← Quay lại trang sách

Chương 2000 Tay không bắt sói trắng(2)

Nhưng những cường giả cảnh giới Chân Vũ này không có người thứ hai thanh danh tệ hại như Phạn La Già, dù là mấy vị Chân Vũ của ma đạo cũng có tiếng thơm hơn Phạn La Già.

Phạn La Già thấy lợi vong nghĩa, làm người hai mặt ba lời, lần trước Kim Trướng Hãn Quốc trả giá cực kỳ đắt mới hoàn toàn mớm no bụng của hắn, mời ra đối phương.

Ngạc Nhĩ Đa hừ lạnh nói: "Đã như vậy thì ta có ra tay hay không thì khác gì? Chẳng bằng Kim Trướng Hãn Quốc ta xem náo nhiệt.”

Tô Tín cười khẽ lắc đầu nói: "Đương nhiên khác chứ, chắc Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi có nghe về hiềm khích giữa Hoàng tộc họ Cơ và Lục Phiến Môn, quân đội.”

“Lần này Hoàng tộc họ Cơ ra tay với đất Tây Bắc ta, Lục Phiến Môn và quân đội sẽ không đánh hết sức, cho nên lúc này chính là Đại Chu phòng bị hư không nhất.”

“Theo ta được biết trong đất Bắc Cương có mảng lớn vùng đất ban đầu là của Kim Trướng Hãn Quốc, chẳng qua Kim Trướng Hãn Quốc thua một lần, Đại Chu đẩy ngã biên giới ở Bắc Cương sâu mấy chục dặm thậm chí là trên trăm dặm.”

“Lần trước Kim Trướng Hãn Quốc các ngươi thua thảm như vậy, tin tưởng Bát bộ Hoàng tộc đã sớm có chút bất mãn đúng không?”

“Nếu lần này Kim Trướng Hãn Quốc ra tay, tuy không thể nào cướp đất Trung Nguyên, nhưng ít nhất có thể đoạt lại mảnh đất bị mất, khiến Đại Chu ngậm ít bồ hòn, điều này có ý nghĩa lớn cho đại hãn ổn định nội bộ Kim Trướng Hãn Quốc.”

“Dù sao ta nói hết lời, ta đã ném ra tin tức, Kim Trướng Hãn Quốc có ra tay hay không là lựa chọn của đại hãn.”

Tô Tín nói mấy lời này hiên ngang, thật ra hắn muốn tay không bắt sói trắng.

Trước đó Tô Tín thề thốt với Thiết Ngạo sẽ kích động mấy chỗ như Kim Trướng Hãn Quốc tấn công Đại Chu, khiến Thiết Ngạo tự chọn Lục Phiến Môn, quân đội sẽ ra tay hay đứng nhìn.

Bây giờ Tô Tín lại nói với Ngạc Nhĩ Đa là đã bàn bạc với Thiết Ngạo rồi, Lục Phiến Môn và quân đội tuyệt đối sẽ không ra tay.

Dù sao hai bên không thể nào đối chất ngay mặt, lời Tô Tín nói ra trên cơ bản là không chút sơ hở, cộng thêm lúc trước hắn biểu hiện cách làm việc hơi bị điên cuồng, vô luận là Thiết Ngạo hay hai vị Chân Vũ của Kim Trướng Hãn Quốc đều không chất vấn hắn.

Tuy Ngạc Nhĩ Đa, Xích Liệt Cách không tìm được chỗ xoi mói trong lời của Tô Tín, nhưng bọn họ không muốn bị Tô Tín nắm mũi dẫn đi.

Trong mắt Xích Liệt Cách lấp lóe sát khí cực đậm, hắn nhìn Tô Tín, ánh mắt âm u lạnh lẽo nói:

“Nghe nói Tô Tín nhà ngươi giỏi ăn nói, chúng ta không biết thật giả trong những câu nói của ngươi, nhưng ta chỉ biết, nếu hiện tại chúng ta có thể giữ ngươi ở lại đây thì vẫn có thể phấn chấn lòng người, ổn định Bát bộ Hoàng tộc, hiệu quả tốt hơn là theo lời ngươi đi chiếm chút lợi nhỏ của Đại Chu nhiều.”

Tô Tín hiên ngang nói:

“Giữ lại ta? Vậy các ngươi làm thử đi.“

Đáy mắt Xích Liệt Cách lóe tia sáng lạnh, giây lát hai tay kết ấn, thoáng chốc trong đại điện bộc phát ra dao động kỳ dị, một đóa hoa địa ngục màu đỏ đen bỗng nở rộ, mang theo khí tức cực kỳ tà dị ập về phía Tô Tín.

Côn Già phái xuất xứ từ Mật tông, dung hợp một số công pháp của Tát Mãn giáo địa phương của Kim Trướng Hãn Quốc, cho nên hiện tại võ công Côn Già phái có chút dấu vết của Mật tông, nhưng đã tự thành một phái, cực kỳ tà dị.

Ngạc Nhĩ Đa đứng đối diện Tô Tín thì quanh người bắn ra ánh sáng chói mắt, dường như Ngạc Nhĩ Đa hóa thân thiên thần thượng cổ, đánh ra một đấm dường như có uy lực khai thiên tích địa, trong khoảnh khắc toàn bộ cung điện vang tiếng nổ điếc tai, nếu không phải Ngạc Nhĩ Đa cố ý áp chế lực lượng, toàn bộ cung điện đều dễ dàng bị một đấm đánh sập.

Vừa rồi Xích Liệt Cách nói muốn giữ lại Tô Tín không chỉ là nói cho có, hắn thật sự đã động sát khí với Tô Tín.

Lần trước tập hợp năm vị cường giả cảnh giới Chân Vũ tiến công Trung Nguyên, rồi phải trả giá tích góp nhiều năm qua của Kim Trướng Hãn Quốc bọn họ, kết quả đến cuối cùng bọn họ vẫn thua, có thể nói bên trong Kim Trướng Hãn Quốc có một số người bất mãn.

May mắn trong Kim Trướng Hãn Quốc có hai cường giả cảnh giới Chân Vũ Ngạc Nhĩ Đa, Xích Liệt Cách trấn áp, nếu không thì xảy ra chuyện lớn.

Nhưng dù vậy Bát bộ Hoàng tộc nhân có chút bất mãn, làm người chân chính chấp chưởng Kim Trướng Hãn Quốc, lần này bọn họ tổn thất lớn nhất.

Cho nên nói hiện tại Kim Trướng Hãn Quốc cực kỳ cần có một trận thắng lợi phấn chấn lòng người, như Tô Tín đã nói, thừa dịp này cướp lấy một phần khu vực Bắc Cương của Đại Chu, chiếm chút lợi nhỏ đã xem như thắng một ván.

Chẳng qua nếu bây giờ bọn họ giết Tô Tín có thù lớn sống chết với Kim Trướng Hãn Quốc thì chắc chắn đạt được càng nhiều danh vọng.

Lúc trước Tô Tín núp trong đất Trung Nguyên, nơi đó là sân nhà của hắn, bọn họ không thể làm gì.

Nhưng hiện tại Tô Tín thế nhưng tự đại đến mức một người đơn độc đi tới Kim Trướng Hãn Quốc, vậy đừng trách bọn họ không giảng quy củ vây công!

Chẳng qua đối diện hai người vây công, trên mặt Tô Tín không lộ vẻ sợ hãi chút nào.

Tô Tín cuồng cười một tiếng, phật quang màu vàng sáng rực quanh người, áo giáp màu vàng bao phủ thân thể, trông vô cùng thần thánh.