← Quay lại trang sách

Chương 2003 Đông Tấn(1)

May mắn lần trước Đông Tấn không có dây dưa quá nhiều, cho nên thực lực không bị tổn hại, nếu không thì Đông Tấn hiện tại một khi xảy ra vấn đề, có lẽ là mang tính hủy diệt.

Cho nên hiện tại nhìn thấy Tô Tín tới đây, Triệu Sầm Giang bản năng muốn đuổi cục nợ này đi.

Nhưng ngay lúc này trong cung điện bỗng nhiên truyền đến một âm thanh: "Hoàng thúc, cho hắn tiến vào đi."

Triệu Sầm Giang liếc Tô Tín một cái, thế này mới dẫn hắn vào điện.

Trong cung điện to lớn chỉ có một mình Triệu Vô Diệt, nhìn thấy Tô Tín và Triệu Sầm Giang đi vào, Triệu Vô Diệt thản nhiên nói với Triệu Sầm Giang:

“Hoàng thúc, Địa Phủ có quy củ của Địa Phủ, trong tình huống không tổn hại ích lợi của bản thân thì nên giúp vẫn phải giúp.”

Tô Tín không biểu hiện kinh ngạc khi Triệu Sầm Giang biết thân phận của Triệu Vô Diệt.

Thân phận Địa Phủ tuy rằng thần bí, nhưng đối với người mình hoàn toàn tin tưởng thì không có gì không thể nói.

Thí dụ như Lý Phôi và Hoàng Bỉnh Thành sớm biết thân phận ngầm của Tô Tín.

Chẳng qua Triệu Sầm Giang vẫn không có thái độ tốt hơn với Tô Tín, dù sao hắn là người của Đại Chu, lúc trước Triệu Sầm Giang thầm bất mãn Triệu Vô Diệt gia nhập Địa Phủ.

Hoàng tộc Đông Tấn bọn họ tuy xuống dốc nhưng muốn gì có nấy, hắn rất hoang mang tại sao Triệu Vô Diệt cứ muốn gia nhập Địa Phủ.

Triệu Sầm Giang cho rằng Triệu Vô Diệt gia nhập Địa Phủ, thứ nhận được tuyệt đối ít hơn rắc rối mang đến.

Tô Tín cười nói:

“E rằng vương gia hiểu lầm Địa Phủ ta, võ giả Địa Phủ trước đến giờ sẽ không cưỡng ép thành viên làm chuyện gì, hết thảy đều tính bằng ích lợi.“

“Nếu chuyện này phù hợp ích lợi của ngươi thì ngươi đồng ý, nếu không phù hợp thì ngươi từ chối, vô cùng đơn giản."

Tô Tín xoay người nhìn Triệu Vô Diệt, hơi thở trên người Tần Quảng Vương Diệt có chút kỳ dị, khí thế chợt cao chợt thấp, dường như lực lượng của hắn không nằm trong sự kiểm soát, loại tình huống này nếu như xuất hiện võ giả khác thì đó là tẩu hỏa nhập ma, nhưng Tần Quảng Vương Diệt thì rất thản nhiên.

Tô Tín cười cười nói: "Xem ra Tần Quảng Vương đã tìm được con đường của riêng mình, chúc mừng ngươi."

Tô Tín vẫn luôn biết thực lực của Tần Quảng Vương Diệt rất xuất sắc, nếu hắn muốn thăng cấp Chân Vũ thì không đến mức kéo dài tới bây giờ.

Bình thường dù Tần Quảng Vương Diệt không thăng cấp Chân Vũ thì hiện tại ít nhất cũng có thể vào Nửa Bước Chân Vũ.

Chẳng qua võ đạo mà Tần Quảng Vương Diệt theo đuổi quá độc đáo, cho nên hắn luôn tìm kiếm đường võ đạo của riêng mình, luôn phí thời gian trong Dương Thần cảnh.

Hơn nữa khác với Mạnh Kinh Tiên, Diêm La Thiên tử, Mạnh Kinh Tiên và Diêm La Thiên tử đã tìm được con đường của riêng mình, nên mục tiêu của bọn họ rất rõ rệt, một người thì chủ động tích góp lực lượng, một người thì bị động tích góp lực lượng, dù sao bọn họ ở Dương Thần cảnh cũng có thể tăng lên lực lượng của mình mà không bị hạn chế, sức chiến đấu dũng mãnh kinh người.

Tần Quảng Vương Diệt thì không phải tích góp lực lượng, vẫn luôn tìm con đường của riêng mình, cùng là kẹt ở Dương Thần cảnh, nhưng sức chiến đấu của hắn không bằng Mạnh Kinh Tiên, Diêm La Thiên tử lúc ở Dương Thần cảnh, hơi đáng tiếc.

Nhưng nhìn bộ dáng hiện giờ của Tần Quảng Vương Diệt, hiển nhiên hắn đã tìm được đường của riêng mình, chỉ cần có thể bước ra bước đầu tiên thì về sau Chân Vũ có hy vọng rồi.

Tần Quảng Vương Diệt lắc đầu, nói:

“Ta vẫn hơi kém chút, hẳn là chúc mừng là ngươi mới đúng, có thể bước vào Chân Vũ ở lứa tuổi này, điểm cuối của ngươi không chỉ là ngưng tụ pháp tướng, thành tựu Lục Địa Thần Tiên, Thần Kiều cảnh, thậm chí Thông Thiên cảnh trong truyền thuyết ngươi đều đã có tư cách đi tìm hiểu."

Triệu Sầm Giang ở một bên nghe đối thoại của hai người, không kiềm được lắc đầu.

Đứng chung với đám cường giả thế hệ trẻ này làm tổn thương tự tôn của Triệu Sầm Giang, đương nhiên, Tô Tín và Tần Quảng Vương Diệt đều là thế hệ trẻ trong mắt Triệu Sầm Giang.

Chính mình đã là xế chiều, còn người ta thì suy xét đánh sâu vào Thần Kiều cảnh.

Triệu Sầm Giang trầm giọng hỏi Tô Tín:

"Nói đi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

“Tuy Vô Diệt là người của Địa Phủ, nhưng dù hắn muốn vì Địa Phủ hy sinh ích lợi của Đông Tấn thì ta cũng không đồng ý."

Tô Tín cười cười nói: "Vương gia không cần sốt ruột, ta đã nói, Địa Phủ không có nhiệm vụ bắt buộc, muốn đối phương trả giá thì ngươi phải trả giá ích lợi đủ mức.”

“Mục đích ta đến đây rất đơn giản, là vì khiến Đông Tấn ra tay công kích phòng tuyến của Đại Chu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần này Đông Tấn ít nhất có thể cướp lấy một đạo của Đại Chu, thậm chí càng nhiều!"

Nghe thấy lời Tô Tín nói, Triệu Sầm Giang nhướng chân mày.

Phải biết rằng nhiều năm qua Đại Chu luôn áp chế Đông Tấn, thậm chí có thể nói bao năm qua, Đông Tấn trừ lần trước nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của làm ra trạng thái tiến công, còn lại đều phòng thủ, kết quả hiện tại Tô Tín thế nhưng nói hắn có thể giúp Đông Tấn cướp lấy một đạo của Đại Chu, đúng là mơ giữa ban ngày.

Triệu Sầm Giang hừ lạnh một tiếng:

“Nếu Đông Tấn ta có loại lực lượng này thì sẽ nhịn đến hiện tại sao? Cho dù lần trước Đại Chu và Kim Trướng Hãn Quốc đại chiến thì Đông Tấn ta cũng không ra mặt, hiện tại ra tay đối phó Đại Chu, Đông Tấn không gánh vác nổi một lần đại chiến cấp bậc này.”