← Quay lại trang sách

Chương 2007 Bạch Liên giáo rục rịch(1)

Đương nhiên, biểu hiện của Bạch Liên Thánh mẫu hôm nay khiến Tô Tín có chút sửng sốt.

Lúc trước có tin đồn Bạch Liên giáo bị Đại Chu tổn hại nặng, thậm chí Bạch Liên Thánh mẫu đều bị trọng thương, Tô Tín bản năng cho rằng thực lực của Bạch Liên Thánh mẫu có hạn.

Dù sao mỗi một đời Bạch Liên Thánh mẫu có thể nói đều là dùng bí thuật quán đính đào tạo ra, Tô Tín cho rằng dùng phương thức thành công cấp tốc này đào tạo ra cường giả cảnh giới Chân Vũ chắc chắn rất yếu, thậm chí không bằng Mạc Qua.

Nhưng hôm nay giao thủ với Bạch Liên Thánh mẫu, Tô Tín mới phát hiện chính mình nghĩ sai.

Tuy Tô Tín chỉ giao thủ vài chiêu với Bạch Liên Thánh mẫu, nhưng hắn có thể cảm giác rõ rệt thực lực của Bạch Liên Thánh mẫu tuyệt đối không yếu.

Đừng nhìn vừa rồi Bạch Liên Thánh mẫu chủ động lùi về, nhưng trên thực tế nàng cũng tỏ ra dư sức, không bị yếu thế chút nào, cho nên nếu đánh thật thì chưa biết ai thắng ai thua.

Nơi Tô Tín và Bạch Liên Thánh mẫu giao chiến, nàng vẫn luôn đứng đó, chợt một bóng dáng thướt tha từ một bên đi ra, cung kính đứng bên cạnh Bạch Liên Thánh mẫu, hỏi:

"Sư tôn, kết quả như thế nào?"

Bóng dáng đó là Thánh nữ Bạch Linh của Bạch Liên giáo, nhưng trên người Bạch Linh lộ ra tu vi là Dương Thần cảnh, khí tức không ổn định, thậm chí không cách nào thu vào theo ý của nàng, hẳn là tu vi Dương Thần cảnh không phải từ khổ tu mà ra.

Đương nhiên, đối với võ giả của Bạch Liên giáo thì chuyện đó chẳng có gì là kỳ cả, trong Bạch Liên giáo trước đến giờ không đề xướng khổ tu, mà là vận dụng các loại bí pháp tà môn tăng lên tu vi, loại chuyện này rất thường thấy.

Khóe môi Bạch Liên giáo cong lên ý cười khó lường nói:

“Trên giang hồ có nhiều nhân vật xuất sắc, Tô Tín này tuyệt đối là một trong những người nổi bật nhất.”

“Nhưng tính cách của hắn quả nhiên là giống như ngươi nói, rất cứng rắn, hắn từ chối hợp tác với Bạch Liên giáo ta.”

“Chậc chậc, nếu biết trước như vậy ta đã thả ra thân phận của Tô Tín, nếu lợi dụng tốt thì có thể khuấy động toàn bộ Đại Chu rối loạn, tiếc rằng bị Thiên Đình giành trước.”

Bạch Linh biết thân phận của Tô Tín sớm hơn người của Thiên Đình nhiều, nhưng lúc ấy trong tay nàng nắm điểm yếu của hắn, Tô Tín cũng có điểm yếu của Bạch Linh, cho nên nàng không nói ra tin tức này, hai bên xem như uy hiếp lẫn nhau.

Hơn nữa lúc ấy với địa vị của Bạch Linh, nàng lấy thân phận Bạch Liên giáo nói ra những lời này phỏng chừng trên giang hồ cũng không có bao nhiêu người chịu tin tưởng.

Nhưng bây giờ vật đổi sao dời, địa vị của Bạch Linh đã vững chắc trong Bạch Liên giáo, chỉ cần có đầy đủ ích lợi, có thể bán thân phận của Tô Tín, dù sao giữa nàng và Tô Tín chỉ có quan hệ lợi dụng lẫn nhau.

Điều duy nhất Bạch Linh không ngờ là Bạch Liên giáo bọn họ chưa kịp làm gì với thân phận của của Tô Tín thì Thiên Đình đã không kiêng nể gì tuyên dương đi ra ngoài.

Bạch Linh ngoan ngoãn đứng bên cạnh Bạch Liên Thánh mẫu, biểu cảm không thay đổi.

Mấy năm qua, Bạch Linh dùng hết thủ đoạn từ Thánh nữ suýt không giữ được địa vị đến bây giờ là đệ tử thân truyền của Bạch Liên Thánh mẫu, người ngoài khó mà tưởng tượng được nàng đã trải qua cái gì.

Bạch Liên Thánh mẫu thản nhiên nói:

“Số của Tô Tín có kiếp nạn như vậy, Bạch Liên giáo chúng ta không nói thì tự nhiên có người khác nói ra thân phận của hắn.”

“Nếu Thiên Đình đã giành trước, hơn nữa Tô Tín còn không phối hợp, chuyện này kệ nó đi, dù sao chưa biết Tô Tín có thể giữ được cơ nghiệp Tây Bắc Đạo của hắn hay không.”

“Bạch Liên giáo ta mưu đồ nhiều năm như vậy, có một Tô Tín không nhiều, ít hơn Tô Tín cũng không thiếu, cứ chấp hành kế hoạch như thường.”

Bạch Linh ngoan ngoãn gật đầu, dù sao đối với nàng bây giờ, chỉ cần nàng hoàn toàn phục tòng mệnh lệnh của Bạch Liên Thánh mẫu thì sẽ có được tất cả, bao gồm tu vi Dương Thần cảnh của nàng cũng là nhận được vì nghe lời.

Lúc này Tô Tín trở lại Tây Bắc Đạo, liên tiếp đưa đi một ít tin tức, lợi dụng tất cả nhân mạch mà chính mình có thể lợi dụng.

Bạch Liên giáo bỗng nhiên ra tay khiến Tô Tín nhận được cảnh cáo.

Trên giang hồ không chỉ có một, hai thế lực mà Tô Tín đắc tội, những người đó ước gì hắn chết ngay và luôn.

Dưới tình huống bình thường, thực lực và địa vị của Tô Tín bây giờ tự nhiên không có người dám nói cái gì, nhưng một khi có người nhìn thấy Tô Tín vấp ngã thì bọn họ sẽ rục rịch đi bỏ đá xuống giếng.

Tuy bây giờ tranh chấp giữa Tô Tín và Đại Chu chưa biết thắng thua, nhưng không chừng sẽ có người trước tiên đứng thành hàng đặt cược.

Ba ngày qua đi, bên ngoài Bắc Nguyên Đạo đã tập kết năm mươi vạn đại quân, những người này đều là ba quân dã chiến của Cung Vĩ Thịnh Kinh thành, còn có quân đội trấn thủ ở Đông Tấn, Bắc Cương, Tây Vực, đất Nam Man.

Hoàng tộc họ Cơ đương nhiên không ngốc đến mức điều động tất cả quân đội ở những chỗ này đi đối phó Tô Tín, bọn họ chỉ điều động gần một phần ba số người ở các nơi, cộng thêm một ít đội quân thường trực của Đại Chu, mới rốt cuộc gom đủ năm mươi vạn đại quân, trong đó có nhiều tinh nhuệ quanh năm chém giết ở tiền tuyến.