Chương 2014 Mạnh Kinh Tiên cân nhắc(2)
Nhìn Hinh nhi, Mạnh Kinh Tiên nhàn nhạt nói: “Đừng nghĩ ca ca của ngươi yếu quá như vậy. Hắn có thể quật khởi từ khi còn bé nhỏ được đến như bây giờ, lá bài tẩy trong tay hắn vượt quá tưởng tượng. Kể cả ta có không ra tay thì hắn cũng có cách phá cục diện này.
Dĩ nhiên chuyện lần này ta cũng sẽ ra tay. Triều đìnhkhông làm gì được ca ca ngươi đâu.”
Hinh nhi cùng Sở Bất Phàm đều ngẩn người. Bọn họ cũng không ngờ được Mạnh Kinh Tiên lại đồng ý thoải mái như vậy, thậm chí đến nghĩ cũng không cần nghĩ.
Có điều sau đó Hinh nhi liền phản ứng lại, vội vàng nói cảm ơn: “Đa tạ sư phụ!”
Đến khi Hinh nhi cùng Sở Bất Phàm tất cả đã ra ngoài, Lâm Lạc Viêm từ nãy vẫn không nói gì lúc này mới mở mắt ra nói: “Sư huynh, ngươi đồng ý đi cứu Tô Tín hẳn cũng không phải chỉ vì Hinh nhu chứ? Hơn nữa trước kia ngươi cũng không thích xen vào chuyện người khác như vậy kia mà?”
Mạnh Kinh Tiên trầm mặc trong chốc lát, lúc này mới nói: “Kiếm đạo của Dịch Kiếm Môn là kiếm đạo cô độc. Kiếm đạo của ta cũng thế. Ta muốn theo đuổi cảnh giới cực hạn tột cùng, sau này Dịch Kiếm Môn từ đầu chí cuối là để dành cho ngươi.”
Lâm Lạc Viêm có chút không trở tay kịp. Hắn không hiểu vì sao Mạnh Kinh Tiên lại nhắc đến chuyện này.
Có điều, còn không đợi Lâm Lạc Viêm hỏi cái gì, Mạnh Kinh Tiên đã lạnh nhạt nói: “Trước kia Dịch Kiếm Môn có Tứ Đại Kiếm Chủ chống đỡ cho nên mới có thể giữ vững đường đi của mình. Chỉ tiếc con đường này đi cũng không ổn. Nếu không thì lúc ban đầu Dịch Kiếm Môn gặp chuyện đã chẳng có người bỏ đá xuống giếng, mà ngay đến một người chịu bằng lòng ra mặt vì Dịch Kiếm Môn cũng không có.
Con đường này Dịch Kiếm Môn ta đã đi qua, nên bây giờ cần đổi hướng khác. Dịch Kiếm Môn chúng ta cần lúc này chính là một đồng minh có thể nương tựa. Thế lực của Tô Tín rất thích hợp. Thậm chí so với Ngũ Phái Trì Kiếm còn lại còn thích hợp hơn. Cho nên lần này ta sẽ ra tay giúp hắn, để hắn qua được một kiếp này.”
Lâm Lạc Viêm bấm bụng im lặng. Hắn biết sư huynh đây là đang chuẩn bị lót đường cho Dịch Kiếm Môn.
Bây giờ Dịch Kiếm Môn có Mạnh Kinh Tiên, hoàn toàn có thể ngồi vững ở vị trí đứng đầu trong Ngũ Phái Trì Kiếm.
Có điều, khi Mạnh Kinh Tiên không còn ở đây, hoặc là nửa đường xuất hiện chuyện gì bất trắc thì cái này phải làm sao?
Vì để Dịch Kiếm Môn không giẫm lên vết xe đổ cho nên lần này Mạnh Kinh Tiên thừa dịp hắn vẫn đang còn đây tìm cho Dịch Kiếm Môn một đồng minh có thể nương tựa, có thể bảo vệ được cho Dịch Kiếm Môn được an toàn lúc thất thế.
Ngũ Phái Trì Kiếm còn lại mặc dù trên danh nghĩa là đồng khí liên chi nhưng nhiều ít cũng có chút ý cạnh tranh trong đó. Giống như Thanh Thành kiếm phái ngày xưa so ra còn hơn, cũng trực tiếp bỏ đá xuống giếng.
Cho nên, nếu tìm đồng minh ở trong Ngũ Phái Trì Kiếm thì chi bằng tìm ở bên ngoài.
Thực lực của Tô Tín đủ mạnh. Thế lực của hắn lại là hùng bá Tây Bắc. Quan trọng nhất chính là muội muội của hắn đang là đệ tử thân truyền của Mạnh Kinh Tiên. Nếu như thêm ân huệ lần này, sau này Dịch Kiếm Môn gặp khó khăn cần Tô Tín giúp, chỉ cần Tô Tín không phải hạng người đâm bị thóc chọc bị gạo, lấy oán báo ân thì kết quả cũng có thể tưởng tượng được.
Một đời người có không ít chuyện phải đánh cược. Hiển nhiên lần này Mạnh Kinh Tiên chính là đang đánh cược. Chỉ có điều, hắn đánh cược Tô Tín sẽ không chết, đánh cược Tô Tín sau này gặp chuyện có thể sẽ giúp cho Dịch Kiếm Môn bọn họ.
Trên thực tế, mặc dù danh tiếng của Tô Tín trên giang hồ cũng chẳng ra gì. Nhưng cho tới giờ hắn chưa từng làm ra chuyện gì lấy oán trả ân.
Mạnh Kinh Tiên nghĩ những chuyện này thậm chí đến Tô Tín cũng không biết. Song, lúc Tô Tín nhận được tin Mạnh Kinh Tiên tính xuất thủ, trong lòng hắn cũng vui mừng.
Nếu Mạnh Kinh Tiên có thể ra tay thì như vậy ít nhất hắn có thể giải quyết được uy hiếp lớn nhất với Tô Tín ấy chính là “Đấu Nguyên Thiên Tôn” Triệu Vũ Niên.
Nhìn Mạnh Kinh Tiên đạp kiếm tới, sắc mặt Cơ Vũ Lăng khó coi, nói với Mạnh Kinh Tiên: “Mạnh chưởng môn, chỉ bởi vì Tô Tín là ca ca của đệ tử quan môn của ngươi mà ngươi liền muốn ra tay xen vào chuyện giữa triều đình và Tây Bắc đạo, ngươi có từng nghĩ đến hậu quả chưa?
Đại Chu ta bình thường đều là nước sông không phạm nước giếng với Dịch Kiếm Môn ngươi. Bây giờ nếu ngươi xen vào trong chuyện nội bộ của Đại Chu thì ngươi phải chuẩn bị tinh thần trở thành kẻ địch của Đại Chu ta!”
Bình thường, với nhân vật như Dịch Kiếm Môn, triều đình sẽ cố hết sức để không chọc đến. Chỉ cần ngươi đừng chủ động sinh sự, triều đình dĩ nhiên cũng lười động thủ với tông môn đứng đầu giang hồ thế này.
Có điều, bấy giờ Mạnh Kinh Tiên chủ động tham dự vào trong nội chiến triều đình. Hơn nữa còn chủ động đứng về phía đối địch với triều đình thì từ nay về sau, Dịch Kiếm Môn chính là kẻ thù của triều đình!
Mạnh Kinh Tiên nâng kiếm trong tay lên, lạnh nhạt nói: “Dịch Kiếm Môn ta cho đến bây giờ không sợ làm kẻ địch với bất cứ người nào. Kể cả triều đình cũng giống như vậy.”