← Quay lại trang sách

Chương 2029 Cơ Huyền Viễn(2)

Chỉ có điều, khi đó hắn đang tu luyện tại đất long mạch của Đại Chu, đang vào thời kỳ mấu chốt để đột phá Chân Vũ nên Cơ Huyền Viễn cũng không nhúng tay vào chuyện này.

Lúc đám người Cơ Vũ Lăng động thủ, Cơ Huyền Viễn đã tấn thăng đến Chân Vũ. Nhưng vào lúc này, trong lòng hắn có chút cảm giác bất an. Cho nên hắn cũng tính lập tức đến đây xem thử. Bất kể lần này Tô Tín sống hay chết, dù sao cũng phãi có kết quả.

Không ngờ cuối cùng hắn lại đến trễ. Lúc hắn đến nơi, Cơ Vũ Lăng và Y Kiếm Đình đã bỏ mạng tại đây.

Thật ra thì Y Kiếm Đình có chết hay không thì cũng không có vấn đề gì. Một tên võ giả hải ngoại mà thôi. Dù Y Kiếm Đình có là Chân Vũ cảnh thì cũng không có quan hệ gì với Đại Chu.

Nhưng người bảo vệ Đại Chu, Cơ Vũ Lăng lại bỏ mạng ở đây. Chuyện này thật khiến cho Cơ Huyền Viễn nhịn không nổi.

Tô Tín nhìn Cơ Huyền Viễn, cười cười nói: “Còn phải chúc mừng Vương gia tấn thăng Chân Vũ.”

Quanh thân Cơ Huyền Viễn tản mác ra một luồng khí tức kinh khủng. Hắn nhìn Tô Tín, lạnh lùng nói: “Mặc dù ta tấn thăng đến Chân Vũ nhưng Đại Chu ta lại có một Chân Vũ chết trong tay ngươi. Cái này thì có gì để mà chúc mừng?

Tô Tín, ngươi giỏi lắm. Đáng ra ban đầu ta không nên tín nhiệm ngươi, cất nhắc ngươi đến vị trí cao như thế để bây giờ ngươi cắn lại Đại Chu ta!”

Tô Tín nhíu mày một cái, cười lạnh nói: “Đúng là trò cười! Chẳng lẽ có người muốn giết ta, ta còn phải chủ động đưa tay chịu trói? Cơ Vũ Lăng cùng Y Kiếm Đình chết rồi, Cơ Huyền Viễn ngươi bây giờ cũng muốn động thủ sao? Đại Chu đã mất một Chân Vũ, chẳng lẽ ngươi muốn làm người thứ hai?”

Cơ Huyền Viễn rất muốn nói Tô Tín cuồng vọng, nhưng lúc này, thi thể của Cơ Vũ Lăng cùng Y Kiếm Đình hãy còn bày ra ở đó, mấy câu Cơ Huyền Viễn muốn nói lại không tài nào thoát ra khỏi miệng.

Hơn nữa hắn cũng không được nhìn thấy quá trình giao chiến. Hắn cũng không biết bây giờ nội tình Tô Tín thế nào, vì thế Cơ Huyền Viễn thực không dám xuất thủ.

Phải biết, thực lực của Cơ Vũ Lăng chắc chắn mạnh hơn hắn. Y Kiếm Đình cũng tấn thăng Chân Vũ được mấy thập niên rồi.

Thế mà hai người này lại chết trong tay Tô Tín. Có thể tưởng tượng được bây giờ thực lực của Tô Tín đã đến mức độ nào.

Cơ Huyền Viễn muốn lui bước, nhưng hiện thời những võ giả cùng quân đội Đại Chu kia đều đang nhìn hắn. Cơ Huyền Viễn không cách nào nói được hai chữ “rút lui”.

Bây giờ Cơ Vũ Lăng đã chết, thế thì hắn chính là nhân vật hàng Chân Vũ cảnh duy nhất trong Hoàng tộc họ Cơ. Từ nay về sau, đại kỳ Hoàng tộc họ Cơ phải do hắn cáng đáng rồi.

Lúc này, Tô Tín mới giết Cơ Vũ Lăng, tất cả mọi người đều đang nhìn Cơ Huyền Viễn hắn. Nếu hắn rút lui, uy danh của Hoàng tộc họ Cơ cũng suy giảm mạnh ở toàn cõi Đại Chu. Cái này Cơ Huyền Viễn không muốn tưởng tượng đến.

Cho nên, dù bây giờ Cơ Huyền Viễn biết hắn ra tay cũng chưa chắc địch nổi Tô Tín nhưng hắn vẫn phải xuất thủ.

Bước ra một bước, sau lưng Cơ Huyền Viễn Thương Long giận dữ, gầm thé vọng thiên địa. Hắn thế mà lại dùng Chân Vũ Pháp Tướng của hắn!

Chân mày Tô Tín nhất thời nhíu một cái. Bây giờ Nguyên Thần cùng tinh thần của hắn bị hao tổn có chút nghiêm trọng. Mặc dù còn sức chiến đấu nhưng tinh thần kiệt quệ kéo sức chiến đấu của hắn thấp xuống nhiều. Nếu đánh tiếp, Tô Tín sợ Nguyên Thần của hắn sẽ phải gánh chịu thương thế không cách nào chữa khỏi.

Hắn cho là Cơ Huyền Viễn sẽ rút đi, nào ngờ dưới uy thế của việc Cơ Vũ Lăng bị Tô Tín hắn giết, Cơ Huyền Viễn vẫn dám ra tay.

Lúc còn là Dương Thần cảnh, thực lực của Cơ Huyền Viễn có thể coi là hàng đầu. Tuy nhiên, hắn cũng không phải là nhân vật dù chỉ mới vào Chân Vũ liền có chiến lực kinh người như Mạnh Kinh Tiên hay Diêm La Thiên tử.

Bây giờ, thậm chí đến cả cảnh giới tự thân Cơ Huyền Viễn cũng còn chưa củng cố được. Thực lực cùng lắm cũng chỉ không thua kém gì Bắc Cực Tử Vi Đại Đế mà thôi. Tô Tín đúng là có thể đánh với hắn một trận. Chỉ có điều, Tô Tín lo rằng trận chiến này sẽ ảnh hưởng đến thương thế của hắn.

Có điều, vào lúc này, một tên lính liên lạc mặc trang phục võ giả vội vã chạy đến, lớn tiếng nói: “Vương gia! Bắc Cương cấp báo! Kim Trướng Hãn Quốc xuất hơn mười vạn binh đến tấn công phòng tuyến Bắc Cương. Đại Tướng quân Bàng Nguyên Đức hạ lệnh rút lui trì hoãn. Lúc này, Kim Trướng Hãn Quốc đã tiến đến mừi mấy dặm rồi!”

Còn không chờ Cơ Huyền Viễn tiêu hóa xong tin tức này, tên lính liên lạc kia tiếp tục nói: “Đông Tấn lúc này cũng xuất binh đến hơn trăm ngàn, tấn công phòng tuyến Đông Tấn. Đại Tướng quân Hạng Sở Cuồng phân tán binh lực rút lui. Đại quân Đông Tấn đã tiến đến hơn trăm dặm rồi.

Còn cả các tông môn như Thiên Hạ Thất Bang thừa lúc Trung Nguyên chúng ta trống lực, xâm chiếm các loại tài nguyên khoáng sản, vô số vườn dược liệu. Quân Lục Phiến Môn cùng quân đội địa phương do có vấn đề về thực lực nên đều chọn ngấm ngầm chịu đựng, không xuất thủ.”

Đả kích từ một chuỗi tin tức này khiến Cơ Huyền Viễn đến không phản ứng kịp, khiến hắn thu hồi Chân Vũ Pháp Tướng của mình gần như là trong nháy mắt.