← Quay lại trang sách

Chương 2030 Đại Chu Lùi bước(1)

Hắn hung tợn nhìn Tô Tín một cái nhưng cũng không nói gì nhiều.

Chuyện này xảy ra trùng hợp đến như vậy, trong này nếu không có Tô Tín nhúng tay, đánh chết Cơ Huyền Viễn cũng không tin.

Nhưng vấn đề là dù biết trong này có Tô Tín nhúng tay thì Cơ Huyền Viễn cũng làm gì được đây?

Người bên kia cũng đã động thủ rồi. Đại Chu bên này còn có thể ngồi chờ chết hay sao?

Hơn nữa, chuyện Bàng Nguyên Đức và Hạng Sở Cuồng rút quân lui về, Cơ Huyền Viễn cũng không nói gì nhiều.

Thực lực hai chốn biên cương này cũng chỉ có thể phòng thủ. Muốn tiến công vẫn phải tập trung sức mạnh nội bộ Đại Chu mới được.

Thế mà giờ người ta đã đánh đến cửa, Đại Chu còn điều lực lượng phòng tuyến của Bắc Cương và Đông Tấn đi đến hơn một phần ba. Cứ thế thì biên cương không đỡ được khi Kim Trướng Hãn Quốc và Đông Tấn toàn lực xuất thủ. Thậm chí đến cuối cùng bọn họ có khi còn bị đánh chết tại chỗ.

Vì thế nên hai người kia đều chọn cách rút lui đầu tiên. Điểm này Cơ Huyền Viễn cũng không có truy cứu.

Dẫu sao bây giờ thực lực của đối phương như bão lũ. Bọn họ mà chọn cách ngoan cố thì cuối cùng người tổn thất vẫn chính là bọn họ mà thôi.

Về phần Thiên Hạ Thất Bang, Cơ Huyền Viễn không cần đoán cũng có thể biết nhất định là có bàn tay của Tô Tín.

Đám dân đen bướng bỉnh khó thuần kia, một trong số đó ra tay thì rất bình thường. Nhưng tất cả đều ra tay thì trừ mạng giao thiệp của Tô Tín ra, bằng không sẽ không ai làm được.

Mặc dù Bích Huyết Thanh Sơn Đường không ra tay nhưng hiển nhiên người truyền tin cũng mặc kệ những thông tin chi tiết kia mà tính gộp cả Bích Huyết Thanh Sơn Đường vào trong Thiên Hạ Thất Bang. Cái này vô hình chung khiến Cơ Huyền Viễn hận cả Bích Huyết Thanh Sơn Đường.

Hơn nữa, bây giờ cũng không chỉ là mấy nhà trong Thiên Hạ Thất Bang ra tay. Khi nãy tên lính liên lạc kia nói là “các tông môn như Thiên Hạ Thất Bang”, hiển nhiên, bên thừa nước đục thả câu không chỉ có mình Thiên Hạ Thất Bang.

Không nên xem thường sự quyết đoán của những thế lực giang hồ này, đặc biệt là những tông môn Ma đạo. Với triều đình và võ lâm chính đạo, bọn họ đều tỏ thái độ sao cũng được, chỉ cần đủ lợi ích thì chuyện gì bọn họ cũng làm được.

Lúc này, sắc mặt Cơ Huyền Viễn khó coi vô cùng. Chuyện đã đến nước này, Đại Chu loạn trong giặc ngoài, hắn còn có thể làm sao nữa? Tiếp tục liều mạng với Tô Tín ở đây?

Bấy giờ Cơ Huyền Viễn đã ở thế cưỡi trên lưng hổ khó xuống, song, hắn vẫn cắn răng nói: “Rút quân!”

Bản thân hắn có thắng được Tô Tín hay không thì hãy còn là một ẩn số. Vấn đề mấu chốt bây giờ chính là Kim Trướng Hãn Quốc cùng Đông Tấn chẳng qua chỉ hơi chiếm được chút lợi, nhưng nếu như Đại Chu mặc kệ không để ý đến, tiếp tục liều mạng với Tô Tín ở đây thì hai bên kia cũng không chỉ chiếm được chút lợi là dừng.

Huống chi, trừ Kim Trướng Hãn Quốc và Đông Tấn ra, những thế lực giang hồ còn lại cũng đang chờ xem trò hề của Đại Chu, chờ xem lúc Đại Chu suy sụp.

Một khi Đại Chu để lộ ra bất kỳ vẻ đuối sức nào, thì những kẻ đổ dầu vào lửa sẽ không chỉ dừng ở Thiên Hạ Thất Bang. Thậm chí có khi còn nhiều hơn.

Cơ Huyền Viễn âm trầm nhìn Tô Tín một cái. Nếu hôm nay hắn rút lui vạy thì chứng tỏ Đại Chu hoàn toàn nhận yếu thế ở chuyện này, bọn họ đã bại.

Hao tâm tổn sức đến Tây Bắc một lần, kết quả lại khiến cho một cường giả Chân Vũ cảnh bỏ mạng, lại đưa cho Tô Tín một thanh thần binh. Dù sao lần này, mặt mũi của triều đình Đại Chu đều đã mất hết.

Người của Thiên Đình trông thấy Cơ Huyền Viễn rút lui không khỏi lắc đầu một cái. Thiên Đế cũng khinh thường nói: “Không được trò trống gì.”

Với Thiên Đế, trong toàn bộ Đại Chu không có được mấy người để hắn coi được.

Trước đó vì có Cơ Hạo Điển nên Đại Chu vẫn có thể điều hòa được mâu thuẫn của các phe, cùng với phát huy thực lực đến mức cao nhất.

Thế mà bây giờ, Cơ Hạo Điển chết, cũng chẳng tìm được một người nào có thể nắm toàn bộ toàn cục Đại Chu nữa.

Mà lúc này, người Đại Chu rút lui chẳng qua chỉ khiến những võ giả Tây Bắc Đạo tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Những võ giả còn lại sắc mặt ai nấy đều nghiêm trọng, yên lặng rời đi.

Chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy. Tô Tín tu luyện tà pháp Huyết Ma Giáo. Với thực lực và dã tâm của con người này, rất có thể sẽ lại tái diễn một màn ma uy ngập trời của Huyết Ma Giáo ngày trước!

Đây là cái mà tất cả các võ giả chính đạo đều không muốn thấy. Thậm chí, những tông môn Ma đạo khác cũng không muốn thấy.

Ngày xưa, lúc uy thế của Huyết Ma Giáo mạnh nhất, e là họ cũng chẳng coi Cửu Ngục Tà Ma vào đâu. Bọn họ đối xử với Cửu Ngục Tà Ma chẳng khác gì với võ lâm chính đạo.

Đến khi tất cả mọi người đều tản đi, Mạnh Kinh Tiên đáp xuống từ giữa không trung. Trong mắt hắn trống rỗng, lạnh nhạt hỏi: “Lần này ngươi có nắm chắc không?”

Tô Tín gật gật đầu, nói: “Nếu không chắc chắn thì ta cũng sẽ không dùng đến Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp. Lần này đa tạ Mạnh Tông chủ rồi. Sau này Tô Tín ta tất có hậu báo.”