← Quay lại trang sách

Chương 2036 Chuộc tội(1)

Suy cho cùng đối diện với những cường giả này, để những binh sĩ này ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Bây giờ trong Phi Long thành chỉ có Lý Hoại, Hoàng Bính Thành, Đồng Vũ Dương và Thanh Ly là tâm phúc của Tô Tín.

Lý Bá Dương không bay trên không, mà chỉ đi ở phía trước của đội.

Tuy Chân Vũ cảnh có thể bay trên không, nhưng bây giờ cường giả của các thế lực trong giang hồ đều ở đây, không muốn khoa trương, cho nên bất kể là Lý Bá Dương hay là Huyền Khổ đều không chọn bay trên không, mà chỉ đi đầu đội ngũ.

Mặc dù bay trên không chính là một trong những mục tiêu của cường giả Chân Vũ cảnh, nhưng thân phận và thực lực của bọn họ đã quá rõ ràng trong giới giang hồ, nên không cần phải dùng cách khoa trương như thế để thể hiện sức mạnh và thân phận của mình.

Lý Bá Dương liếc mắt nhìn xung quanh, nhiều môn phái tụ tập lại đây như thế, phỏng chừng còn hở cả mở đại hội võ lâm.

Uy thế này trên giang hồ có được bao người có thể tưởng tượng nổi? Hiện tại Tô Tín có được đãi ngộ này, thậm chí có thể nói là nổi danh sử xanh sau này, một số người hận không thể đổi vị trí với Tô Tín.

Đương nhiên, cái này cũng chỉ có thể nói trong suy nghĩ mà thôi, cái giá nổi danh sử xanh chính là bị tất cả cường giả trên giang hồ bao vây tấn công, nếu để bọn họ chọn, chắc chắn trăm phần trăm sẽ không ai dám làm.

Còn Huyền Khổ của Thiếu Lâm Tự có một mối đại thù sinh tử với Lý Bá Dương, nhưng lúc này Huyền Khổ cũng đã đứng cùng phía với hắn.

Mối hiềm khích giữa Sách Nam Triệt và Huyền Khổ của Mật tông không phải là nhỏ, nhưng hiện tại bọn họ đều bình tĩnh hòa nhã đứng chung phe, hiển nhiên đối với bọn họ mà nói, Tô Tín trước mặt là một mối đe dọa rất lớn.

Huyền Khổ đang đứng cách Phi Long thành hơn mười dặm, hắn đột nhiên nói: “Tô Tín, chuyện đã đến mức này, lẽ nào ngươi không định khoanh tay chịu trói sao? Có lẽ ngươi đã biết sức phá hoại khi cường giả Chân Vũ cảnh ra tay như thế nào rồi, ngã Phật từ bi, không muốn làm hại người vô tội, ngươi đã là chủ của Tây Bắc, thì nên suy nghĩ cho bá tính Tây Bắc Đạo của ngươi chứ.”

Mặc dù bây giờ họ cách nhau hơn mười dặm, nhưng giọng nói của Huyền Khổ vang lên như sấm, vang dội trong phạm vi hơn mười dặm của Phi Long thành.

“Giả tạo!”

Một tiếng cười khẩy lạnh lùng phát ra từ trong Phi Long thành, Tô Tín giẫm lên biển máu kiếm khí bay lên không trung, xung quanh là huyết khí và kiếm khí nồng đậm, khiến sắc mặt của những người ở đây đều vô cùng khó coi.

Bọn họ vì chuyện của Huyết Ma Giáo mà đến thảo phạt Tô Tín, kết quả, bây giờ Tô Tín lại gióng trống khua chiên sử dụng công pháp của Huyết Ma Giáo, hiển nhiên là không xem bọn họ ra gì.

Tô Tín mặc một bộ hắc bào của địa phủ, cả người toát ra một cổ khí tức u ám lạnh lẽo, nhìn Huyền Khổ chế nhạo: “Ngã Phật Từ Bi? Nói nghe hay nhỉ!”

Huyền Khổ đại sư, nếu ngươi thực sự từ bi, tại sao không ngoan ngoãn ở lại Thiếu Lâm Tự của ngươi, mà phải nhất quyết đến Tây Bắc của ta gây sát nghiệp?”

Nét mặt Huyền Khổ không hề thay đổi, trên gương mặt vẫn còn nguyên vẻ bi khổ nhìn thấy nhân thế: “Nếu ta không đến, Huyết Ma Giáo sẽ lại xuất hiện ở thế giới này, những võ giả và bá tánh vô tội gặp tai ương sẽ càng nhiều hơn!”

Tô Tín điềm nhiên nói: “Huyết Ma Giáo là Huyết Ma Giáo, ta là ta, trước đây Huyết Ma Giáo làm náo loạn thiên hạ, nhưng giờ đây, ngươi dựa vào đâu nói Tô Tín ta gây tai họa cho thiên hạ?”

Những người có mặt nhất thời không nói nên lời.

Dựa vào những gì mà Tô Tín ngươi đã làm mấy năm qua, các ngươi cũng không biết thẹn mà nói ra lời này sao?

Thiên hạ ngoại trừ Cửu Ngục Tà Ma, kẻ có thể gây họa cho thiên hạ nhất chính là Tô Tín ngươi! Thậm chí ngươi còn quá đáng hơn cả Cửu Ngục Tà Ma.

Huyền Khổ lắc đầu nói: “Nếu đợi đến ngày ngươi gây họa cho thiên hạ mới ra tay, thế thì đã quá muộn rồi”.

Tô Tín cười khinh bỉ buông lời chế nhạo: “Thứ ta ghét nhất chính là dáng vẻ Thiếu Lâm Tự các ngươi cứ thích nghĩ thay cho người khác.

Thiếu Lâm Tự các ngươi có tư cách gì quyết định mọi chuyện sẽ phải tiến triển như thế nào trong tương lai? Đúng là chẳng biết chi cả!”

Mọi người nghe lời này đều không khỏi gật đầu, cách cư xử này của Thiếu Lâm Tự có thể nói là truyền thống, quản chuyện bao đồng đến quen luôn rồi, chuyện lớn nhỏ gì trong giang hồ bọn họ cũng đều muốn nhúng tay vào, bởi vì chuyện này mà đắc tội không ít người.

Nhưng đổi lại bây giờ bọn họ đều lấy đó làm vui, chuyện khác Thiếu Lâm Tự có thể không quản, nhưng chuyện có liên quan đến Huyết Ma Giáo, bọn họ chắc chắn phải quản cho thật triệt để.

Huyền Khổ nhìn Tô Tín, nhàn nhạt nói: “Thiếu Lâm Tự bao năm qua mang nhiều tai tiếng, bần tăng cũng không ngại gánh thêm.

Nếu bây giờ ngươi chịu khoanh tay chịu trói, ta có thể đảm bảo tính mạng cho ngươi, không phế tu vi của ngươi, chỉ nhốt ngươi vào trong Hắc Ngục.

Những năm qua, ngươi sát nghiệp dâng ngút trời, dù ngươi chưa đến trăm tuổi đã thăng lên Chân Vũ, nhưng từ lâu đã khiến trời hờn nhân oán.

Nhân quả tuần hoàn báo ứng chẳng sai, trong vòng luân hồi của thiên đạo, cho dù ngươi là Lục Địa Thần Tiên Chân Vũ cảnh cũng không thể ngăn cản được.