← Quay lại trang sách

Chương 2068 Có thù báo thù(2)

Nhớ kĩ, trên giang hồ này không có đúng hay sai, chỉ có mạnh hay yếu, đây vĩnh viễn là quy tắc không đổi trên giang hồ. Lúc trước ngươi chỉ là tán tu không một xu dính túi trên giang hồ, vậy nên Đường Minh mới dám đoạt lấy đồ vật của ngươi, ngươi không cho thì hắn sẽ phế ngươi, tất cả là do thế lực của hắn mạnh hơn ngươi.

Hơn nữa, Đường Minh kia còn là tiểu nhi tử mà gia chủ Đường Môn Đường Tuyệt sủng ái nhất, cũng là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ này của Đường Môn, ngươi giết hắn, Đường Môn đương nhiên sẽ không bỏ qua cho ngươi, tất cả nguyên nhân đều là vì thân là một trong Tả Đạo Bát Môn, thực lực của Đường Môn chắc chắn sẽ mạnh hơn ngươi.

Nếu ngươi là con riêng của Lý Bá Dương thì đừng nói ngươi giết một tên Đường Minh, cho dù ngươi có giết toàn bộ nhi tử của Đường Tuyệt thì hắn còn dám làm gì sao?”

Khóe miệng Cung Văn Vũ giật giật, mặc dù câu nói cuối cùng của Tô Tín có chút không đáng tin, nhưng hắn biết trên lý thuyết thì nó đúng thật, giang hồ chính là tàn khốc như thế, hắn bị đuổi khỏi Xuyên Thục, bị đuổi giết chỉ là vì thực lực của bản thân hắn không đủ, hơn nữa còn không có một chỗ dựa đủ lớn.

Thấy tay của Cung Văn Vũ nắm chặt thành nắm đầm, Tô Tín thản nhiên nói: “Được rồi, đừng có cắn răng nghiến lợi ở trong lòng, lần này ta đã chuẩn bị thật tốt để động thủ với Đường Môn, ngươi cũng đi theo đi, thuận tiện báo thù luôn.”

Nghe vậy, đầu tiên Cung Văn Vũ có chút sửng sốt, sau đó trên mặt hắn lộ ra vẻ mừng như điên, hành lễ với Tô Tín rồi nói: “Đa tạ đại nhân!”

Tô Tín đỡ Cung Văn Vũ dậy, sau khi triệu tập tốt đám người liền trực tiếp chạy đến Xuyên Thục chi địa.

Hành động lần này Tô Tín cũng không giấu giếm bất cứ kẻ nào, mọi người thấy bộ dáng hắn dẫn theo người, khí thế hùng hổ tiến về phía Xuyên Thục, đến kẻ ngốc cũng có thể đoán được Tô Tín muốn làm cái gì.

Nếu như bình thường thì sẽ còn có người nói ra nói vào, nhưng lần này không có ai dám nói nhảm, hay nói chính xác hơn là hiện tại toàn bộ giang hồ bị chuyện Long Nguyên làm cho bùng nổ, tất cả mọi người đều thảo luận xem hôm nay tông môn nào đã chiến một trận, hôm trước tông môn nào đạt được mấy mảnh vỡ Long Nguyên, vân vân.

Hành động trả thù rõ ràng này của Tô Tín đặt ở bình thường khẳng định sẽ là tin tức lớn, nhưng đặt trong cảnh tượng như thế này lại hoàn toàn không bị ai chú ý, dù sao tình cách có thù tất bảo của Tô Tín đã in đậm trong lòng mọi người.

Xuyên Thục chi địa được bao bọc bởi rừng sâu núi rậm, so sánh với Trung Nguyên thì có chút hoang vu, nhưng nếu ngươi hỏi ở Xuyên Trung đạo hỏi nơi nào phồn hoa, có nhiều võ giả nhất, vậy đối phương chắc chắn sẽ nói cho ngươi biết đó chính là Đường gia bảo.

Đường gia bảo là tổng bộ của Đường Môn, kiến trúc ở đây mười phần xa hoa, tựa như một thành thị nhỏ.

Mà hiện tại Đường Môn chủ yếu lấy việc luyện chế ám khí để sống, vây nên xung quanh Đường gia bảo đều có những thương nhân đến từ khắp nơi ở Trung Nguyên, họ dựa vào việc bán cho Đường gia các loại vật liệu hay các loại thảo mộc, độc vật mà sống.

Còn có cả một số người từ các đại môn phái hay những thế lực nhỏ hơn một chút, họ được phái đến để chuyên mua sắm ám khí của Đường Môn.

Dù sao người của Đường Môn không ra khỏi Xuyên Thục, những ám khí kia đều nhờ vào những bán hàng này để chuyển ra ngoài.

Vậy nên có thể nói, xung quanh Đường gia bảo, những người dựa vào Đường gia để kiếm cơm cũng không ít, cộng tổng lại có thể gấp mấy chục lần Đường Môn.

Những người này đương nhiên sẽ tự tập quanh Đường giao bảo, dần dần thậm chí còn xuất hiện một thành thị nhỏ ở đây, lộ ra vẻ vô cùng phồn hoa.

Tuy nhiên Đường gia bảo trước đây vô cùng phồn hoa mà bây giờ lại có vẻ hơi quạnh quẽ, trên đường, một số thương nhân có bối cảnh một chút đều cố giảm âm thanh, không để lại dấu vết, hiển nhiên là bọn họ đã nghe phong phanh được gì đó. Vậy nên mới chuẩn bị rút lui sớm, điệu bộ vô cùng thấp.

Những thương nhân bên ngoài Đường gia bảo đều cảm thấy tình thế trên giang hồ có gì đó không đúng, đừng nói gì đến nội bộ Đường Môn.

Lúc này, trong phòng nghị sự nội bộ của Đường Môn, sắc mặt gia chủ Đường Tuyệt âm trầm ngồi ở trung tâm, dưới hắn là tám tên võ giả Dương Thần cảnh đang ngồi, phần lớn tuổi tác bọn họ đều đã tương đối lớn, chỉ có hai ba người là vẫn còn trung niên.

Nếu lần này Đường Môn không gây ra chuyện lớn thì thậm chí không ai biết Đường Môn vẫn còn có nội tình như vậy, có thể ngay lập tức xuất ra tám Dương Thần cảnh.

Đương nhiên cũng dễ đoán thôi, tại toàn bộ Xuyên Trung có thể xem như Đường Môn chính là bá chủ, mà ở ngoài, uy thế của Đường Môn cũng không yếu, vậy nên Đường môn trong những năm gần đây khi đối ngoại thì có rất ít đệ tử chết, bất luận là võ giả cấp cao hay là những đệ tử cấp thấp.

Hơn nữa, Đường Môn rất giàu có, tài sản vô cùng khổng lồ.

Trên giang hồ, Đường Môn là nơi duy nhất làm ám khí, có thể nói là cung không đủ cầu, cho nên những năm gần đây, của cải Đường Môn tích lũy rất là phong phú, bằng không thì Đường Môn cũng không có khả năng rèn ra một loại ám khí cấp bậc chí tôn như Trảm Thần phi đao.