← Quay lại trang sách

Chương 2091 Uy hiếp(2)

Sắc mặt tái nhợt của m Đồ Linh vì bị chọc tức mà đỏ lên. Cũng không biết là vì Tô Tín ví Cản Thi Phái bọn họ thành chó hoang hay là Tô Tín tính lấy bọn họ làm món quà nhân tình trả lại cho Dịch Kiếm Môn.

Ngay lúc m Đồ Linh còn muốn nói thêm điều gì, Tô Tín bỗng nhiên chuyển tầm mắt nhìn Bạch Linh, nói: “Bạch Linh, chúng ta cũng coi như là người quen cũ. Ngươi cũng biết tính của ta.

Ta vô tình chọc vào Bạch Liên Giáo nhưng cái này không có nghĩa là ta không dám đối địch với Bạch Liên Giáo.

Bây giờ ta muốn diệt Cản Thi Phái, Bạch Liên Giáo ngươi nhất định muốn cản ta?”

Bạch Linh nhìn Tô Tín mặt không cảm giác, khóe miệng bỗng nhiên lộ ra một nụ cười khổ.

Đúng theo lời Tô Tín, Bạch Linh hiễu rõ tính tình Tô Tín.

Ngày trước lúc Tô Tín còn đang là Hóa Thần cảnh đã dám liên thủ cùng nàng tính kế với Hắc Liên Thánh sứ Dương Thần cảnh. Có thể tưởng tượng được lá gan của Tô Tín lớn đến nhường nào. Cho tới giờ hắn cũng chẳng có gì là kính sợ với Bạch Liên Giáo cả.

Mà bây giờ, Tô Tín lại là Chân Vũ cảnh lục địa thần tiên, là nhân vật có thể đứng ngang hàng với Bạch Liên Thánh mẫu của Bạch Liên Giáo bọn họ. Tô Tín có dám ra tay với Bạch Liên Giáo hay không, điểm này trên căn bản cũng không cần hỏi nhiều.

Hiện, Bạch Liên Giáo bọn họ đang mưu tính một đại sự. Lúc này mà xảy ra va chạm với Tô Tín thì đúng là ngu.

Dĩ nhiên, quan trọng nhất chính là chuyện Tương Tây do Bạch Linh làm. Bất kể trong này xảy ra chuyện gì, chỉ cần chưa hoàn thành nhiệm vụ thì đó chính là lỗi của nàng. Trong Bạch Liên Giáo, chỉ bản về kết quả, không hỏi quá trình.

Những người không được chọn làm Thánh nữ khác cũng đang chờ Bạch Linh nàng phạm sai lầm kia kìa!

Mà lúc này, m Đồ Linh lại có chút hốt hoảng. Bởi vì Bạch Linh đang trầm mặc, yên lặng rất quỷ dị.

Bạch Liên Giáo cũng đã liên thủ cùng Cản Thi Phái, thế này còn gì để mà trầm mặc nữa?

Bây giờ, bộ dạng này của Bạch Linh hiển nhiên là muốn tính rút lui ngay trước mặt Tô Tín!

Quả nhiên, tiếp theo Bạch Linh không nói không rằng, ngay lập tức lui ra, biểu thị nàng không xen vào chuyện này.

Lần này, Bạch Liên Giáo quả đúng đã liên thủ với Cản Thi Phái. Nhưng trong thực tế, Bạch Liên Giáo cũng là đang lợi dụng Cản Thi Phái luyện thi giúp bọn họ.

Thời gian lâu như vậy, mặc dù Bạch Liên Giáo cho Cản Thi Phái không thiếu các loại vật liệu, tuy nhiên, một thi luyện cường giả Thần Kiều cảnh không phải dùng một ít vật liệu tiếp tế là có thể trao đổi được.

Sở dĩ m Đồ Linh đồng ý giúp Bạch Liên Giáo dĩ nhiên cũng là vì những lời cam kết trước đó của Bạch Liên Giáo.

Mà bây giờ, nhìn bộ dạng này của Bạch Linh, hiển nhiên nàng căn bản cũng chưa từng nghĩ đến việc đi liều chết với Tô Tín vì Cản Thi Phái của hắn.

Tính cách của Bạch Linh rất thực tế. Ngươi có thể mang đến lợi ích cho nàng thì nàng không ngại hợp tác cùng ngươi. Nhưng đồng thời, nếu gặp nguy hiểm thì nàng sẽ bán đứng ngươi trước tiên.

Bây giờ cũng là như thế. Dưới sức ép mạnh mẽ từ Tô Tín, Bạch Linh không chút do dự rút lui. Mặc dù nói hiện thời ba người bọn họ liên thủ vẫn còn ít sức để tự vệ, nhưng Bạch Linh vì sao phải vì Cản Thi Phái mà cứng đối cứng với Tô Tín?

Lợi dụng xong thì bán đứng, Bạch Linh làm mà không chút gánh nặng nào trong lòng. Hơn nữa bây giờ quan trọng nhất chính là để Tô Tín diệt Cản Thi Phái thì những ước hẹn trước đó của Bạch Liên Giáo với Cản Thi Phái cũng không cần thực hiện nữa. Thậm chí, đợi khi quay về, kể lại những chuyện này với Bạch Liên Thánh mẫu, nàng có khi còn được khen thưởng nữa.

m Đồ Linh chỉ vào Bạch Linh, tức giận mắng: “Ngươi tiện nhân! Sớm biết Bạch Liên Giáo các ngươi là loại người như vậy thì Cản Thi Phái ta dù có phải chôn chân trong rừng Tương Tây cả đời cũng không đến hợp tác cùng Bạch Liên Giáo các ngươi!”

Bạch Linh lạnh nhạt nói: “Chửi đi, mắng thêm mấy câu nữa, sau này đoán chừng ngươi cũng không có cơ hội mắng đâu.”

Tô Tín vỗ tay một cái, trên mặt nở nụ cười quỷ dị, nói: “Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Bạch cô nương, lần này ngươi gài Cản Thi Phái không vừa.”

Tô Tín cũng chỉ là đứng hóng chuyện vui với việc Bạch Linh đi gài bẫy Cản Thi Phái mà thôi.

Dù sao hắn cũng chẳng có quan hệ gì với hai người này. Thấy họ chém giết nhau ở đây, Tô Tín không đổ thêm dầu vào lửa là đã không tệ rồi.

Không có sự che chở của Bạch Liên Giáo, với chút thực lực đáng thương kia của Cản Thi Phái, Tô Tín không nói là vừa vẫy tay vừa diệt thì cũng gần như là thế rồi.

Có điều, vào lúc này, khóe miệng m Đồ Linh lại lộ ra một nụ cười nhạt.

“Bạch Liên Giáo ơi là Bạch Liên Giáo. Các ngươi thật sự cho rằng Cản Thi Phái chúng ta là ngu si hay sao?

Bạch Liên Giáo các ngươi bây giờ là người đứng đầu Cửu Ngục Tà Ma, Cản Thi Phái chúng ta chẳng qua chỉ là một tiểu tông môn đang lay lắt qua ngày mà thôi.

Bây giờ, các ngươi chạy đến tìm ta hợp tác. Thế chẳng may xong việc trở mặt không nhận người thì biết thế nào? Chẳng lẽ cả ngươicho là ta không cân nhắc đến chuyện này hay sao?”