← Quay lại trang sách

Chương 2095 Vùng đất tà dị(1)

Nơi này dù gì cũng là nơi mấy vị cường giả Thần Kiều cảnh đánh chiến sinh tử, có trời mới biết trong này rốt cuộc sẽ có thứ gì. Tô Tín cũng không muốn làm kẻ dò đường.

Còn về việc đi vào trước có thể bị chiếm đoạt tiên cơ hay không, điểm này Tô Tín cũng chẳng có chút nào lo lắng.

Nếu có người chiếm được tiên cơ, thế thì rất đơn giản, Tô Tín ngay lập tức xuất thủ cướp của bọn họ, cái này cũng không tệ.

Sắc mặt m Đồ Linh nhất thời biến đổi. Hắn vừa muốn nói gì, liền nghe Tô Tín trầm giọng nói: “Ngươi không vào thì ta giết ngươi ngay! Chờ sau khi trở ra, thuận tay diệt luôn Cản Thi Phái của ngươi!”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt m Đồ Linh trở nên khó coi vô cùng. Nhưng đối mặt với sự uy hiếp của Tô Tín, hắn cũng không có cách nào khác.

Trận giao thủ ở đất Tây Bắc trước đó cũng đã chứng minh, hắn dù có thi luyện Chân Vũ cảnh cũng chắc chắn không địch lại được Tô Tín. Cùng lắm hắn cũng chỉ có thể đỡ được mấy chiêu của Tô Tín. Nếu đánh thật, Tô Tín muốn giết hắn lại dễ như trở bàn tay.

Hơn nữa, trước đó Tô Tín vì muốn Bạch Linh nói ra bí mật ở đây nên mới đồng ý tha cho hắn một nước. Bây giờ Bạch Linh nói hết bí mất ra rồi, hiển nhiên Tô Tín này không có ý giữ lời.

m Đồ Linh không muốn mạo hiểm. Hắn cũng không muốn để cho thi luyện Chân Vũ cảnh của mình đi mạo hiểm.

Cho nên, m Đồ Linh liền lạnh giọng nói với Vu Quỷ Dung kia: “Ngươi, đi vào dò đường!”

Vu Quỷ Dung sắc mặt đều vẻ ngạc nhiên. Hầu như hắn không ngơ chuyện này sẽ dính líu đến hắn.

Hắn tức giận nhìn về phía m Đồ Linh, nói: “m Đồ Linh! Ngươi có ý gì? Nếu lúc trước không phải là có tộc Vu Miêu chúng ta che chở, Cản Thi Phái các ngươi đã sớm diệt môn rồi!”

m Đồ Linh khinh khỉnh cười lạnh một tiếng, nói: “Đừng phí sức! Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có đi hay không? Đừng quên, bên ngoài hãy còn mấy ngàn người nhất tộc Vu Quỷ các ngươi đang chờ!”

m Đồ Linh dĩ nhiên không địch lại Tô Tín. Nhưng chẳng lẽ chỉ một Vu Quỷ Dung cỏn con hắn cũng không địch lại hay sao?

Chuyện lần này nếu mà thành thì Cản Thi Phái bọn họ cũng không cần lay lắt nơi Thập Vạn Đại Sơn này nữa. Đến lúc đó nhất tộc Vu Miêu này tránh được bao xa thì hay bấy xa.

Vu Quỷ Dung nhìn hai người xung quanh. Bạch Linh cùng Tô Tín mặt đầu vẻ hờ hững. Hiển nhiên với bọn họ mà nói, bọn họ chẳng qua chỉ cần một tên dò đường. Còn như người dò đường là ai thì cũng không có vấn đề gì.

Ba người ở đây Vu Quỷ Dung không chọc được vào ai, vì thế hắn cũng chỉ có thể cắn răng đi vào bên trong.

Đến khi Vu Quỷ Dung vào được một hồi lâu, đám người Tô Tín lúc này mới đi theo vào trong. Có điều, xuất hiện trước mắt mọi người là cảnh tượng ngoài dự liệu.

Vốn bọn họ cho rằng bên trong này nhất định mang dáng vẻ của chiến trường thượng cổ. Có điều bây giờ hiện ra trước mắt mọi người lại là cảnh tượng giống như tiên cảnh.

Vô số đình đài lầu các mọc như rừng. Kỳ dị nhất chính là những lâu đài đình các này thân đều ở giữa không trung. Chung quanh chúng còn có vô số giả sơn vách đá, tượng dị thú. Không giống như là chiến trường mà ngược lại, giống như thiên cung hơn.

Chỉ có điều, khắp nơi ở đây đều là một mảnh tĩnh mịch. Giữa bầu trời, mặc dù có treo không ít dạ minh châu, chiếu rọi nơi này không khác gì ban ngày. Nhưng Tô Tín vẫn cứ cảm giác chỗ này âm u.

Tô Tín quay đầu nhìn Bạch Linh một cái, nói: “Đây chính là chiến trường Vô Sinh lão mẫu lấy mạng đổi mạng cùng đám cường giả Thần Kiều cảnh mà ngươi nói?”

Bạch Linh cũng nhíu mày một cái, nói: “Hẳn không sai. Căn cứ theo ghi chép trong điển tịch của mấy tông môn kia thì chắc là chỗ này rồi.”

Có điều, vào lúc này, m Đồ Linh bỗng dưng nói: “Lão già Vu Quỷ Dung đâu?”

Nghe được m Đồ Linh nói như thế, Tô Tín với Bạch Linh bấy giờ mới phản ứng được. Vu Quỷ Dung vừa đây lại không thấy đâu nữa.

Bạch Linh cau mày nói: “Sau khi hắn vào đây hẳn là đã đến chỗ khác thăm dò rồi.”

Tô Tín cũng gật đầu một cái. Vu Quỷ Dung bị bọn họ bức đi vào trong dò đường, trong lòng hắn nhất định có oán khí. Cho nên, khi nhìn thấy trong này không có nguy hiểm gì, hắn chắc cũng cần chiếm tiên cơ trước, tìm cơ duyên thuộc về mình.

Tô Tín cũng sẽ không quản đến người khác mà tự mình tìm kiếm khắp nơi tại nơi cung điện phù không này.

m Đồ Linh cũng muốn tự mình rời đi tìm cơ duyên. Có điều, ngay khi thấy Bạch Linh vẫn luôn đi theo sau Tô Tín, lúc này hắn mới phản ứng lại, cũng nối gót Tô Tín đi đến trước.

Nơi này hơi có chút tà dị. Vốn là một chiến trường thượng cổ. Thế mà bây giờ lại thành một tòa cung điện, việc này khiến đám người m Đồ Linh có chút nghĩ không ra.

Không biết cũng đồng nghĩa với nguy hiểm. Vì thế tạm thời đi theo cường giả như Tô Tín, dù là lúc tranh cơ duyên không bì được Tô Tín nhưng cũng có thể được chút an toàn.

Tô Tín cũng không màng đến đám người m Đồ Linh, hắn chẳng qua chỉ tự mình dò xét nơi cung điện này một chút.