Chương 2098 Giết tuyệt(1)
Tô Tín quay đầu, liếc nhìn Bạch Linh, nói: “Ngươi không chạy?”
Bạch Linh lạnh nhạt nói: “Tại sao phải chạy? Ta còn muốn lấy truyền thừa của Vô Sinh lão mẫu nữa kìa. Bằng không trở về lấy cái gì giao cho sư phụ?”
Một đạo nhân trong số đám Yêu Linh cười lạnh nói: “Chư vị, đám giang hồ tiểu bối này hình như xem chúng ta là vật trong túi rồi vậy.”
Hòa thượng kia hai tay chắp lại, trong mắt hiện sát cơ, miệng niệm Phật hiệu: “A Di Đà Phật. Đã như vậy thì chúng ta nuốt hắn đi!”
Dứt lời, tám Yêu Linh kia đồng loạt phóng đến hướng hai người Tô Tín.
Trong mắt Tô Tín lộ ra nụ cười khinh thường. Ngày trước, đám người Đại Thiên Ma Tôn ba cường giả Thông Thiên cảnh biến thành Yêu Linh cũng bị mọi người hợp sức chém chết, chia cắt hết truyền thừa. Những Yêu Linh đời trước này đều là Thần Kiều cảnh, thực lực thậm chí còn không bằng những Yêu Linh do đám Đại Thiên Ma Tôn hóa thành trước đây nữa.
Ngay lúc Tô Tín cùng Bạch Linh chuẩn bị động thủ với đám Yêu Linh kia, m Đồ Linh cũng nhanh chóng rời khỏi tiểu thế giới này.
Cung điện bên trong tiểu thế giới này trước đó bọn họ đã thấy không ít, cũng không có vật gì giá trị cho nên m Đồ Linh cũng không muốn ở lâu.
Lần này hắn đã đi một chuyến công cốc, chẳng có được cái gì cũng khiến hắn cảm thấy đáng tiếc lắm.
Quan trọng nhất chính là Tô Tín cùng Bạch Linh đều đang liều mạng với những Yêu Linh trong tiểu thế giới kia, bây giờ họ dĩ nhiên cũng chẳng rảnh đến gây phiền toái cho hắn.
Thật ra thì, kết quả tốt nhất chính là Tô Tín cùng Bạch Linh và đám Yêu Linh kia hai bên cá chết lưới rách trong đó là tốt nhất.
Còn không thì, m Đồ Linh cũng đã tính sau khi đi ra ngoài thì sẽ ngay lập tức dẫn theo Cản Thi Phái một lần nữa rời đi.
Hắn không chọc được Tô Tín, nhưng chẳng lẽ hắn không trốn được à?
Ôm ý nghĩ như vậy, m Đồ Linh ung dung rời khỏi tiểu thế giới này.
Nhưng ngay sau khi m Đồ Linh vừa ló đầu ra khỏi hố sâu kia, năm đạo hàn khí lãnh mang bỗng nhiên tấn công hắn.
Hàn mang kia xé hư không. Gần như trong nháy mắt đã áp đến sát người hắn. Luồng khí tức lạnh như băng kia hút lấy tâm thần người khác.
Sắc mặt m Đồ Linh bỗng nhiên biến đổi. Khí tức này hắn rất quen thuộc. Bởi vì trước đây không lâu hắn còn cùng chủ nhân khí tức này sóng vai tác chiến. Nhưng bây giờ, người kia đã chết không thể lại chết được nữa!
Năm đạo hàn mang này bất ngờ chính là năm chuôi Trảm Thần phi đao!
Đến giờ, m Đồ Linh còn chưa kịp phản ứng, Trảm Thần phi đao không phải ở trong tay Tô Tín hay sao? Sao giờ lại xuất hiện ở đây?
Nhưng đến một khắc sau, trước mắt hắn lóe lên một đạo kiếm mang tĩnh mịch. Nhất thời, m Đồ Linh biết người trước mắt này là ai! Là thủ hạ số một của Tô Tín, Tổng quản Ám Vệ Lý Phôi!
m Đồ Linh cho rằng Tô Tín sẽ bỏ qua cho hắn. Trên thực tế, là m Đồ Linh nghĩ quá rồi. Bởi ngay từ lúc bắt đầu, Cản Thi Phái đã bị Tô Tín xử tử hình rồi.
Cản Thi Phái chạy đến khiêu khích Tô Tín hắn, đây là tội nặng nhất. Tô Tín muốn đuổi tận giết tuyệt Cản Thi Phái, trả lại ân huệ cho Mạnh Kinh Tiên, đây cũng là một nguyên nhân.
Vì thế, lúc Tô Tín bước vào tiểu thế giới kia, Tô Tín đã dặn dò Lý Phôi. Nếu như hắn không chém chết m Đồ Linh ở phía dưới, thì Lý Phôi hãy tìm cơ hội mà giết m Đồ Linh và cả Cản Thi Phái.
Cho nên, trong chớp mắt m Đồ Linh ló đầu lên, Lý Phôi liền ngay lập tức dùng Trảm Thần phi đao đánh lén. Thoắt cái đã chặt đứt đường sống của m Đồ Linh.
Thi luyện Chân Vũ cảnh của m Đồ Linh quả thực được luyện chế đến mức cường hãn. Thậm chí, còn thừa kế kiếm thuật mạnh mẽ của thi thể lúc còn sống.
Nhưng thi luyện dù sao cũng là thi luyện, không có linh trí, còn cần m Đồ Linh thao túng.
Trong nháy mắt Trảm Thần phi đao xuất thủ, m Đồ Linh phản ứng được, hắn cho thi luyận Chân Vũ cảnh nâng trường kiếm trong tay lên. Tuy nhiên, lúc này đã chậm.
Trảm Thần phi đao vô địch kia ngay tức khắc chém thủng phòng ngự của thi luyện Chân Vũ cảnh kia. Năm mũi phi đao trực tiếp ghim vào cơ thể, ghim chặt thi luyện Chân Vũ cảnh kia xuống nền đất.
Thân xác của thi luyện mặc dù mạnh nhưng có mạnh hơn nữa cũng nào có thể so với Trảm Thần phi đao có căn cơ thần binh hay sao?
Trong mắt m Đồ Linh lóe lên vẻ hoảng sợ. Một kiếm tịch mịch của Lý Phôi kia đã sát đến thân. Trong giây lát, m Đồ Linh cắn răng phun ra một ngụm máu tươi. Thân thể của hắn nhanh chóng co rút lại. Thoáng chốc, thân thể hắn co rút lại, nhanh chóng biến thành thứ giống như cương thi. Thi khí vô tận ngưng tụ ở trước người hắn, muốn ngăn trở một kiếm này của Lý Phôi.
Không có người nào từng giao thủ với Lý Phôi có thể hiểu được cặn kẽ độ kinh khủng của Lý Phôi hắn. Người bình thường thì càng đánh càng hăng. Nhưng Lý Phôi lại càng đánh càng yếu.
Võ đạo của Lý Phôi dùng câu thừa thắng xông lên thì không hợp bằng câu quá tam tất suy. Nhưng tiếc thay, trong số những người đồng cấp, chẳng có mấy ai đỡ được ba chiêu của Lý Phôi cả. Hơn nữa, chỉ cần trước ba chiêu mà đối thủ đã bị Lý Phôi đả thương nặng thì chứng tỏ ngươi đã rớt vào trong tiết tấu của Lý Phôi.