← Quay lại trang sách

Chương 2099 Giết tuyệt(2)

Chỉ bằng chút thực lực lúc này của m Đồ Linh, thêm vào việc không có sự giúp đỡ của thi luyện. Hắn muốn đỡ được ba chiêu của Lý Phôi thì còn khó hơn lên trời.

Quả nhiên, dưới một kiếm như chém từ trong địa ngục ra của Lý Phôi, thi khí trước người m Đồ Linh liền ngay lập tức bị phá hủy. Trường kiếm không dừng lại chút nào, đâm thẳng vào ngực m Đồ Linh. Tử khí vô tận phá hủy sinh cơ trong cơ thể m Đồ Linh. Chớp mắt liền biến hắn thành một cái xác thực sự!

Trong mắt m Đồ Linh lóe lên vẻ không cam lòng. Hắn vẫn luôn lo lắng hắn sẽ chết trong tay Tô Tín. Cho đến giờ, hắn mới phát hiện, thực ra hắn và Tô Tín vốn không phải là người cùng đẳng cấp. Tô Tín muốn giết hắn thì cần gì phải tự động thủ?

Từ lúc m Đồ Linh ra giang hồ tới giờ, chỉ hiện ra trong nháy mắt ngắn ngủi.

Nhưng trong chớp nhoáng này, Lý Phôi liền ngay lập tức ra tay giết chết m Đồ Linh ngay tại chỗ. Cái này khiến không ai ở đó kịp phản ứng.

Lãnh Vô Ma nhìn Lý Phôi, trong mắt lộ ra vẻ khác thường.

Lãnh Vô Ma hắn không phải là tâm phúc của Tô Tín. Hắn chẳng qua chỉ kính sợ thủ đoạn cùng thực lực của Tô Tín. Cho nên, bình thường Lãnh Vô Ma cũng chẳng nói năng gì với những thủ hạ khác của Tô Tín. Thậm chí, trong lòng hắn còn có chút mùi vị xem thường.

Có điều hôm nay, Lý Phôi ra tay khiến cho hắn kinh ngạc một lần. Lý Phôi lần này ra tay quyết đoán, uy năng chí cường, vượt quá tưởng tượng của hắn. Nếu đổi lại là Lãnh Vô Ma hắn, dĩ nhiên hắn chắc chắn đỡ được một kiếm của Lý Phôi. Tuy nhiên, cũng phải bỏ ra một ít tổn thất.

Lý Phôi thả trường kiếm trong tay xuống, trầm giọng nói: “Y theo lệnh đại nhân, tất cả đệ tử Cản Thi Phái, toàn bộ giết sạch!”

Dứt lời, thủ hạ Ám Vệ của Lý Phôi cùng nhau xông lên, bắt đầu chém giết đám đệ tử Cản Thi Phái kia.

Lãnh Vô Ma lười biếng vung tay lên. Dưới tay hắn, những đệ tử Huyết Thần Giáo cũng liên tiếp xuất thủ, bắt đầu cùng nhau chém giết.

Đám người Bạch Liên Giáo cùng nhất tộc Vu Miêu không dám nhúc nhích.

Mặc dù nói trên danh nghĩa bọn họ đang cùng liên thủ với Cản Thi Phái. Nhưng bây giờ, Chưởng môn Cản Thi Phái đã bị đánh chết tại chỗ, bọn họ còn liên thủ cái quái gì với Cản Thi Phái nữa?

Bấy giờ, bọn họ chỉ hy vọng đám thủ hạ của Tô Tín đừng có giết người đến hăng máu, ra tay cả với bọn họ mà thôi.

Dĩ nhiên, chuyện này hình như sẽ không xảy ra. Làm thủ hạ của Tô Tín, mặc dù có thể được ban thưởng nhiều, nhưng đồng thời cũng yêu cầu kỉ luật nghiêm minh. Bất cứ người nào dám làm trái thì sẽ phải chịu hậu quả nghiêm trọng.

Hơn nữa, ngay lúc đám người Lý Phôi đang đánh giết đám người Cản Thi Phái, Tô Tín cùng Bạch Linh cũng đang đại khai sát giới với đám Yêu Linh kia.

Lúc chưa đánh, Tô Tín còn cho là bọn chúng quá nửa vẫn có sức chiến đấu của võ giả Chân Vũ. Tuy nhiên, vừa đánh nhau thì Tô Tín liền phát hiện, đám người này thực sự yếu đến đáng thương. Thực lực của chúng rất yếu.

Tên Yêu Linh lão tổ Thiếu Lâm Tự kia là người đầu tiên xuất thủ. Cái hắn dùng bất ngờ lại chính là Đại Quang Minh Quyền của Thiếu Lâm Tự. Một quyền đánh ra, đại điện vốn sáng ngời liền được tô thêm vẻ khoáng đạt.

Tô Tín muốn tốc chiến tốc thắng cho nên hắn cũng không trì hoãn, ngay lập tức thi triển đấu chiến kim thân ra. Thoắt cái, Phật quang màu vàng quanh thân Tô Tín so với Đại Quang Minh Quyền kia còn thịnh hơn.

Yêu Linh lão tổ Thiếu Lâm Tự lộ ra vẻ khiếp sợ. Hiển nhiên, hắn cũng nhận ra rốt cuộc Tô Tín đang thi triển ra cái gì.

Đám Yêu Linh này nếu quả thực là sinh ra từ chấp niệm của những cường giả ngày xưa kia, hoặc được chân linh sinh ra, thì chúng hoặc nhiều hoặc ít đều thừa kế một chút trí nhớ của chủ nhân trước kia.

Hiển nhiên, Yêu Linh lão tổ Thiếu Lâm Tự cũng nhận ra kim thân bất diệt của Tô Tín. Ải này ở Thiếu Lâm Tự cũng không được bao người có thể luyện thành kỳ công.

Một quyền giáng xuống, Yêu Linh lão tổ Thiếu Lâm Tự kia trực tiếp bị đánh nát thân thể. Tuy nhiên, vì hắn là Yêu Linh khu, cũng không có thực thể cho nên cũng không có chuyện tinh huyết bắn ra như nước, chỉ có vài giọt máu bắn ra thôi.

Mấy giọt máu này cũng không phải là của hắn mà là do máu thịt của Vu Quỷ Dung bị hắn cắn nuốt khi nãy biến thành.

Nếu quả thực bị đám Yêu Linh này chiếm đoạt hết máu thịt, thì chúng liền có thể thực sự biến hóa thành người.

Chỉ tiếc, trong mắt kẻ yếu, những thứ này đều là Yêu Linh kinh khủng. Nhưng trong mắt Tô Tín, những thứ này không khác gì đồ ăn dâng đến trước mặt.

Một quyền đánh hư thân thể Yêu Linh kia xong, đối phương quả thực còn chưa chết. Dù sao cũng là Yêu Linh khu, chỉ cần chân linh bất diệt thì cũng sẽ không biến mất.

Nhưng lúc này, trước người Tô Tín, một thanh tiểu kiếm màu vàng bỗng nhiên ngưng tụ, Trong nháy mắt nghiền nát bấy Yêu Linh kia. Một viên kết tinh màu vàng bị Tô Tín thu vào trong tay.

Tô Tín nhíu mày một cái, cảm giác có hơi chút không đúng.

Song, bấy giờ không phải là lúc để hắn kiểm tra thực hư. Tô Tín lại tiếp tục xuất thủ, cùng lúc giải quyết hết những Yêu Linh khác.

Tô Tín bên này lanh lẹ là thế. Bên kia, Bạch Linh cũng thẳng tay áp chế Yêu Linh của Vô Sinh lão mẫu.