Chương 2132 Tiền Đạo Nhân(1)
Hơn nữa, việc làm của Yến Khuynh Tuyết những năm gần đây cũng không phải là không có hồi báo. Tiền Đạo Nhân vốn xuất thân tán tu, hơn nữa truyền thừa cũng chẳng mạnh là bao, nhưng được Yến Khuynh Tuyết chất đống biết bao tài nguyên tu luyện, một năm trước hắn đã tấn thăng thành Dương Thần cảnh.
Phải biết, bây giờ trong toàn bộ đất Tương Nam có thể cũng chẳng có vị võ giả Dương Thần cảnh nào. Tu vi của Tiền Đạo Nhân bây giờ thậm chí có thể nói là cường giả đệ nhất Tương Nam.
Nếu không phải vì Yến Khuynh Tuyết cùng Tiền Đạo Nhân đều là người không có dã tâm lớn, chỉ dựa vào thực lực bây giờ của Thương Sơn thành, họ có thể xưng bá toàn bộ võ lâm Tương Nam rồi, chứ không phải là giống như bây giờ. Ngay cả tin tức Tiền Đạo Nhân đột phá đến Dương Thần cảnh cũng che che giấu giấu, chỉ có một số ít tâm phúc gần gũi mới biết.
Lối ăn mặc của Tiền Đạo Nhân vẫn vô cùng quái dị như thường. Người khác không cách nào hiểu Tiền Đạo Nhân cũng đã tu luyện đến Dương Thần cảnh. Dõi mắt nhìn khắp giang hồ hắn cũng coi như là cường giả một phương, thế mà hắn lại vẫn vô cùng cố chấp với những thứ kim tiền tục vật kia.
Dĩ nhiên, Tiền Đạo Nhân trừ cái sợ thích có chút không bình thường này ra thì chuyện khác vẫn đủ đáng tin.
Khi Yến Khuynh Tuyết nói hết thảy những chuyện này cho hắn nghe, Tiền Đạo Nhân trầm ngâm chốc lát, nói: “Người của Bạch Liên Giáo, lai giả bất thiện. Danh tiếng đám người điên này trên giang hồ cũng không tốt là bao.
Có điều, Khuynh Tuyết ngươi cũng không cần lo lắng quá. Nơi này là Tương Nam, là Thương Sơn thành, không phải địa bàn của Bạch Liên Giáo bọn họ.
Năm xưa, Bạch Liên Giáo bị Đại Chu đả kích, khiến nguyên khí bị tổn thương nặng nề. Bây giờ còn chưa khôi phục được. Lúc này, ta đoán chừng dù Bạch Liên Giáo có ý đồ gì với chúng ta, bọn họ cũng sẽ không làm quá mức.”
Yến Khuynh Tuyệt gật gật đầu, nói: “Được. Mời nghĩa phụ đi với ta một chuyến, xem thử Bạch Liên Giáo kia rốt cuộc muốn làm gì.”
Đến khi Tiền Đạo Nhân cùng Yến Khuynh Tuyết đi đến phòng tiếp khách, Trâu Minh đã ngồi ngay ngắn bên trong.
Thấy Yến Khuynh Tuyết cùng Tiền Đạo Nhân đến đây, Trâu Minh cười, chắp tay nói: “Tại hạ Tổng Đà chủ Bạch Liên Giáo ở Tương Nam, tham kiến Yến Thành chủ cùng Tiền đạo trưởng.”
Nghe lời này, bất kể là Yến Khuynh Tuyết hay Tiền Đạo Nhân ai nấy đều lộ vẻ nghiêm trọng trong mắt.
Khi nãy Trâu Minh nói gì? Hắn nói hắn chính là Tổng Đà chủ Bạch Liên Giáo ở Tương Nam? Thế há chẳng phải Bạch Liên Giáo đã bố trí không ít nhân lực ở đất Tương Nam, nhưng bọn họ c8an bản không biết gì?
Nhìn như thế, Trâu Minh này nhất định chính là lai giả bất thiện.
Yến Khuynh Tuyết nhẹ giọng nói: “Không biết Trâu Đà chủ đến Thương Sơn thành ta là muốn làm gì?”
Trâu Minh trầm giọng nói: “Người ngay thẳng không nói lời mờ ám. Ta cũng sẽ không che giấu nữa.
Thánh giáo của ta đang tính khởi sự ở Tương Nam, phản kháng lại chính sách tàn bạo của Đại Chu. Đến lúc đó, dĩ nhiên cần võ lâm đồng đạo Tương Nam hết sức tương trợ. Vì thế ta đến đây chỉ là muốn Yến Thành chủ cho một lời cam kết mà thôi.”
Lời vừa nói ra, Yến Khuynh Tuyết cùng Tiền Đạo Nhân bỗng nhiên biến sắc. Bọn họ sao cũng không ngờ Bạch Liên Giáo lần này lại chơi lớn đến thế, dám đi chọc vào triều đình. Chẳng lẽ bọn họ quên mấy thập niên trước từng bị thương nặng hay sao?
Yến Khuynh Tuyết thận trọng nói: “Trâu Đà chủ, hành động vĩ đại của Bạch Liên Giáo, Thương Sơn thành ta rất tán thành. Nhưng Thương Sơn thành chẳng qua chỉ một lòng phát triển mậu dịch, chưa tính là thế lực võ lâm. Vì thế nên xin Trâu Đà chủ thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.”
Trâu Minh vung tay lên, nói: “Yến Thành chủ nói vậy là vô vị rồi. Ai mà không biết Thương Sơn thành của ngươi ẩn giấu thực lực kinh người. Thậm chí có thể nói là thế lực lớn nhất Tương Nam.
Còn nữa, vị Tiền đạo trưởng bên cạnh ngươi, chậc chậc, Dương Thần cảnh võ đạo đại tông sư! Toàn bộ Tương Nam duy chỉ có Thương Sơn thành các ngươi mới có. Bây giờ Yến Thành chủ ngươi lại nói Thương Sơn thành của các ngươi không tính là thế lực võ lâm gì, cái này hình như hơi quá đáng?”
Tiền Đạo Nhân nhìn Trâu Minh một cái. Đối phương chẳng qua là Dung Thần cảnh thôi, nhưng dù sao hắn cũng là Đà chủ Bạch Liên Giáo, thái độ của Tiền Đạo Nhân với hắn dĩ nhiên cũng rất khách khí.
Vì lẽ đó, Tiền Đạo Nhân cũng chắp tay nói: “Trâu Đà chủ, hành động vĩ đại của Bạch Liên Giáo ngày trước bọn ta đều rõ ràng. Bất kể lần này Bạch Liên Giáo và Đại Chu ai thắng ai thua, nhưng Thương Sơn thành ta vốn chuyên tâm kinh doanh, không xen vào nổi đại sự thế này.”
Trâu Minh nhíu mày, nói: “Chính là cầu giàu sang trong nguy hiểm. Bạch Liên Giáo ta rất hào phóng với người mình. Chỉ cần Thương Sơn thành đồng ý cùng Bạch Liên Giáo khởi sự phản kháng Đại Chu, vậy thì Bạch Liên Giáo không chỉ đảm bảo địa vị bây giờ của Thương Sơn thành ở Tương Nam, mà còn có thể biến Thương Sơn thành thành bá chủ Tương Nam!”
Yến Khuynh Tuyết nghe vậy cười khổ, nói: “Trâu Đà chủ thứ lỗi, Thương Sơn thành luôn ăn chắc mặc bền. Đại sự như này chúng ta không muốn nhúng tay, cũng không có tư cách nhúng tay vào.
Còn về việc hùng bá Tương Nam, Thương Sơn thành ta cho tới giờ cũng không có suy nghĩ này.”