← Quay lại trang sách

Chương 2133 Tiền Đạo Nhân(2)

Trâu Minh lại đưa mắt nhìn sang Tiền Đạo Nhân. Với hắn mà nói, mặc dù Yến Khuynh Tuyết là Thành chủ Thương Sơn thành, nhưng lời nói thực sự có trọng lượng lại chính là vị cường giả Dương Thần cảnh Tiền Đạo Nhân này.

Tiền Đạo Nhân cũng gật gật đầu, nói: “Bần đạo cũng có ý này. Có một số việc Thương Sơn thành ta sẽ không xen vào.”

Trong mắt Trâu Minh lộ ra tia lạnh. Có điều ngoài mặt, hắn vẫn lắc lắc đầu, nói: “Nếu là như vậy thì quả thật quá đáng tiếc.”

Yến Khuynh Tuyết vội vàng nói: “Trâu Đà chủ yên tâm. Chuyện ngày hôm nay ta tuyệt đối sẽ không nói ra đâu.”

Trâu Minh chắp tay nói: “Thương Sơn thành đặt chân ở Tương Nam đã lâu như vậy. Uy tín thì tại hạ dĩ nhiên là tin được.

Nếu Yến Thành chủ không muốn thì coi như thôi. Có điều, ta bỏ lời tại đây. Lúc nào Thương Sơn thành muốn gia nhập Bạch Liên Giáo ta, chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh. Hơn nữa, đãi ngộ cũng không thay đổi.

Yến Thành chủ, Tiền đạo trưởng, tại hạ xin cáo từ.”

Vừa nói, Trâu Minh liền ngay lập tức xoay người rời đi, chỉ để lại Tiền Đạo Nhân cùng Yến Khuynh Tuyết vẫn còn chút nghi ngờ.

Yến Khuynh Tuyết khó hiểu nói với Tiền Đạo Nhân: “Nghĩa phụ, người của Bạch Liên Giáo này hình như rất thấu tình đạt lý. Có phải tin đồn trên giang hồ là hiểu lầm bọn họ rồi hay không?”

Mặc dù chuyện Bạch Liên Giáo mời Thương Sơn thành bọn họ cùng nhau tạo phản khiến Yến Khuynh Tuyết rất không tự nhiên. Song bây giờ, Bạch Liên Giáo cũng không làm chuyện gì cưỡng ép, lôi kéo, uy hiếp. Ngược lại, tất cả đều tỏ ra rất tự nhiên. Điều này khiến Yến Khuynh Tuyết cũng không khỏi cảm giác có chút kỳ quái.

Tiền Đạo Nhân cũng cau mày nói: “Ta cũng chưa từng giao thiệp với Bạch Liên Giáo. Chỉ có điều, tiếng đồn về Bạch Liên Giáo trên giang hồ xưa giờ vẫn luôn không tốt chút nào. Chuyện lâu dài nhất Bạch Liên Giáo làm chính là đầu độc một đệ tử nòng cốt ở tông môn nọ trở thành người của Bạch Liên Giáo, sau đó thông qua kẻ đó mà xâm nhập vào trong toàn bộ tông môn. Cuối cùng, phát động biến cả tông môn trở nên phụ thuộc vào Bạch Liên Giáo.

Những tông môn kia dĩ nhiên không muốn, nhưng đa phần người đều đã bị thẩm thấu, bọn họ cũng chỉ có thể đi tạo phản với Bạch Liên Giáo.

Hơn nữa, chuyện này Bạch Liên Giáo cũng không chỉ làm một, hai lần. Mà lần trước, lúc Bạch Liên Giáo xuất thủ với Đại Chu, Bạch Liên Giáo từng lôi kéo tất cả trên trăm cái tông môn lớn nhỏ.

Kết quả thì người giang hồ cũng đều thấy được. Uy thế của Đại Chu không phải dễ khiêu khích đến thế. Bạch Liên Giáo bị Đại Chu đả thương nặng nề. Bởi Đại Chu muốn lập uy, cho nên trên trăm cái tông môn lớn nhỏ kia tất cả đều bị Đại Chu diệt sạch.

Lần này, biệu hiện của Bạch Liên Giáo có chút không đúng. Dù sao chúng ta cũng nên cẩn thận một chút thì tốt hơn. Tạm thời đi điều tra xem thử nội bộ thành Thương Sơn có người của Bạch Liên Giáo hay không.”

Yến Khuynh Tuyết gật đầu một cái. Tiền Đạo Nhân hành tẩu giang hồ từ lâu. Mặc dù nàng cũng chấp chưởng Thương Sơn thành nhiều năm như vậy, nhưng những chuyện trên giang hồ thế này cứ nghe Tiền Đạo Nhân khẳng định không sai.

Nghĩ đến đây, Yến Khuynh Tuyết nhất thời lại nhớ đến hình bóng sâu trong tâm trí nàng kia.

Nếu như có hắn ở đây, những chuyện này có phải không cần lo lắng rồi hay không?

Sau khi rời Thương Sơn thành, Trâu Minh cũng mang sắc mặt u ám. Thương Sơn thành này quả nhiên không biết nặng nhẹ. Thậm chí ngay cả lòng tốt của Bạch Liên Giáo mà cũng muốn cự tuyệt.

Vì lẽ đó, Trâu Minh liền ngay lập tức nói lại chuyện vừa xảy ra cho Thanh Liên Thánh sứ nghe một lượt.

Thanh Liên Thánh sứ lạnh nhạt nói: “Được rồi, chuyện này ta đã biết. Ta sẽ tìm cơ hội giải quyết Tiền Đạo Nhân. Đồng thời, ngươi cũng căn dặn người những tông môn kia xuất thủ với Thương Sơn thành. Nhớ, đừng giết quá nhiều người. Cái ta muốn là Thương Sơn thành hoàn chỉnh chứ không phải một vùng đất chết.”

Trâu Minh gật đầu một cái, ngay lập tức đi sắp xếp hết thảy.

Mà bên trong Thương Sơn thành, Tiền Đạo Nhân cùng Yến Khuynh Tuyết khẩn trương đã mấy hôm, cũng cho người đi kiềm soát nghiêm mật nội bộ Thương Sơn thành. Kết quả thế mà không tìm được chỗ nào đáng ngờ.

Kết quả như thế cũng khiến cho Tiền Đạo Nhân cùng Yến Khuynh Tuyết tròn mắt nhìn nhau. Chẳng lẽ thực sự tin đồn đều là giả? Thật ra thì Bạch Liên Giáo cũng không ngang ngược vô lý đến thế?

Có điều, mặc dù tạm thời không có vấn đề gì, nhưng Tiền Đạo Nhân cùng Yến Khuynh Tuyết cũng không buông lỏng cảnh giác.

Đếm xuống, Tiền Đạo Nhân bỗng nhiên cảm giác tâm thần hắn có chút không yên, luôn cảm giác có chuyện gì sắp xảy ra.

Vào lúc này, một luồng kiếm mang lạnh lẽo bỗng nhiên tấn công hắn. Trong kiếm đó hàm chứa sát cơ nồng đượm, còn cả ma khí kinh khủng. Quỷ dị nhất chính là kiếm mang xuyên qua cửa phòng nhưng không hề phá hư cửa. Hệt như là có thể xuyên qua lại trong không gian, lao đến hướng Tiền Đạo Nhân.

Trong chớp nhoáng này, tóc gáy toàn thân Tiền Đạo Nhân dựng đứng. Trong tay hắn, một chuôi trường kiếm được hợp từ đồng tiền vàng ra khỏi vỏ. Chớp mắt, kim mang đại thịnh. Trên mỗi một đồng tiền đều toát ra cương khí cường đại, ầm ầm nổ tung.

Một kiếm của Tiền Đạo Nhân đánh tan ma khí trên kiếm mang kia, cũng để lộ bóng kiếm rét lạnh.