← Quay lại trang sách

Chương 2140 Giết! (1)

Thanh Liên thánh sứ căn bản không coi trọng lời Bạch Linh nói, nàng còn tưởng Bạch Linh đang ghen ghét với thanh thế nàng tạo thành nên nói với nàng vậy thôi.

Trong Thương Sơn thành, thời hạn mười ngày đã đến, tin tức truyền đi mà không có đến một hồi âm, điều này khiến Yến Khuynh Tuyết có phần tuyệt vọng.

Lương bá đẩy cửa đi vào, nói với vẻ mặt nghiêm trọng: “Tiểu thư, người từ các đại thế lực võ lâm Tương Nam đã đến rồi, xem chừng chuyện lần này không thể giải quyết dễ dàng.”

Yến Khuynh Tuyết thở dài một tiếng rồi nói: “Ta biết rồi Lương bá, chúng ta đi ra ngoài thôi.”

Lương bá đi theo sau Yến Khuynh Tuyết, trong lòng vô cùng bi phẫn.

Đám người Tương Nam chi địa này quả thực không khác gì sài lang, thời kì Thương Sơn thành bọn họ hưng thịnh cũng chưa từng nghĩ đi trả thù những tông môn võ lâm này, đương nhiên lúc đó, những tông môn võ lâm này cũng cực kỳ ngoan ngoãn.

Kết quả hiện tại vừa thấy Thương Sơn thành bọn họ bắt đầu suy yếu, đám người này lập tức nhào tới, hận không thể xé một miếng thịt từ trên người Thương Sơn thành xuống.

Đến khi Yến Khuynh Tuyết và Lương bá ra ngoài cửa, chỉ thấy bên ngoài phủ thành chủ đã bị một đám võ giả giang hồ Tương Nam bao vây.

Một võ giả thuộc Cửu Hoa kiếm tông lạnh lùng nói: “Thương Sơn thành các ngươi chuẩn bị giao quyền lực và mối kinh doanh của Thương Sơn thành ra rồi chứ?”

Một võ giả Thương Sơn thành trung thành đứng lên quát: “Vọng tưởng! Thương Sơn thành do tiểu thư dẫn dắt chúng ta từng bước xây dựng một đến trình độ này, bây giờ các ngươi muốn ngồi mát ăn bát vàng, dựa vào cái gì? Huống hồ các ngươi làm như thế có khác gì phường cướp giật không?”

Những võ giả sẵn sàng cùng sống cùng chết với Thương Sơn thành khác cũng đều là phẫn nộ nhìn đám người kia.

Thực tế, ở Tương Nam chi địa này, không thể phân biệt rõ ràng cái gọi là chính tà đến vậy.

Không biết có phải là vì Tương Nam nằm gần Nam Man hay không mà tác phong của toàn bộ võ lâm Tương Nam đều vô cùng bá đạo, hết thảy đều dùng sức mạnh ép người, không phân thiện ác chính tà, chỉ có thực lực mới là vương đạo.

Thậm chí còn có một số võ giả Thương Sơn thành thầm nghĩ, nếu tiểu thư không quá thiện lương đến thế, trong thời kỳ đỉnh cao, Thương Sơn thành bọn họ đã xử lý hết những tông môn võ lâm này rồi, cũng sẽ không xuất hiện chuyện thế này.

Võ giả Cửu Hoa kiếm tông cười lạnh nói: “Cướp giật? Hôm nay chúng ta dứt khoát làm cướp một lần, các ngươi làm gì được? Hiện giờ cho các ngươi cơ hội cuối cùng, nếu các ngươi vẫn không biết điều, e rằng hôm nay Thương Sơn thành này sẽ máu chảy thành sông!”

Những võ giả còn lại của Thương Sơn thành đều mang vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, đối với bọn họ mà nói, bọn họ đã quyết định ở lại Thương Sơn thành, vậy thì không còn cách tránh khỏi trận chiến này.

Trong số này có tâm phúc của Thương Sơn thành, cũng có người từng chịu đại ân của Yến Khuynh Tuyết, tóm lại bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cá chết lưới rách.

Trong mắt đám võ giả thế lực Tương Nam hiện lên vẻ lạnh lùng, Bạch Liên giáo chỉ dặn dò bọn họ đừng nhào lên giết người ngay từ đầu, nhưng bây giờ Thương Sơn thành không biết điều, lẽ nào bọn họ vẫn không thể ra tay?

Ngay khi song phương giương cung bạt kiếm chuẩn bị đánh nhau, Trâu Minh đột nhiên xuất hiện, hắn đi tới vừa cười nói: “Mọi người đều là thế lực võ lâm Tương Nam anh em với nhau, tội gì tự tàn sát nhau như vậy?”

Mọi người ở đây đều mang vẻ mặt quái dị, võ giả Bạch Liên giáo nói ra lời này trước mặt mọi người, nghe kiểu gì cũng cảm giác thấy hơi kỳ quặc.

Nhất là có một số người biết chuyện lần này vốn do Bạch Liên giáo khơi ra.

Lần này nếu không có Bạch Liên giáo nói cho bọn họ biết tin Tiền Đạo Nhân đã trọng thương, mất đi sức chiến đấu, bọn họ cũng không dám ra tay với Thương Sơn thành.

Trâu Minh xoay người, thản nhiên nói với nhóm Yến Khuynh Tuyết: “Chư vị, lần trước các ngươi từ chối hảo ý của Bạch Liên giáo ta cũng chẳng sao, dù gì trên giang hồ, đúng là danh tiếng của Bạch Liên giáo không tốt. Nhưng bây giờ các ngươi cũng thấy rồi, trên giang hồ, danh tiếng vô dụng, quan trọng nhất vẫn là thực lực. Tiếng tăm của Thương Sơn thành tốt, thế nhưng hiện tại tai vạ rơi xuống đầu, có mấy người đứng ra giúp Thương Sơn thành liều mạng với các đại thế lực võ lâm Tương Nam? Ngược lại, nếu Thương Sơn thành có đủ thực lực, tất nhiên bọn họ cũng không dám ra quyết định này. Bây giờ Thương Sơn thành gia nhập Bạch Liên giáo ta, không bàn đến những điều khác, ít nhất Bạch Liên giáo có thể bảo đảm sự an toàn cho Thương Sơn thành. Ở Tương Nam chi địa, tuyệt đối không có ai dám chọc vào!”

Trâu Minh nói, đoạn nhìn xung quanh một vòng, tất cả các võ giả Tương Nam kia đều vô thức tránh ra.

Dù sao với thực lực của Bạch Liên giáo, kể cả bọn họ muốn tàn sát toàn bộ Tương Nam đạo thật ra cũng không phải việc khó khăn gì.

Trâu Minh chuyển mắt nhìn Yến Khuynh Tuyết nói: “Thế nào? Yến thành chủ cảm thấy kiến nghị của tại hạ ra sao?”