← Quay lại trang sách

Chương 2189 Phương Tiên Đạo Môn (3)

Toà dụng cụ này tựa như một tấm bản đồ khổng lồ, nhưng phía trên nó lại chứa nguyên một tòa hải vực, khu vực đó chính là phạm vi hải vực mấy trăm dặm xung quanh Phương Tiên Đảo, còn có thêm cả mây mù lượn lờ tựa như tiên cảnh.

Thứ đồ vật này chính là do Phương Tiên Đảo chế tạo ra dùng để tìm kiếm cái gọi là ‘tiên tích’ Hải Nhãn Đồ, có thể giám sát động tĩnh phía trên hải vực.

Chẳng qua sau này bọn họ mới phát hiện ra là thứ này còn không phải hoàn toàn dùng như vậy, thứ này cần chân khí của võ giả duy trì trong một thời gian dài, hơn nữa phạm vi của nó cũng có hạn, căn bản là không giám sát được toàn bộ nội hải, cùng lắm thì cũng chỉ có thể bao trùm toàn bộ phạm vi vài trăm dặm hải vực xung quanh Phương Tiên Đảo mà thôi.

Vậy nên người của Phương Tiên Đảo kiền dứt khoát liền đặt Hải Nhãn Đồ này ở trung tâm của Phương Tiên Đảo, dùng để giám sát động tĩnh xung quanh hải vực của Phương Tiên Đảo, thứ này cũng có thể sử dụng để tiết kiệm một nhóm người, dù sao thời điểm không có Hải Nhãn Đồ này, mỗi ngày Phương Tiên Đạo Môn đều phải điều động võ giả tuần tra và bảo vệ hải vực xung quanh Phương Tiên Đảo.

Lúc này trong mắt Hóa Thần cảnh đang trông coi Hải Nhãn Đồ khẽ ồ lên một tiếng, bởi vì ở biên giới của Hải Nhãn Đồ này, hắn thình lình phát hiện ra có đám mây mù tối đen như mực ngưng tụ, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng hắn lại tin chắc là mình không hề nhìn lầm.

Trong Hải Nhãn Đồ có mây mù lượn lờ, nhưng nếu trong khu vực nào xuất hiện lực lượng cao cấp thì nơi đó sẽ có mây mù ngưng tụ, màu sắc sẽ chuyển đậm.

Mà màu đen lại tượng trưng cho lực lượng của cường giả Chân Vũ cảnh, chẳng lẽ lại có cường giả Chân Vũ cảnh ra tay xung quanh hải vực của Phương Tiên Đảo sao?

Tên đệ tử kia liền tranh thủ bẩm báo tin tức cho phong chủ Tầm Tiên Phong, là một trong mười hai phong của Phương Tiên Đạo Môn.

Ngoại trừ chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn ra, còn chia làm mười hai chủ phong, cũng đại biểu cho mười hai chi nhánh của Phương Tiên Đạo Môn, phân biệt trên từng ngọn núi của Phương Tiên Đảo.

Trong đó đệ nhất phong chính là Tầm Tiên Phong, phong chủ 'Cửu tiêu tán nhân' Lâm Thanh Huyền chính là cường giả Dương Thần cảnh, cũng là người tạm thời đóng vai trò là chưởng giáo khi chưởng giáo của bọn họ đang bế quan.

Đợi sau khi tên võ giả này báo tin tức lên, Lâm Thanh Huyền chau mày, võ giả hải ngoại chắc hẳn đều biết quy củ của Phương Tiên Đạo Môn bọn họ, còn có người dám ra tay ở địa vực của Phương Tiên Đạo Môn bọn họ sao?

"Ngươi chắc chắn mình không nhìn lầm chứ?" Ánh mắt Lâm Thanh Huyền mang theo một tia nghi hoặc.

Tên võ giả Phương Tiên Đạo Môn kia vội vàng nói: "Đệ tử thật sự không hề nhìn lầm, mặc dù tia khí tức kia chỉ xuất hiện một tia như vậy, nhưng lại vẫn bị Hải Nhãn Đồ phát hiện."

Lâm Thanh Huyền trầm ngâm một lát rồi nói: "Được, ta đã biết chuyện này, ngươi cứ về trước tiếp tục quan sát Hải Nhãn Đồ đi."

Sau khi đuổi tên đệ tử này đi, Lâm Thanh Huyền đi thẳng tới một tòa cung điện lơ lửng ở trung tâm Phương Tiên Đạo Môn.

Đây chính là một tòa cung điện duy nhất ở Phương Tiên Đạo Môn dùng trận pháp để khiến cho nó lơ lửng, nhìn rất giống với tòa hành cung của Nhân Hoàng mà Tô Tín từng nhìn thấy.

Thứ gọi là cung điện lơ lửng gần như đều phải dựa vào trận pháp, ngoại trừ bên ngoài nhìn đẹp ra thì cũng không có tác dụng nào khác.

Phương Tiên Đảo làm một ngôi đại điện như vậy đặt ở trung tâm của Phương Tiên Đảo đương nhiên không đơn thuần chỉ vì giữ thể diện, mà muốn nói cho đệ tử biết, chí hướng dốc lòng theo đuổi tiên đạo của Phương Tiên Đảo sẽ không bao giờ thay đổi, hôm nay chỉ có một tòa cung điện lơ lửng, nhưng sau này nói không chừng sẽ vô số tòa cung điện của Phương Tiên Đảo sẽ bay lên, trở thành chỗ ở chân chính của Tiên gia.

Đẩy cửa điện ra, lúc này bên trong đại điện chỉ có một lão đạo sĩ mặc áo bào xám ngồi ở nơi đó.

Lão đạo sĩ kia nhìn qua thì có chút lôi thôi lếch thếch, râu tóc bởi vì thường xuyên không chăm chút nên suýt nữa đã che kín toàn bộ khuôn mặt, thậm chí bên trên đạo bào còn có cả một lớp bụi, tựa như đã ngồi ở nơi này trăm năm vậy.

Trên thực tế cũng không khác mấy, vị này là chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn, 'Trường Sinh Tử' Chung Xử Huyền đã đi vào cõi tiên trong trời đất tìm kiếm dấu tích của tiên, trăm năm rồi cũng chưa từng rời khỏi nơi này, hiện tại mọi chuyện lớn nhỏ trong Phương Tiên Đạo Môn đều có Lâm Thanh Huyền đến xử lý.

"Sư huynh, có đệ tử phát hiện bằng Hải Nhãn Đồ có cường giả Chân Vũ cảnh đã để lộ một tia khí tức ở hải vực của Phương Tiên Đạo Môn."

Dứt lời, toàn bộ kim mang bên trong đại điện sáng lên, một hư ảnh kim sắc xuất hiện bên trong đại điện, đây mới chỉ là nguyên thần của Chung Xử Huyền, mặc dù thân thể của hắn trăm năm không cử động, nhưng nguyên thần lại đang không ngừng tu luyện, ý đồ muốn siêu thoát khỏi thân thể, đạt đến thành tựu nguyên thần không thể bị tiêu diệt.

Vậy nên những năm gần đây không phải là hắn không hỏi đến thế sự, mặc dù thân thể không cử động, nhưng chuyện những chuyện của Phương Tiên Đạo Môn vẫn phải do hắn làm chủ.