Chương 2198 Lộ kế hoạch (2)
Gia chủ Chu Di kia mặc dù mới vào Dương Thần cảnh nên thực lực hơi yếu, nhưng cho dù có yếu thì đối mặt với tình huống sắp bị diệt môn, đối phương hẳn cũng phải ra tay, kết quả hiện tại trong đám người của Chu gia căn bản không hề thấy cái bóng của Chu Di.
Lão tổ Sở gia hiển nhiên là không chú ý tới điểm ấy, khi hắn thấy Chu Vạn Sơn không nói gì, hắn trực tiếp hừ lạnh một cái: “Nếu Chu gia các ngươi đã ngoan cố đến vậy thì từ giờ trở đi, Chu gia các ngươi cũng không cần tiếp tục tồn tại nữa!”
Dứt lời, những người khác đã chuẩn bị thực hiện mệnh lệnh của lão tổ Sở gia, gia tay giải quyết Chu gia, nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền đến: “Chu gia chúng ta không cần thiết tồn tại nữa sao? Ta thấy người muốn bị diệt tộc là Sở gia các ngươi mới đúng!”
Xa xa nơi có gió biển bao phủ, một tòa cự hạm làm bằng cương thiết, dài hơn mười trượng rẽ sóng đi tới.
Mặc dù không có cánh buồm, nhưng tòa cự hạm do cương thiết đúc thành này lại có tốc độ cực nhanh, uy thế như một thanh trường đao muốn chặt đứt sóng biển, vô cùng sắc bén, hiển nhiên là có người đã dùng chân khí để thao túng cự hạm này.
Mà có thể sử dụng chân khí để điều khiển cự hạm hoàn toàn làm bằng cương thiết này chạy nhanh đến như vậy, thực lực của người này phải kinh khủng đến mức nào?
Đám người Sở gia nhanh chóng biết được, võ giả khủng khiếp này là ai?
Một người mặc Toan Nghê Thôn Thiên Khải lại có thêm Uyên Long Đao vừa xuất hiện, tất cả mọi người liền đoán được thân phận của đối phương, vị này chính là đảo chủ Thiên Phong Đảo, ‘Thiên Phong tôn giả’ Trầm Cửu Phong!
Mặc dù Chu Di là gia chủ của một gia tộc, nhưng lúc này hắn lại tựa như một tên tùy tùng đứng sau lưng Trầm Cửu Phong, nhưng hết lần này đến lần khác, mọi người lại cho rằng đây là chuyện đương nhiên.
Chu Vạn Sơn và toàn bộ người của Chu gia thở phào một cái, Trầm Cửu Phong tới đây thì xem như bọn họ được cứu rồi.
Trong lòng người của Sở gia kinh hãi không thôi, bọn họ không thể ngờ người của Chu gia không biết từ khi nào đã có quan hệ với Trầm Cửu Phong rồi.
Tô Tín đứng trong bóng tối cũng nhíu mày, thực lực của Trầm Cửu Phong mạnh cỡ nào hắn cũng không biết, nhưng chỉ cần có Chân Vũ cảnh ra tay thì nhất định Tô Tín sẽ bị ép đến mức phải bày ra diện mạo thật sự.
Mọi thứ luôn ngoài ý muốn, Tô Tín không ngờ tới Trầm Cửu Phong sẽ xuất hiện.
Thế nhưng Tô Tín cũng không quá lo lắng.
Hiện tại hai tấm Thần Võ Lệnh đã ở trong tay Sở gia, dù Trầm Cửu Phong có bảo vệ Chu gia thì sau này hắn vẫn có thể cầm hai tấm Thần Võ Lệnh của Sở gia rồi nghênh ngang rời đi.
Sắc mặt lão tổ Sở gia hơi biến đổi, thần sắc cung kính chắp tay nói: “Thẩm đảo chủ, chuyện lần này là việc nội bộ của Đoạn Long Tam Đảo chúng ta, không ảnh hưởng đến lợi ích của Thiên Phong Đảo ngài, xin Thẩm đảo chủ không nên nhúng tay, sau đó Sở gia ta ắt sẽ báo đáp!
Ít nhất, Chu gia cho ngài bao nhiêu thứ, Sở gia ta đều sẽ cho ngài gấp đôi!”
Lão tổ Sở gia nghĩ, Trầm Cửu Phong đột nhiên nhúng tay vào nhất định là bởi vì Chu gia đã cho Trầm Cửu Phong chỗ tốt.
Chỉ cần bây giờ, sau khi Sở gia chiếm được Vương gia thì thực lực đã tăng lên rất nhiều, chỉ cần là thứ Chu gia có thể cho thì Sở gia bọn họ cũng có thể cho.
Trầm Cửu Phong nghe xong lời của lão tổ Sở gia liền cười to hai tiếng, trong tiếng cười lại để lộ ra một cỗ khinh thường.
"Trước kia, chuyện của Đoạn Long Tam Đảo các ngươi ta cũng không quản, bởi vì ta không muốn nhúng tay, nhưng bây giờ ta muốn quản, ai dám cản ta lại?
Thành ý của Chu gia không tệ, đồ mà bọn họ cho ta, Sở gia các ngươi cũng có thể cho, nhưng ta không muốn, dù sao sau khi tiêu diệt Sở gia các ngươi, cuối cùng thứ đồ này vẫn là của ta.
Trong hải chi này, rất nhiều người đều biết, Trầm Cửu Phong ta làm việc đều nói lời giữ lời, muốn trách, cũng chỉ có thể trách các ngươi chậm hơn Chu gia một bước mà thôi!"
Sắc mặt Tô Tín có chút quái dị, Trầm Cửu Phong lại dám nói chuyện này ra khiến Tô Tín có một loại cảm giác kỳ quái.
Chẳng qua lời của Trầm Cửu Phong cũng có thể nói rõ một vấn đề, đó chính là chuyện hôm nay không thể nào hòa giải, cho dù Sở gia chủ động lui về cũng không được.
Quả nhiên, Trầm Cửu Phong trực tiếp nhìn lão tổ Sở gia, ánh mắt sắc bén nói: "Giao lệnh bài Nhân Hoàng mà Sở gia các ngươi nắm giữ ra đây, đừng để ta phải tự mình đến lấy."
Vừa dứt lời, lão tổ Sở gia lập tức hướng ánh mắt về phía Chu Vạn Sơn và Chu Di, không dám tin nói: "Các ngươi vậy mà dám vi phạm lời thề của tổ tiên ngày xưa, nói chuyện này ra ngoài!"
Chu Vạn Sơn cũng không biết Chu Di đã tự mình chủ trương, nhưng trước mắt Trầm Cửu Phong đã ở đây, nói cái gì cũng đều vô dụng, Chu Vạn Sơn trực tiếp lạnh lùng nói: "Lời thề ngày xưa sao? Chu gia ta đã sắp bị diệt môn, còn quản cái rắm mấy cái lời thế ngày xưa, chẳng lẽ muốn biến thành quỷ giống Vương gia mà tiếp tục tuân thủ mấy cái lời thề chó má kia sao?"
Trầm Cửu Phong không nhịn được phất tay nói: "Được rồi, đừng nói nhảm, người của Sở gia nhanh chóng giao lệnh bài Nhân Hoàng ra đây, chớ ép bản tọa phải tự mình ra tay."