← Quay lại trang sách

Chương 2197 Lộ kế hoạch (1)

Chúng ta đều biết thù hận ngày xưa của hai nhà chúng ta, Sở gia ngươi sẽ cam tâm bỏ qua cho Chu gia ta như vậy sao?"

Chu Di đã đến Thiên Phong Đảo mời cứu binh, kết quả người của Sở gia đến còn nhanh hơn so với tưởng tượng của hắn, chuyện này khiến Chu Vạn Sơn còn không kịp chuẩn bị.

Hiện tại Chu Vạn Sơn nói như vậy dĩ nhiên không phải thật sự muốn đầu hàng Sở gia, hắn chỉ đang trì hoãn thời gian mà thôi.

Lão tổ Sở gia cũng không hề phát hiện ra chỗ nào không đúng, hắn nghe vậy chỉ cười lạnh hai tiếng nói: "Vương gia kia là do không biết thời thế, cũng dám chủ động khiêu khích người của Sở gia, giết đệ tử của Sở gia, lão phu đương nhiên không thể bỏ qua bọn chúng.

Nhưng Chu gia các ngươi vẫn còn có một cơ hội, từ bỏ Long Vĩ Đảo, tất cả người của Chu gia đều trở thành nô bộc phụ thuộc vào Sở gia ta, nộp tất cả tài nguyên lên, mọi người nhất định phải nghe theo hiệu lệnh của Sở gia, chỉ cần các ngươi có thể làm được những điều ấy, ta liền có thể giữ lại cho người của Chu gia một con đường sống."

Chu Vạn Sơn trong lòng cười lạnh, nếu làm theo ý của lão tổ Sở gia thì Chu gia bọn họ còn cần phải tồn tại nữa sao?

Ngay khi Chu Vạn Sơn còn đang muốn nói cái gì đó để kéo dài một chút thời gian, đột nhiên một tiếng tiên hạc vang lên kéo dài, một con tiên hạc kỳ dị to chừng con tuấn mã bay từ giữa không trung tới, lộ ra vẻ vô cùng kỳ lạ.

Nhìn thấy tiên hạc này, trong lòng mọi người ở đây đều là hiện lên bốn chữ, Phương Tiên Đạo Môn!

Ở toàn bộ hải ngoại này, chỉ có Phương Tiên Đảo là chăn nuôi những con tiên hạc này làm tọa kỵ, những con tiên hạc này vốn dĩ là một chủng loại quý hiếm ở hải đảo, thân hình và linh trí đều cao hơn nhiều so với tiên hạc bình thường.

Sau khi người của Phương Tiên Đạo Môn phát hiện ra những con tiên hạc này thì mỗi ngày đều cho chúng nó ăn các loại đan dược và linh thảo quý hiếm, đơn giản là còn dễ chết hơn so với người bình thường, trải qua mấy đời sinh sôi, những hình thể của những con tiên hạc này đã trở thành bộ dáng như bây giờ, linh trí cũng rất cao, vô cùng nghe lời.

Phương Tiên Đạo Môn, Lâm Thanh Huyền nhảy từ trên người tiên hạc xuống, như là một chiếc lông vũ phiêu lạc trên mặt đất, nhìn thấy hắn, nháy mắt cho dù là Chu Vạn Sơn hay là lão tổ Sở gia đều cung kính thi lễ với Lâm Thanh Huyền nói: "Gặp qua Lâm đạo trưởng."

Mặc dù bọn họ đều là võ giả Dương Thần cảnh, nhưng thân phận lại là một kẻ trên trời, một kẻ dưới đất.

Bất kể lão tổ Sở gia hay Chu Vạn Sơn đều chỉ là một đảo chủ của một hòn đảo nhỏ mà thôi, nhưng Lâm Thanh Huyền hiện tại đang tạm thay thế vị trí chưởng giáo của Phương Tiên Đạo Môn, chấp chưởng một thế lực lớn như Phương Tiên Đạo Môn, muốn diệt bọn họ cũng chỉ là một cái phất tay, vậy nên hai người kia cũng không thể không cung kính.

Lâm Thanh Huyền tới đây chính là vì muốn kiểm tra xem rốt cuộc ba nhà Đoạn Long Đảo có mời cường giả Chân Vũ cảnh tham chiến hay không.

Chẳng qua sau khi đến nơi này, Lâm Thanh Huyền cũng không cảm nhận được khí tức của Chân Vũ cảnh, điều này khiến cho hắn không khỏi cảm thấy kỳ quái.

Lẽ nào là do Hải Nhãn Đồ báo sai hay là có vị cường giả Chân Vũ cảnh chỉ tùy ý đi ngang qua, không cẩn thận để lộ khí tức nên mới bị Hải Nhãn Đồ ghi lại?

Lâm Thanh Huyền còn đang đứng chỗ này nghĩ ngợi, chợt hắn nhận ra đám người Chu Vạn Sơn và lão tổ Sở gia đang nhìn mình, vậy nên Lâm Thanh Huyền tùy ý khoát tay nói: “Các ngươi cứ tiếp tục, không cần để ý đến bần đạo.”

Tất cả mọi người ở đây đều im lặng, một đại nhân vật như ngươi xuất hiện ở đây, thử hỏi chúng ta có thể mặc kệ sao?

Chẳng qua sau khi thấy thái độ của Lâm Thanh Huyền, lão tổ Sở gia lại thở dài một hơi.

Vốn dĩ hắn còn cho rằng Lâm Thanh Huyền tới đây là vì muốn lo chuyện bao đồng, thế nhưng bây giờ xem ra là không phải rồi.

Chỉ là Tô Tín lại khẽ nhíu mày, lúc này người của Phương Tiên Đạo Môn xuất hiện ở đây khiến cho chuyện này trở nên có chút vi diệu.

Thế nhưng vẫn may, chỉ có một tên võ giả Dương Thần cảnh đến, nếu như chưởng giáo Phương Tiên Đạo Môn, ‘Trường Sinh Tử’ Chung Xử Huyền tự mình đến đây thì Tô Tín bắt buộc phải cảnh giác rồi.

Nếu Lâm Thanh Huyền đã biểu thị mình sẽ không ra tay, vậy thì lão tổ Sở gia và Chu Vạn Sơn cũng không cần hư tình giả ý nữa.

Lão tổ Sở gia nhìn Chu Vạn Sơn lạnh lùng nói: “Được rồi, không nói nhảm nữa, hiện tại lão phu cho Chu gia cơ hội cuối cùng, các ngươi rốt cuộc là muốn hàng hay là muốn chết?”

Trên đầu Chu Vạn Sơn toát ra một tầng mồ hôi lạnh, lão tổ Sở gia này căn bản không muốn cho hắn cơ hội kéo dài thời gian.

Nhưng lúc này Tô Tín lại cảm giác có chút không đúng, bởi vì hắn phát hiện trong đám người Chu gia ở đây chỉ có một võ giả Dương Thần cảnh là Chu Vạn Sơn, dựa theo tin tình báo, Chu gia có tận hai võ giả Dương Thần cảnh cơ.