Chương 2200 Trầm Cửu Phong kinh hãi(1)
Trầm Cửu Phong nhìn Tô Tín cau mày nói: "Võ lâm Trung Nguyên và võ lâm hải ngoại vốn nước sông không phạm nước giếng, ngươi tới nơi này rốt cuộc muốn làm gì?"
Không chờ câu trả lời của Tô Tín, Trầm Cửu Phong đột nhiên nghĩ đến những lời mà Chu Di đã nói với hắn, ba nhà bọn họ đều có lệnh bài mà Nhân Hoàng ban tặng.
Đem liên hệ hành vi hiện tại của Tô Tín với thứ này, Trầm Cửu Phong lập tức liền nghĩ đến điểm mấu chốt ở trong đó, hắn lập tức nói: "Ngươi vì lệnh bài Nhân Hoàng ban tặng cho ba nhà Đoạn Long Đảo mà tới phải không?"
Tô Tín thản nhiên nói: "Người bình thường không có tội nhưng vì có vật quý trong tay nên mới có tội, Thẩm đảo chủ, không phải ngươi cũng vì bọn chúng mà đến sao?"
Trầm Cửu Phong thở phào một cái, kỳ thật lệnh bài Nhân Hoàng rốt cuộc là thứ gì đến hắn cũng không biết, Trầm Cửu Phong chỉ đơn thuần cho rằng thứ này hẳn là một kiện chí bảo, dù sao gốc rễ lai lịch của nó có liên quan đến Nhân Hoàng, vậy chắc chắn nó cũng không phải là vật bình thường.
Hiện tại xem ra, thứ này quả nhiên không phải là vật tầm thường, giá trị tất nhiên sẽ kinh thiên động địa!
Nhìn hành động hiện tại của Tô Tín là biết, hắn đường đường là cự phách trên giang hồ của võ lâm Trung Nguyên, là một nhân vật có cấp bậc ở Lục Địa Thần Tiên, vậy mà lại tự mình lẻn vào Sở gia để mưu đồ thứ này, sợ bị những võ giả hải ngoại như bọn họ phát hiện, từ điểm đó liền có thể nhìn ra, vật này tuyệt đối là chí bảo không thể nghi ngờ.
Nghĩ đến đây, Trầm Cửu Phong lập tức cười to nói: "Bản tọa đích thật là tới vì thứ này, không sai, mặc kệ là lệnh bài Nhân Hoàng của Sở gia hay là của Chu gia, dù sao chỉ cần thứ này còn ở hải ngoại, vậy nó chính là đồ của hải ngoại của chúng ta!
Tô Tín, lần này ngươi uổng công tới hải ngoại rồi, bây giờ rời khỏi hải ngoại, ngươi còn có thể giữ lại chút mặt mũi, nếu không vậy này ngươi chắc chắn không thể cầm được rồi, chỉ sợ ngay cả mặt mũi ngươi cũng không còn."
Tô Tín thản nhiên nói: "Thật sao? Xem ra cái này võ giả hải ngoại này đều rất tự tin vào thực lực của mình, ta đã từng thấy một kẻ cũng tự tin giống như Thẩm đảo chủ ngươi, người kia tên là gì ý nhỉ? À, hình như tên là Y Kiếm Đình, dù sao cuối cùng hắn cũng chết rất thảm, hiện tại hình như cũng đã bị người của triều đinh Đại Chu chôn cất, cỏ trên mộ của hắn cũng đã mọc lên rất cao."
Ánh mắt Trầm Cửu Phong lộ ra tia lạnh lùng.
Hắn cũng không có giao tình gì với Y Kiếm Đình, Đại Phong Đảo của Y Kiếm Đình cũng cách Thiên Phong Đảo của hắn rất xa, hơn nữa Y Kiếm Đình ngày xưa chính là hậu nhân của Tứ Hải Minh, còn hắn thì xuất thân dân dã, hai bên cũng không có khả năng gặp nhau nhiều.
Nhưng vấn đề là cho dù nói thế nào thì Y Kiếm Đình cũng đều là võ giả hải ngoại của bọn họ, thứ hắn đại biểu cho chính là mặt mũi của võ giả hải ngoại, mà bây giờ Tô Tín lại giẫm đạp mặt mũi của võ giả hải ngoại bọn họ dưới chân, đương nhiên Trầm Cửu Phong cũng rất phẫn nộ.
Trên thân Uyên Long Đao trong tay Trầm Cửu Phong nháy mắt bạo phát ra một cỗ âm thanh long ngâm gào thét vô cùng thê lương, một đao chém xuống, đao ý đủ để khai thiên trong nháy mắt cũng chém xuống, một tiếng nổ đùng đoàng vang lên chói tai, chỉ thấy nguyên khí thiên địa xung quanh đã bị xé nứt thành hai nửa, ngay cả mặt biển dường như cũng bị cỗ đao ý này chấn nhiếp, nước biển bắt đầu nghiêng ngả dồn về một chỗ.
Trong mắt Tô Tín mang theo vẻ ngưng trọng, có thể đạt đến thành tựu Chân Vũ, không có ai là đơn giản cả, mỗi người đều có chút tài năng.
Tu vi của Trầm Cửu Phong này tại đao đạo rất mạnh, gần như là người mạnh nhất mà Tô Tín từng gặp rồi.
Nếu như trại chủ của Thái Hành Sơn Trại 'Thiên hạ vô đầu' Kha Yển Nguyệt có thể thăng đến cấp Chân Vũ, vậy thì hắn có lẽ có thể có tài nghệ ở đao đạo như thế này.
Duy Ngã Đạo Kiếm trong tay Tô Tín hiển hiện, ngươi có khai thiên chi nhận, ta cũng có kinh thế chi kiếm!
Trên thân Duy Ngã Đạo Kiếm tràn ngập đạo uẩn, các loại lực lượng của trời đất, địa phong thủy hỏa tập hợp lại, bất kể là lực lượng nào thì nó cũng đều biến thành kiếm khí.
Khắp mọi nơi đều là kiếm khí!
Trường kiếm đâm ra, trong nháy mắt đất trời đều biến đổi, một kiếm này vô cùng mỹ lệ chói mắt, trong lòng đám người Sở gia và Chu gia, thậm chí cà Lâm Thanh Huyền đều vô cùng khắc sâu ấn tượng này, dường như đây chính là kiếp pháp cường đại nhất mà đời này bọn họ có thể nhìn thấy, không ai có thể có kiếm pháp siêu việt hơn như vậy!
Đặc biệt là Lâm Thanh Huyền, trong mắt hắn, một kiếm này chính là dấu vết của tiên nhân mà Phương Tiên Đạo Môn bọn họ đau khổ truy tìm, một kiếm này không thuộc về nhân gian, chỉ có tiên nhân mới có thể đâm ra một kiếm này!
Nhất kiếm tây lai, thiên ngoại Phi Tiên!
Kiếm kỹ này đã được Tô Tín nghiên cứu đến cực hạn, một kiếm chém xuống, đạo phong mang của kiếm lập tức che lấp vô thượng đao ý khai thiên của Trầm Cửu Phong, lập tức bạo phát ra một cỗ bạo động cấp bậc hủy diệt, sóng biển bốc lên, thậm chí ngay cả Long Vĩ Đảo dưới chân bọn họ đều phát ra cảm giác rung động!