← Quay lại trang sách

Chương 2201 Trầm Cửu Phong kinh hãi(2)

Uy năng mà hai người va chạm khiến cho người ta cảm thấy vô cùng kinh dị, nhưng trong mắt Trầm Cửu Phong lại vẻ chấn kinh.

Hắn kỳ thật cũng không hiểu rõ Tô Tín lắm, dù sao chỗ tư liệu mà hắn thu thập được đều là những thương nhân đã từng đến hải ngoại truyền lại, hắn biết thực lực của Tô Tín rất mạnh, nhưng xưa nay vẫn không biết trình độ khủng bố của Tô Tín lại có thể đạt đến mức này.

Uy năng của một kiếm này khiến cho trong lòng Trầm Cửu Phong run sợ không thôi, chỗ đao ý đã bị kiếm khí xé rách, làm cho Trầm Cửu Phong kinh hãi nhất vẫn là thanh kiếm trong tay Tô Tín.

Thanh trường kiếm kia nhìn như mang phong cách cổ xưa bình thường, nhưng lại có đạo uẩn vô biên vờn quanh, lực lượng của đất trời xung quanh đều hóa thành từng chuôi trường kiếm nhỏ bé mắt thường không thể nhận ra mà đánh tới, khiến Trầm Cửu Phong lập tức cảm giác được trên Uyên Long Đao của hắn phát ra từng tiếng rên rỉ!

Thần binh!

Duy Ngã Đạo Kiếm!

Trầm Cửu Phong lúc này mới đột nhiên nhớ tới, có vẻ như có một người thương nhân đến từ Trung Nguyên đã từng đề cập với hắn, Tô Tín nắm giữ trong tay thần binh truyền thừa của một trong năm phái cầm kiếm, Thanh Thành Kiếm Phái, Duy Ngã Đạo Kiếm!

Chỉ là Trầm Cửu Phong nhớ ra hơi muộn, ngày xưa Duy Ngã Đạo Kiếm ở trong tay Thanh Thành Kiếm Phài không nóng không lạnh, nhưng ở trong tay Tô Tín thì nó lại sắc bén đến cực điểm, tái hiện được phong mang của kiếm giả.

Trầm Cửu Phong muốn rút Uyên Long Đao của mình về, nhưng lúc này Uyên Long Đao đã bị một vài đạo kiếm không thể nhìn rõ xé rách, chỉ nghe một tiếng đao minh thê lương vang lên, Uyên Long Đao được hắn tích tụ mấy năm nay, sắp có tiềm lực tấn thăng lên thần binh đã ầm ầm vỡ vụn!

Lúc này, mặc dù Trầm Cửu Phong đau lòng, nhưng hắn cũng không có biện pháp khác.

Vậy nên lúc này,Trầm Cửu Phong liền ném Uyên Long Đao chỉ còn lại chuôi đi, một cỗ khí thế cường đại quanh người hắn dâng lên, sau lưng xuất hiện một pho một Pháp Tướng kỳ dị.

Pho Pháp Tướng này là một ngọn núi khổng lồ, nhưng ngọn núi này lại có bộ dáng của một thanh trường đao, phía trên có nhưng tảng đá quái dị lởm chởm, tản ra một cỗ phong mang vô thượng sắc bén.

Sắc mặt mọi người ở đây đột nhiên biến đổi, ai cũng không ngờ, Thiên Phong tôn giả tiếng tăm lừng lẫy ở hải ngoại lại bị Tô Tín bức đến mức độ này, một chiêu liền khiến cho thanh thiên binh mà mình tích tụ bao nhiêu năm bị vỡ tan, chiêu thứ hai đã phải sử dụng Pháp Tướng của Chân Vũ, hiển nhiên hắn là đã bị Tô Tín ép đến đường cùng.

Ngay khi Thiên Phong tôn giả sử dụng Pháp Tướng Chân Vũ của chính mình, nháy mắt bên trên Tứ Hải Đảo cách Đoạn Long Tam Đảo mấy trăm dặm, một người trung niên mặc hoa phục màu trắng, tóc chải vuốt cẩn thận tỉ mỉ, khuôn mặt nghiêm túc đột nhiên chau mày.

"Khí tức này là của Trầm Cửu Phong? Không đúng, còn có thêm khí tức của một cường giả Chân Vũ cảnh nữa!

A! Kiếm ý thật mạnh! Vậy mà có thể ép Pháp Tướng Chân Vũ của Trầm Cửu Phong ra ngoài, người kia là ai? Đối phương tuyệt đối không phải là võ giả hải ngoại!"

Tên trung niên này chính là chủ nhân hiện tại của Tứ Hải Đảo, cường giả Chân Vũ cảnh 'Đạp Lãng Phúc Hải' Công Tôn Vân.

Công Tôn Vân chỉ là chủ nhân của Tứ Hải Đảo chủ nhân, nhưng hắn lại không phải đảo chủ của Tứ Hải Đảo, bởi vì hắn muốn dốc lòng khôi phục lại chế độ của Tứ Hải Minh ngày xưa, nên Tứ Hải Đảo mãi mãi cũng là Tứ Hải Minh, vì thế hắn chỉ có thể là một chủ nhân tạm thời chứ không phải đảo chủ.

Ở hải ngoại này, Công Tôn Vân là có tiếng hiền lành, nhưng cũng nổi danh là người thích xen vào chuyện bao đồng, may mà cách làm người của hắn còn không bảo thủ mục nát, nếu thù hận giữa hai thế lực thật sự không thể nào hóa giải, vậy hắn cũng không nhúng tay vào.

Nhưng hắn dù hiền lành thì cũng là võ giả hải ngoại, đương nhiên là muốn giữ lợi ích của hải ngoại đầu tiên.

Người không phải ở hải ngoại mà lại dám động thủ với Trầm Cửu Phong, mặc kệ hắn có quan hệ thế nào với Trầm Cửu Phong, chuyện này hắn nhất định phải ra tay, hơn nữa còn đứng về phía Trầm Cửu Phong bên này.

Đồng thời, ở trong trung tâm đại điện lơ lửng của Phương Tiên Đảo, thân thể Chung Xử Huyền đang ngồi xếp bằng ở đó, hai mắt đã nhắm lại trăm năm đột nhiên giật giật, nhưng cũng không hề mở ra, cùng lúc đó bên trong đại điện một đạo kim mang hiện lên, dường như có thứ gì đó vừa rời đi.

Lúc này trên Long Vĩ Đảo, Trầm Cửu Phong cảm nhận được áp lực đến từ Tô Tín, hắn liền trực tiếp sử dụng Pháp Tướng ra tay toàn lực.

Ngọn núi kia vô cùng nặng nề, thật giống với lực lượng của phúc hải, một đao chém xuống, trong nháy mắt nguyên khí đất trời xung quanh đều đã không còn, quanh người Tô Tín cũng hiện ra một trạng thái chân không, khiến cho hắn không thể nào điều động bất kỳ chút nguyên khí nào từ trời đất.

Trong nháy mắt,Tô Tín cũng đã nhìn ra, đao pháp tinh túy từ Pháp Tướng này của Trầm Cửu Phong đã trấn áp trong đó hai chữ thượng.

Đao qua nặng nề, một đao kia mặc dù không đủ sắc bén, nhưng lực lượng mà nó trấn áp lại có thể khiến cho lực lượng của võ giả lực cùng cấp bị suy yếu đến cực hạn.