← Quay lại trang sách

Chương 2210 Dịch Kiếm Môn (2)

Đương nhiên Hinh Nhi không hiểu ẩn ý trong lời nói của Tô Tín, nhưng Sở Bất Phàm và Lâm Lạc Viêm đều hiểu rõ, bọn họ không khỏi thầm gật đầu, bọn họ cũng sợ Tô Tín quá chiều chuộng Hinh Nhi, có điều bây giờ xem ra hiển nhiên với muội muội của mình, thái độ của Tô Tín cũng nhất trí với Dịch Kiếm Môn bọn họ.

Lúc bấy giờ, nguyên thần mơ hồ Thanh Ly xuất hiện bên cạnh Hinh Nhi, nàng bĩu môi nói: “Xì, lo bò trắng răng, Hinh Nhi chịu khó hơn tưởng tượng của ngươi nhiều.”

Mấy năm này, so về độ thân thiết với Hinh Nhi, Thanh Ly là người đứng nhất, bởi vì bây giờ nguyên thần của nàng bám vào người Hinh Nhi, biết hết nhất cử nhất động của Hinh Nhi.

Thế nên thực ra Tô Tín ở Tây Bắc đạo cũng rất yên tâm về Hinh Nhi, hiện giờ hai phần Nguyên Thần của Thanh Ly đã đạt đến cảnh giới liên hệ, Dịch Kiếm Môn xảy ra chuyện gì, Thanh Ly ở mãi Tây Bắc đạo cũng biết, vậy nên một khi Hinh Nhi gặp nguy hiểm, Thanh Ly sẽ lập tức cảnh báo Tô Tín.

Tô Tín nhướng mày nói: “Phần nguyên thần của ngươi ở Tây Bắc đạo đang bế quan, sao ngươi còn có thời gian rảnh rỗi xuất hiện ở đây?”

Thanh Ly bĩu môi nói: “Nguyên thần của ta đã hình thành liên hệ, một phần Nguyên Thần tu luyện, sức mạnh nguyên thần bên phía ta cũng tăng lên, nhưng hai phần nguyên thần đồng thời tu luyện, sức mạnh nguyên thần lại không tăng lên gấp hai mà sẽ chỉ tăng theo phần nguyên thần tu luyện tăng trưởng nhanh nhất, đã vậy thì ta cần gì phải tốn thêm một lần công sức?”

Tô Tín hơi ngạc nhiên, đến giờ hắn y mới phát hiện bí pháp này của Thanh Ly quả là vô cùng hữu dụng.

Một phần nguyên thần nghỉ ngơi, phần nguyên thần còn lại tu luyện, khổ tu và vui chơi, không bỏ lỡ bên nào.

Tô Tín nhìn Thanh Ly nói: “Ta gặp phải một võ giả có võ đạo rất thú vị ở đất hải ngoại, có lẽ phương thức tu luyện của hắn có thể cho ngươi một chút gợi ý. Một phần nguyên thần khác của ngươi vẫn đang bế quan, vậy ta cũng không cần quấy rối nàng, đợi xong việc rồi nói trực tiếp cho ngươi cũng được.”

Vừa nghe Tô Tín nói thế, Thanh Ly hơi tò mò.

Kỳ thực nàng đã sớm từ bỏ ý nghĩ tập hợp đủ chín phần nguyên thần, dù sao thời gian gần một vạn năm đã trôi qua, trời mới biết sẽ phát sinh điều gì bất ngờ, hiện tại nàng còn có hai phần nguyên thần tồn tại đã không dễ dàng.

Vì thế Thanh Ly đã quyết định chuẩn bị từ bỏ yêu thân, trực tiếp tu luyện bằng nhân thân cộng thêm nguyên thần Yêu Tộc.

Chỉ có điều trong hàng vạn năm nay, có thể nói nàng là người đầu tiên dùng cách thức tu luyện này, Thanh Ly cũng không biết rốt cuộc mình nên tu luyện kiểu gì mới tốt, vậy nên bây giờ cũng chỉ có thể được ngày nào hay ngày ấy, đi đến đâu tính đến đó.

Nếu bây giờ Tô Tín có thể cho nàng một vài gợi ý, đối với Thanh Ly mà nói cũng coi như một chuyện tốt.

Nhưng hiện tại Thanh Ly không có hỏi nhiều, Tô Tín đặc biệt đến Dịch Kiếm Môn nhất định là vì muốn tìm Mạnh Kinh Tiên có chuyện quan trọng, nàng không làm lỡ chuyện của Tô Tín.

Sở Bất Phàm chắp tay nói: “Tô đại nhân, sư huynh đang đợi ngươi, mời ngươi đi theo ta qua đó.”

Trước đây Sở Bất Phàm và Tô Tín cùng vai phải lứa, nhưng bây giờ, Tô Tín chịu đối xử ôn hòa với hắn là nhờ giao tình giữa bọn họ, đây là Tô Tín đang nể mặt hắn.

Nhưng mặt mũi là mặt mũi, Sở Bất Phàm không thể không biết điều, con đường võ đạo trước giờ luôn chú trọng thực lực, trong tình huống không có thực lực mới tính đến vai vế, còn trước thực lực tuyệt đối, vai vế cũng chẳng là cái thá gì.

Sở Bất Phàm và Lâm Lạc Viêm dẫn Tô Tín tới đại điện Mạnh Kinh Tiên đang bế quan, còn có Hinh Nhi cũng đi theo.

Lần này Tô Tín đến tìm bọn họ cũng không phải vì chuyện gì bí mật, Hinh Nhi nằm trong số đệ tử nòng cốt của Dịch Kiếm Môn, còn là muội muội của Tô Tín hắn, đương nhiên nàng cũng có tư cách nghe.

Còn về Thanh Ly, hiện giờ nàng cũng coi như thuộc hạ của Tô Tín, có một số việc Tô Tín cũng không muốn giấu nàng.

Trong đại điện Mạnh Kinh Tiên bế quan đèn đuốc sáng trưng, sau khi Tô Tín đi vào, hắn chắp tay với Mạnh Kinh Tiên nói: “Mạnh tông chủ, chuyện lần trước ta vẫn chưa nói cám ơn ngươi, lần này ta đến, chuẩn bị tặng tạ lễ cho Mạnh tông chủ ngươi đây.”

Mạnh Kinh Tiên thoáng nhướng mày nói: “Ta đã nhận mạng của giáo chủ Cản Thi phái, đối với tổ tiên đời trước của Dịch Kiếm Môn ta, đó quả thật là một món quà tạ lễ không tệ, tấm lòng ta đã nhận lấy rồi.”

Tô Tín lắc đầu nói: “Đó chỉ là một món quà nhỏ thôi, không coi là tạ lễ chân chính gì, thứ lần này ta chuẩn bị tặng cho Mạnh tông chủ mới thật sự là tạ lễ.”

Tô Tín nói rồi trực tiếp lấy ra một tấm Thần Võ Lệnh ra đưa cho Mạnh Kinh Tiên.

“Thần Võ Lệnh?” Mạnh Kinh Tiên chau mày, hắn chỉ nhìn một cái đã lập tức nhận ra vật này.

Tô Tín không hề thấy lạ khi Mạnh Kinh Tiên có thể nhận ra Thần Võ Lệnh, dù sao Dịch Kiếm Môn đã từng là môn phái đứng đầu Trì Kiếm Ngũ Phái suốt mấy đời, đã từng có không ít cường giả Chân Vũ cảnh, vậy nên chắc chắn trong số đó sẽ có mấy thế hệ người đã vào trong Bạch Đế thành.