← Quay lại trang sách

Chương 2211 Bí mật Bạch Đế thành (1)

Tô Tín trầm giọng nói: “Chính là Thần Võ Lệnh, lần trước ta liên thủ với Huyễn Ma Đạo Bạch Vô Mặc đối phó Bạch Liên Thánh Mẫu, nàng lấy tin tức về ba tấm Thần Võ Lệnh trao đổi, để ta và Bạch Vô Mặc tha cho nàng một mạng. Ba tấm Thần Võ Lệnh này đều ở hải ngoại, trong đó ta đoạt được hai tấm, tấm còn lại cuối cùng rơi vào tay Bạch Vô Mặc hay vẫn tiếp tục ở lại hải ngoại thì ta không biết.”

Sở Bất Phàm và Lâm Lạc Viêm nghe thấy lời Tô Tín nói, trong mắt đều lộ ra vẻ kinh ngạc, lượng tin tức trong lời này của Tô Tín cũng không nhỏ.

Lúc trước biết Bạch Liên Thánh Mẫu chạy thoát khỏi tay Tô Tín và Bạch Vô Mặc, khi đó bọn họ còn cảm thấy rất bình thường, dù sao hồi xưa năm cường giả Chân Vũ cảnh của Đại Chu đồng loạt ra tay cũng không thể giữ chân Bạch Liên Thánh Mẫu.

Ai ngờ được bây giờ Tô Tín lại nói hắn liên thủ với Bạch Vô Mặc, suýt chút nữa đã giết chết Bạch Liên Thánh Mẫu, thậm chí khiến Bạch Liên Thánh Mẫu phải nói ra một bí mật liên quan tới Thần Võ Lệnh mới có thể đổi được một mạng, nếu chuyện này truyền ra ngoài, nhất định sẽ chấn động giang hồ.

Hơn nữa nghe câu cuối cùng của Tô Tín, hiển nhiên liên minh giữa Tô Tín và Bạch Vô Mặc cũng chẳng mấy đáng tin, cuối cùng chắc là Bạch Vô Mặc bị Tô Tín đào bẫy, hơn nữa rõ ràng cái bẫy không nhỏ, đến cuối Bạch Vô Mặc có thể thuận lợi lấy được tấm Thần Võ Lệnh kia hay không cũng chưa chắc.

Tô Tín trầm giọng nói với Mạnh Kinh Tiên: “Nếu Mạnh tông chủ biết Thần Võ Lệnh, vậy thì dễ nói hơn nhiều, ta đến đây ngoại trừ đưa món quà này cho Mạnh tông chủ, đồng thời cũng muốn hỏi thăm Mạnh Tông chủ, các tiền bối Dịch Kiếm Môn đời trước vào Bạch Đế thành rốt cục đã thấy gì, trong đó đến cùng có cơ duyên gì mà thậm chí có thể giúp Chân Vũ lên Thần Kiều.”

Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, hiện giờ Tô Tín hoàn toàn không biết gì về đồ trong Bạch Đế thành, hắn muốn tìm hiểu xem rốt cuộc trong đó có gì.

Với tuổi tác của Mạnh Kinh Tiên, chắc chắn hắn chưa vào trong, nhưng tổ tiên Dịch Kiếm Môn nhất định sẽ có người sống sót đi ra từ đó, có thể để lại một vài tình báo.

Tô Tín muốn lấy được tình báo liên quan đến Bạch Đế trong thành từ Dịch Kiếm Môn, tất nhiên Mạnh Kinh Tiên không cần giấu diếm, trên thực tế, đối với các võ giả chưa đủ cấp bậc thì thông tin này là bí mật, nhưng Tô Tín đã là Chân Vũ cảnh, hơn nữa còn là nhân vật cự phách một phương trên giang hồ, đây cũng không phải bí mật gì quá to lớn.

Mạnh Kinh Tiên nhàn nhạt nói: “Kỳ thực những năm gần đây, võ giả Dịch Kiếm Môn ta vào Bạch Đế thành không tính là nhiều, không phải là vì không đủ thực lực, mà bởi vì chúng ta không tìm được nhiều Thần Võ Lệnh.”

Nghe Mạnh Kinh Tiên nói thế, Tô Tín lập tức phản ứng lại, quả là vậy, mặc dù thực lực của Dịch Kiếm Môn mạnh, nhưng không chiếm ưu thế khi tranh cướp Thần Võ Lệnh.

Dù sao khi tìm kiếm Thần Võ Lệnh, điều quan trọng nhất chính là tình báo, nói cách khác là cần cực kỳ nhiều mối quan hệ và nhân thủ mới được.

Thời điểm nhiều người nhất, nhân số Dịch Kiếm Môn cũng không quá một vạn, trông cậy vào bọn họ đi tìm Thần Võ Lệnh có chút khó khăn.

Mạnh Kinh Tiên tiếp tục nói: “Từ lần trước cường giả Chân Vũ cảnh Dịch Kiếm Môn ta tiến vào Bạch Đế thành đến giờ đã được hơn ba trăm năm, khi vị tổ tiên đó an nghỉ, ta vẫn chưa gia nhập Dịch Kiếm Môn. Nhưng tin tức liên quan đến Bạch Đế thành, ta từng đọc được trong điển tịch của tông môn, nếu như ngươi muốn dựa vào kinh nghiệm để đối phó với những thứ trong Bạch Đế thành, ta chỉ có thể nói e là ngươi tốn công vô ích rồi.”

Tô Tín nhíu mày hỏi: “Vì sao?”

Mạnh Kinh Tiên nói: “Bởi vì mỗi lần vào Bạch Đế thành, đồ vật và cảnh vật bọn họ nhìn thấy đều không giống nhau. Bạch Đế thành chỉ là nơi cất giữ kho báu ngày xưa Nhân Hoàng xây dựng, hoặc nói là cơ duyên hắn để lại cho những cường giả thủ hạ của mình. Chỉ có huyết mạch dòng dõi của Nhân Hoàng hoặc võ giả lập công lao hiển hách vì Nhân Hoàng mới được ban Thần Võ Lệnh, vào trong Bạch Đế thành rèn luyện. Căn cứ theo ghi chép trong điển tịch tông môn, không gian trong Bạch Đế thành rất kỳ quái, hoặc nói trong đó là một thế giới, mỗi lần có người tiến vào trong đó đều là một cảnh tượng khác biệt, trong đó ẩn chứa các cơ duyên và nguy hiểm khác nhau.”

Khi nói tới đây, Mạnh Kinh Tiên nhìn Tô Tín một cái, ánh mắt vốn vô hồn của hắn chợt lộ ra cảm xúc khác, hắn nói: “Đương nhiên ở trong đó, thứ nguy hiểm nhất không phải tiểu thế giới, mà là người.”

Câu nói này có phần thâm thúy, nhưng Tô Tín nghe hiểu.

Trước kia Bạch Vô Mặc đã từng nói, tổ tiên đời trước của Huyễn Ma Đạo bọn họ đã từng vào Bạch Đế thành, kết quả trọng thương quay về, thậm chí không kịp để lại một câu di ngôn đã trực tiếp chết thảm, có thể tưởng tượng được chỗ đó hung hiểm cỡ nào.

Trước mắt cường giả Chân Vũ cảnh đang hoạt động tại Trung Nguyên chỉ có hơn hai mươi người đó, ba mươi sáu vị cường giả trên Thiên Bảng còn có gần một nửa chưa xuất hiện.