Chương 2218 Biến cố
Đối với Vương Ngọc, Lô Viễn Phong vẫn là không bày ra nổi dáng vẻ của võ giả Dương Thần cảnh hay là Lô gia gia chủ, bởi vì hiện tại Lô gia bọn hắn cũng thật sự chẳng còn cái gì để ra vẻ nữa.
Huống hồ ở bên ngoài, nói trắng ra thì uy thế của Thiên Hạ Tiêu Cục còn hơn cả Lô gia bọn hắn.
Đội buôn của Lô gia có người dám đến cướp là do bọn họ chắc chắn Lô gia bây giờ hoàn toàn không đủ khả năng động đến bọn họ. Nhưng nếu bọn chúng dám động đến người của Thiên Hạ Tiêu Cục, hôm sau sẽ có rất nhiều những cao thủ của Thiên Hạ Tiêu Cục cùng xuất hiện, khiến cho bọn chúng có muốn động đến lần thứ hai cũng không còn cơ hội nữa.
Lô Viễn Phong nói với Vương Ngọc nói: "Vương Tổng Tiêu Đầu tới thật đúng lúc, Lô gia ta vừa lúc có chuyện làm ăn muốn bàn với Tổng Tiêu Đầu ngươi."
Vương Ngọc cười cười nói: "Lô gia chủ không cần phải gấp, tại hạ hôm nay đến cũng là muốn cùng Lô gia chủ bàn chuyện làm ăn, chuyện lần này hơi lớn, nên kính xin Lô gia chủ cho những người không liên quan đến đều lui ra ngoài."
Lô Viễn Phong nhíu nhíu mày, bất quá hắn vẫn là nghe lời Vương Ngọc, đưa những hạ nhân hầu hạ của Lô gia kia đều đuổi ra ngoài. Sau đó đóng cửa lại vấn hỏi: "Vương Tổng Tiêu Đầu có chuyện gì, chắc là hiện tại có thể nói rồi nhỉ?"
Tuy rằng Lô Viễn Phong đối với hành động thần thần bí bí của Vương Ngọc làm có chút bất mãn, nhưng hắn nhưng cũng không sợ đối phương giở chiêu trò gì.
Hắn mặc dù là mới thăng Dương Thần, thực lực tương đối kém, nhưng mà Dương Thần yếu cũng vẫn là Dương Thần, đối với một tên Dung Thần cảnh võ giả Lô Viễn Phong vẫn có uy phong hơn người.
Không phải mỗi một tên Dung Thần cảnh võ giả đều là Tô Tín, có thể ở Dung Thần cảnh làm ra chuyện chém giết Dương Thần cảnh.
Bên trong phòng tiếp khách, Vương Ngọc cảm giác được người bên ngoài cũng đã rút đi, hắn lúc này mới lộ ra một ý cười thần bí, bắt đầu lấy đồ vật từ trong túi giới tư ra..
Từng cây đao thương kiếm kích đủ chủng loại được Vương Ngọc lấy ra, có tới mười cây, mặt trên lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo khiến cho Lô Viễn Phong phai hít vào một ngụm khí lạnh, bởi vì mười cây binh khí này thế mà lại là mười cây thiên binh!
Phải biết với thiên binh quý giá, toàn bộ Lô gia bọn họ mới chỉ có ba cây mà thôi, kết quả hiện tại Vương Ngọc liên tục lấy ra cả mười cây.
Hơn nữa Vương Ngọc vẫn không có ý định dừng, một bình đan dược được hắn lấy ra, rút nắp bình ra, mùi thuốc tràn ngập khắp bên trong phòng tiếp khách, vô cùng say lòng người, tương tự cũng là mười bình, mười bình cực phẩm thần đan!
Tiếp theo Vương Ngọc lại móc ra mười khối mâm ngọc, những ngọc bàn này bên trên mặt là Trận Đạo phù văn chằng chịt, rõ ràng là mười bộ đã khắc xong trận pháp tốt, chỉ cần đưa nội lực vào là liền có thể sử dụng trận bàn.
Trận pháp không có phân cấp rõ ràng, hơn nữa vì còn dựa vào cơ duyên, uy năng cũng không cách nào so sánh.
Nhưng nhìn hào quang trận pháp bên trên mười trận bàn, hiển nhiên vật này không phải đồ vật tầm thường.
Lô Viễn Phong đã bị kinh động nói không ra lời rồi, bởi vì trước mắt những thứ đồ này có chút quá quý giá rồi.
Mười cây thiên binh, mười bình cực phẩm đan dược, mười trận bàn uy lưc không tầm thường, những thứ đồ này tính gộp lại đều gần sánh bằng hết thảy gia sản của Lô gia bon họ rồi, Vương Ngọc hắn rốt cuộc muốn giao dịch món đồ gì? Mua lại toàn bộ Lô gia bọn họ hay sao?
Hơn nữa mới vừa từ cơn kinh hoàng phục hồi tinh thần trở lại Lô Viễn Phong bỗng nhiên nghĩ đến rồi một vấn đề, vậy thì những thứ đồ này tuyệt đối không phải tự Vương Ngọc có thể mang ra.
Thiên Hạ Tiêu Cục của Vương Ngọc cứ coi như là uy thế to lớn hơn nữa cũng chỉ là một thế lực ở dân gian mà thôi, hắn có thể có lai lịch đến mức nào?
Mà mười cây thiên binh trước mặt này, mười bình cực phẩm đan dược, mười trận bàn chỉ có những thế lực hàng đầu trên giang hồ mới có thể có được, Vương Ngọc hắn tuyệt đối không có tư cách nắm giữ, thậm chí lấy thực lực của hắn, trong tay có thể có một cây thiên binh cũng đã không tệ rồi, mười cây căn bản là không thể.
Vương Ngọc tựa như cười mà không phải cười nhìn Lô Viễn Phong nói: "Lô gia chủ nói vậy cũng đoán được rồi, lần này muốn cùng Lô gia chủ ngươi giao dịch không phải là ta, tại hạ cũng chỉ là một chân chạy vặt mà thôi."
Lô Viễn Phong thở dài một cái, chắp chắp tay, đổi sang giọng có chút cung kính nói: "Không biết vị đại nhân sau lưng Vương Tổng Tiêu Đầu kia muốn giao dịch với Lô gia ta điều gì? Chỉ cần Lô gia có thể làm được, Lô gia ta tuyệt đối sẽ không chối từ."
Sự thực chứng minh Tô Tín đoán không lầm, Lô Viễn Phong cũng không phải ngớ ngẩn, hắn có thể từ những thứ đồ này nhìn ra được người ở sau lưng Vương Ngọc.
Bản thân Vương Ngọc cũng không phải hạng người tầm thường, tuy rằng hắn chỉ có Dung Thần cảnh, nhưng cũng là tuấn kiệt dân gian hiếm có trên giang hồ, có thể khiến cho hắn làm một chân chạy vặt, trên giang hồ có được mấy người?