Chương 2221 Hắc thủy nhất mạch
Công Dương Khí tuy rằng không phải ma đạo, nhưng lại là người tà khí vô cùng, làm việc bất luận thiện ác, chỉ dựa vào tâm tình.
Công Dương Khí cũng biết khuyết điểm này của mình, cũng không có thành lập thế lực, mà ở đại sơn Đông Di ở trong bên bờ sông Hắc Thủy ẩn cư, tự xưng Hắc Thủy Các, tùy tiện thu nhận vài ba đệ tử, cũng chẳng có bao nhiêu người ở.
Đối với loại người hỉ nộ vô thường này, ẩn cư nhiều năm còn chẳng biết thực lực đã tăng đến mức nào, tất cả mọi người đều rất kiêng kỵ.
Hiện tại Công Dương Khí phái đệ tử xuống núi đến Lô gia đòi đồ, Vương Ngọc không cần đoán cũng biết, đối phương khẳng định là đến đòi Thần Võ Lệnh kia!
Vương Ngọc đã đoán được thân phận của đối phương, Lô Viễn Phong hơi sửng sốt một chút sau đó tất nhiên cũng đã đoán được.
Thiên bảng ba mươi sáu, trong đó có mấy người họ tên từ lúc được đề lên đến bây giờ cũng chưa từng thay đổi, vì lẽ đó theo bản năng bị người quên mất, nhưng mà Lô Viễn Phong vừa nghĩ liền có thể đoán ra được lai lịch của đối phương.
Vừa nghĩ tới lai lịch xuất thân của hắn, trong lòng Lô Viễn Phong đột nhiên phát lạnh.
Sự tồn tại của Chân Vũ cảnh bây giờ Lô gia chưa chọc đến được, càng đừng nói là có phải tán tu hay không, chỉ cần đối phương là cường giả Chân Vũ cảnh, Lô gia căn bản là không có cách nào chống chọi.
Vì lẽ đó vẻ mặt Lô Viễn Phong nhất thời mềm nhũn ra, hắn chắp tay cúi đầu nói: “Hóa ra là đệ tử của Công Dương tiền bối, Lôi huynh, không biết Công Dương tiền bối muốn vật gì?"
Lô Viễn Phong cũng là người biết tiến biết lùi, nếu như người này chỉ là võ giả tán tu bình thường, thì dù có là Dương Thần cảnh Lô Viễn Phong cũng chẳng đặt vào trong mắt.
Nguyên nhân rất đơn giản, Lô gia hiện tại mặc dù là có chút suy nhược rồi, nhưng nhân mạch ngày trước vẫn còn đó.
Một tên tán tu võ giả không gây nên được sóng gió với họ, chỉ cần Lô gia vận dụng nhân mạch của hắn trước đây, hoàn toàn có thể tìm đến vài tên Dương Thần cảnh võ giả hỗ trợ.
Nhưng phía sau của đối phương đã có chỗ dựa vững chãi Chân Vũ cảnh, Lô gia cũng không dám đắc tội đối phương.
Lôi Lăng Vân hừ lạnh một tiếng nói: "Sớm nói như vậy không phải xong rồi sao, phí lời nhiều như vật. Đồ sư phụ ta muốn rất đơn giản, nghe nói Lô gia các ngươi gần đây vừa có được một cái lệnh bài, các ngươi giữ cũng vô dụng, đem nó giao ra đây là được rồi."
Lô Viễn Phong sắc mặt hơi có chút biến hóa, hắn gần như đã có thể khẳng định rồi, lệnh bài kia hẳn nhiên là bảo vật không thể nghi ngờ, bằng không cũng sẽ không khiến cho nhiều cường giả mơ ước như vậy.
Chỉ có điều bây giờ, một bên là Vương Ngọc với thế lực phía sau chưa biết mạnh yếu, một bên là Công Dương Khí đứng hàng Thiên bảng 'Hắc Thủy Tà Tôn', bất kể bên nào hắn đều không trêu chọc nổi, vật này hắn cuối cùng nên giao cho ai?
Kỳ thực nếu để cho Lô Viễn Phong tự chọn, hắn là muốn đem đồ vật giao cho Vương Ngọc.
Dù sao vị phía sau Vương Ngọc tuy rằng thần bí, nhưng đối với phương vẫn là rất có ý tứ, đem ra bao nhiêu là bảo vật để giao dịch như vậy.
Còn tên Lôi Lăng Vân này thì hay rồi, hung hăng vênh váo trực tiếp đánh tới cửa, mở mồm cuồng ngạo đòi đồ.
So sánh một hồi, Lô Viễn Phong đương nhiên là muốn đưa đồ cho Vương Ngọc.
Nhưng hắn nếu là dám nói thẳng ra, nhất định sẽ đắc tội Lôi Lăng Vân, vì lẽ đó Lô Viễn Phong cũng chỉ có thể khổ sở nói: "Lôi huynh, không phải ta không cho Công Dương tiền bối mặt mũi, mà là hiện tại lệnh bài kia đã có người cầm đi rồi, đối phương mang đến bao nhiêu là đồ tới để trao đổi.”
Lôi Lăng Vân nhất thời chau mày nói: "Là ai dám cướp đồ của Hắc Thủy Các ta?"
Lô Viễn Phong không có nói thẳng ra là Vương Ngọc, nhưng cũng là để bảo vệ chính mình thì hắn liền đứng tránh ra, để lộ ra Vương Ngọc ở sau lưng.
Nhìn thấy tên Dung Thần cảnh võ giả trước mắt này, trong mắt Lôi Lăng Vân lộ ra một tia khinh thường.
Hắn còn tưởng rằng là nhân vật nào đó vướng tay vướng chân, hóa ra chỉ là một tên võ giả Dung Thần cảnh thôi. Lúc đi vào Lôi Lăng Vân đã có nhìn thấy đối phương rồi, chỉ có điều hắn vẫn luôn không để Vương Ngọc vào mắt mà thôi.
Bây giờ nghe Lô Viễn Phong nói như thế, hắn nhất thời liền lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói: "Để ngươi nếm thử mùi vị của kẻ dám đến tranh đồ của Hắc Thủy các ta."
Nói xong, Lôi Lăng Vân còn nhìn thấy những thứ đồ mà Vương Ngọc lấy ra đặt ở trên bàn, bất kể là thiên binh hay thần đan đều làm hắn sáng mắt cả lên.
Đừng chỉ thấy Lôi Lăng Vân là Dương Thần cảnh võ giả, đệ tử thân truyền của Chân Vũ cảnh cường giả, nhưng kỳ thực thân thế của hắn cũng không tính là quá phong phú.
Sư phụ hắn chỉ là một tán tu, Hắc Thủy các cũng không tính là môn phái hay thế lực gì, toàn bộ sư huynh đệ của Hắc Thủy các cộng thêm một vài đệ tử lại cũng chỉ có hơn hai mươi người. Vì lẽ đó nên Hắc Thủy các không tính là quá giàu có, tài nguyên vô cùng có hạn.
Nói cả Lôi Lăng Vân hắn, hắn tuy là tu vi Dương Thần cảnh, nhưng mà bây giờ trong tay còn chẳng có nổi một thanh thiên binh, quả thật có chút thảm.
Bây giờ nhìn tên Dung Thần cảnh võ giả trước mắt này thế mà có thể lôi ra tận mười thanh. Lôi Lăng Vân nháy mắt dâng lên một cơn tham muốn.
Tuy rằng hắn cũng biết, có thể một lúc lấy ra tận mười thanh thiên binh khẳng định không phải thế lực gì tầm thường, nhưng chống đỡ sau lưng của hắn là nhân vật nổi danh Thiên Bảng, Chân Vũ cảnh lục địa thần tiên, cứ coi như đối phương phía sau cũng có Chân Vũ cảnh chống lưng, Lôi Lăng Vân hắn cũng không sợ.
Nhìn những thiên binh thần đan ở trên bàn này, Lôi Lăng Vân cười gằn rồi nói một tiếng: "Bọn họ là mang những thứ đồ này đến giao dịch hả? Bây giờ những thứ đồ này đều là của Hắc Thủy các ta, ngươi coi bọn họ còn có thể lấy ra thêm mười thanh thiên binh đến giao dịch không!"
Vương Ngọc nhìn Lôi Lăng Vân kia nhàn nhạt nói: "Xem ra ngươi là chuẩn bị cưỡng đoạt nhỉ?"
Lôi Lăng Vân không hề có chút che giấu nào, hắn trực tiếp nói: "Dù thế nào thế lực phía sau ngươi hẳn là rất mạnh, nhưng đáng tiếc các ngươi là quá bất cẩn rồi, vậy mà chỉ phái một mình ngươi là một tên võ giả Dung Thần cảnh đến đây. Những món đồ mà ngươi mang đến đây ta đều nhận rồi, nếu sau đó ngươi không phục có thể đến Hắc Thủy các tìm ta."
Vương Ngọc trong lòng lộ ra một tia xem thường mà cười gằn, Lôi Lăng Vân này mặc dù là Dương Thần cảnh võ giả, nhưng khuyết thiếu trong tính cách nhiều một cách lạ kỳ.