Chương 2224 Hiện thân (2)
Lúc hắn nghĩ đến, đối phương nếu là Chân Vũ cảnh cường giả, vậy cứ trực tiếp ra mặt là được rồi? Lô gia đảm bảo không dám ý kiến gì, trực tiếp giao đồ ra, tại sao phải tốn một đống đồ như vậy đem ra giao dịch?
Tô Tín mặc áo bào đen của Địa Phủ đứng ở trước mặt Vương Ngọc, nhưng cũng không mang theo mặt nạ của Địa Phủ, hắn trực tiếp vung tay lên, bất kể là Thần Võ Lệnh hay là những thiên binh kia đều bị hắn thu ngược lại vào trong túi giới tử.
Kỳ thực Tô Tín là không muốn nhanh như vậy đã phải xuất hiện, hắn còn đang phải đợi người của Thiên Đình ra tay.
Kết quả người của Thiên Đình chưa thấy đâu, bên này từ đâu đã xuất hiện một kẻ ngu ngốc đem mọi chuyện phá hư, Tô Tín cũng không thể không lộ diện.
Mà lúc này nhìn thấy người xuất hiện trước mặt mình lại là Tô Tín, Lô Viễn Phong không nhịn được lộ ra một ý cười cay đắng. Hắn không phải sợ, mà là nghĩ đến quan hệ của nữ nhi mình cùng với Tô Tín này.
Lúc trước khi biết nữ nhi mình ái mộ Tô Tín mình đầy ác danh trên giang hồ, phản ứng của hắn dĩ nhiên là phản đối.
Khi đó Tô Tín thực lực tuy rằng không yếu, nhưng hắn ở trên giang hồ đã gần như là mất hết tên tuổi, hơn nữa quan hệ cùng với lục đại thế gia quan hệ cũng không được tốt lắm.
Theo Lô Viễn Phong, trên giang hồ hạng người kinh tài tuyệt diễm xưa nay không thiếu, người như Tô Tín thì lại càng không thiếu, những cũng đều vì tài năng quá nổi bật, chịu sự kiêng kỵ mà dẫn đến chết trẻ.
Nhưng ai lại biết được, Tô Tín vậy mà lại chọn đi ngược với thực tại, gặp thần giết thần gặp phật giết phật, không người nào có thể ngăn chặn bước đi của hắn. Để đến bây giờ, cứ coi như trên giang hồ vạn người mắng nhiếc hắn, được mấy người có thể chân chính đến uy hiếp Tô Tín?
Hiện tại Tô Tín đã là một tay cự phách trong giang hồ một phương, trở thành một nhân vật bá chủ khắp giang hồ, thực lực vượt qua cả sự phân chia chính tà, chỉ có thể khiến người ta ngước nhìn.
Vì lẽ đó đến hiện tại Lô Viễn Phong rất hối hận, nếu như lúc trước con gái của hắn thật sự gả cho Tô Tín, Lô gia bọn họ và Tô Tín trở thành người thân, khi đó hắn còn quản làm gì nữa ý nghĩ của lục đại thế gia, cứ coi như Lô gia bọn hắn thoát ly khỏi lục đại thế gia hắn cũng chịu.
Nhưng đáng tiếc thế gian này cũng không có thuốc hối hận, hiện tại Tô Tín đã cao đến không thể với tới, Lô gia bọn họ cũng không còn cơ hội nữa rồi.
Hơn nữa xem chuyện lần này, hiển nhiên người thần bí đứng ở sau lưng Vương Ngọc kia chính là Tô Tín, lại liên tưởng đến thân phận của Tô Tín và thế lực kinh khủng phía sau lưng hắn kia, Lô Viễn Phong có chút không dám nghĩ tới.
Tô Tín nhìn Lôi Lăng Vân kia, không muốn cùng hắn tiếp tục phí lời, người này mặc dù là võ giả Hắc Thủy gì đó, sư phụ hắn dù có là Chân Vũ cảnh cường giả đứng hàng Thiên bảng lâu năm thì Tô Tín nhưng là cũng không có đem đặt vào trong mắt.
Dựa vào Địa Phủ, chỉ nhiêu đấy thôi Tô Tín gần như đã coi thể coi rẻ hơn phần lớn thế lực trên giang hồ.
Còn có, nếu như cái gọi là ẩn tu này là cũng chỉ như là đóng lại cửa sinh tử mà thôi, nghĩ tới Công Dương Khí nói là ẩn tu, nhưng cũng vẫn đang thời thời khắc khắc theo dõi động tĩnh trên giang hồ, cùng lắm cũng chỉ là khiếp sợ mà thôi, vì nhiều nguyên nhân, không dám tiếp tục ở trên giang hồ cùng người tranh đấu, lúc này mới nghĩ đến cái gọi là ẩn tu.
Đối với loại võ giả này, cứ coi như bọn họ tu luyện tới Chân Vũ cảnh, nhưng kỳ thực cũng là mất đi nhuệ khí, không đáng để mắt đến.
Vì lẽ đó Tô Tín trực tiếp một tay nhấc lên, thiên la hỏa đạo biến thành một thanh kiếm ánh lên lửa trắng hướng về phía Lôi Lăng Vân đang xám tro cả mặt lộ ra vẻ hoảng sợ mà đâm tới, mặc cho hắn sử dụng bao nhiêu loại thủ đoạn, nhưng cũng đều hóa thành hư vô trước thiên la hỏa đạo mạnh mẽ uy năng kia!
Nhưng vào lúc này, một bóng người mặc áo bào đen đột ngột xuất hiện ở trước mặt Lôi Lăng Vân, hắn đan tay đánh một cái, một luồng chân khí hắc thủy nồng nặc tràn ngập, thiên la hỏa đạo ngưng tụ thành hỏa diễm vậy mà lại tan biến ở trong hắc thủy chân khí kia, có thể tưởng tượng được chân khí này ăn mòn mạnh đến mức nào.
Người bỗng nhiên ra tay này là một ông lão dung mạo âm lệ, mặt mũi nhăn nheo, quỷ dị nhất chính là ở trong hai tròng mắt hắn toàn là một màu đen kịt, làm cho người khác có một cảm giác vô cùng quái dị.
Quan trọng nhất chính là khi Tô Tín vừa mới nhìn thấy người này xuất thủ, trên tay hắn có ánh lên ánh sáng bạc, không biết dùng cái gì mà chế thành găng tay, cái găng tay kia vậy mà lại có sáu ngón!
Không cần phải nói Tô Tín cũng có thể đoán được, người này chính là vị 'Hắc Thủy Tà Tôn' Công Dương Khí kia!
Ánh mắt tràn đầy màu đen nhìn về phía Tô Tín, Công Dương Khí trong mắt mang theo một tia lạnh lẽo, hắn dùng thanh âm khàn khàn nhàn nhạt nói: "Trăm năm chưa từng bước vào giang hồ, bây giờ tiểu bối giang hồ đều như vậy sao? Không biết nể mặt mũi gì cả, đánh chiêu nào ra cũng đều là tuyệt sát.”