← Quay lại trang sách

Chương 2243 Cường giả đời trước (2)

Giang hồ chỉ có bấy nhiêu người lên đến Chân Vũ cảnh, thực ra cường giả thế hệ của hắn không hề ít hơn cường giả thế hệ này, tuy lúc đó không có Thiên Bảng thống kê thông tin, nhưng cũng có mấy chục Chân Vũ.

Ấy mà giờ tính ra, cường giả Chân Vũ cảnh đời trước gần như chết thì đã chết, già thì đã già, đặc biệt trận hạo kiếp vào những năm cuối triều Đại Tấn khi xưa, Chân Vũ ngã xuống xấp xỉ mười người.

Hiện tại cường giả Chân Vũ cảnh trên giang hồ, tính cả những người ẩn tu giống Công Dương Khí, còn có kiểu vẫn luôn hoạt động trên giang hồ như Phạm La Già, tổng số người cũng chỉ khoảng mười người, cường giả Chân Vũ cảnh thế hệ trẻ mới chiếm đa số, không chỉ là số lượng mà còn có thực lực.

Ít nhất những người bây giờ đã lên Thần Kiều cảnh, chỉ có Lý Bá Dương là người cùng một thời đại với bọn họ, còn Huyền Khổ, Địa Tạng Vương, Thiên Đế, vai vế bọn họ đều thấp hơn Lý Bá Dương một bậc.

Có điều thổn thức qua đi, Công Dương Khí xốc lại tinh thần, Phạm La Già chuẩn bị nhiều như vậy, kể cả Tô Tín thật sự tới gây sự với hắn, vậy hắn cũng có sức đánh một trận.

Chỉ có điều lúc này Công Dương Khí vui mừng quá sớm một chút, bởi vì Tô Tín đã bước chân đến Tây Vực.

Số lần Tô Tín tới Tây Vực không nhiều, lần ở đây lâu nhất chính là chuyện đi Tây Vực tìm kiếm di tích chiến trường thượng cổ.

Lần đó Tô Tín cũng đã mở mang tầm mắt về thực lực của Tây Vực, xác thực chẳng ra sao.

Truyền thừa võ đạo không yếu, nhưng nội đấu nghiêm trọng, quan trọng nhất chính là Tây Vực rất ít tông môn, nên nói chỉ có mỗi một tông môn là Bái Hỏa Giáo, phần lớn võ giả đều thuộc về các quốc gia.

Cứ như vậy tạo thành một vòng lặp vô hạn, ba mươi sáu nước nội đấu không ngừng, phần lớn võ giả bồi dưỡng được đều chết trong cuộc nội đấu, dẫn đến rất nhiều truyền thừa võ đạo bị cắt đứt.

Còn Bái Hỏa Giáo hùng bá Tây Vực, không cho phép Tây Vực xuất hiện tông môn khác, xuất hiện võ đạo khác, một khi phát hiện sẽ lập tức dùng tà thuyết dị đoan cắn giết xử tử.

Mặc dù thủ đoạn bá đạo này có thể bảo đảm Bái Hỏa Giáo truyền thừa, mãi mãi là đại tông môn đệ nhất Tây Vực, nhưng cũng gián tiếp bóp chết sự phát triển võ đạo của toàn Tây Vực.

Đương nhiên trước những chuyện này, toàn bộ vương triều và võ lâm Trung Nguyên đều vui mừng đứng xem.

Người không cùng tộc ắt nghĩ khác đường, chuyện của Tây Vực, vương triều Trung Nguyên quản nhiều thế làm gì?

Hiện giờ bên cạnh Tô Tín, Lô Viễn Phong đi tới chắp tay nói: “Tô đại nhân, hiện tại đã xác định được Công Dương Khí ở ngay trong Bái Hỏa Giáo, vậy chúng ta có cần thông báo trước cho người Bái Hỏa Giáo một câu, tránh nảy sinh xung đột với bọn họ?”

Lô Viễn Phong vẫn giữ tác phong cũ rích của võ giả Trung Nguyên, hoặc nói sáu đại thế gia đều thói quen như vậy, duy trì phong độ thế gia gì đó, làm việc xử sự là tiên lễ hậu binh.

Tuy rằng phương thức làm việc này xác thực có thể tránh một phần tranh chấp, nhưng không thích hợp dùng cho Tô Tín.

Thế nên Tô Tín trực tiếp thản nhiên nói: “Nảy sinh xung đột? Bắt đầu từ khoảnh khắc Bái Hỏa Giáo quyết định muốn che chở cho Công Dương Khí, bất kể lý do của hắn là gì, hắn đều đã xung đột với ta rồi. Không cần tiên lễ hậu binh gì cả, thẳng tay động thủ là được.”

Lô Viễn Phong gật đầu, cũng không nói nhiều.

Hắn đi theo là muốn muốn biểu đạt lòng trung thành hướng về Tô Tín, có ý Lô gia tuyệt đối sẽ đứng về phía Tô đại nhân, cam tâm làm tay sai cho Tô đại nhân.

Vậy nên vừa rồi hắn chỉ đưa ra kiến nghị theo lễ phép, người có quyền quyết định chân chính vẫn là Tô Tín, dù sao Tô Tín nói cái gì, hắn làm cái đó, chỉ đơn giản như vậy.

Hiện tại Tô Tín ra mệnh lệnh, hơn một trăm võ giả dưới trướng hắn xông thẳng đến Bái Hỏa Giáo.

Võ giả ba mươi sáu nước Tây Vực dọc đường thấy Tô Tín bày thế trận lớn như vậy, ngay cả lộ đầu ra cũng không dám.

Đối với bọn họ, Bái Hỏa Giáo không thể đại diện cho toàn bộ Tây Vực, chỉ cần Tô Tín không hướng về phía bọn họ, tất cả đều dễ nói chuyện.

Là đại giáo phái đệ nhất Tây Vực, vị trí Bái Hỏa Giáo nằm trên một ngọn núi cao trên sa mạc, hình dạng của nó giống như một ngọn lửa, được người Bái Hỏa Giáo gọi là Thánh Sơn.

Hơn nữa có vẻ Bái Hỏa Giáo rất coi trọng ngọn núi mà bọn họ gọi là Thánh sơn này, khi Tô Tín dẫn người tới dưới chân núi Thánh Sơn của Bái Hỏa Giáo, hắn trông thấy một cảnh sắc tuyệt đẹp.

Chỉ thấy trên Thánh Sơn cao hơn năm trăm trượng có vô số ngọn lửa đỏ rực đang bồng bềnh lơ lửng.

Nhưng nhờ có trận pháp gia trì, tuy những ngọn lửa này có thể duy trì hình dạng ngọn lửa, nhưng thực ra không có nhiệt độ gì.

Vì thế trong mắt người ngoài, các đệ tử Bái Hỏa Giáo đi lại hoạt động trên Thánh Sơn, giống như đang sống trong lửa, có vẻ vô cùng thần kỳ.

Hoàng Bỉnh Thành đi cùng Tô Tín không khỏi bĩu môi nói: “Bái Hỏa Giáo này đúng là làm màu.”

Tuy Hoàng Bỉnh Thành nói thế, nhưng bây giờ hắn cũng đang suy tư, có nên thêm đồ tăng độ ngầu cho Phi Long thành Tây Bắc đạo bọn họ hay không?