Chương 2279 Cung điện quỷ dị
Nghe thấy Mạc Vô Vi nói vậy, trong lòng ba người ở đây không khỏi dâng lên cảm giác lạnh người.
Đối thủ là một Chân Vũ cảnh cũng không có gì đáng sợ, thứ đáng sợ chính là tên đối thủ Chân Vũ cảnh này cho dù liều mạng của mình thì cũng phải giết được ngươi!
Cường giả cấp bậc này dám bỏ đi tất cả để liều mạng với ngươi là một chuyện hết sức khủng bố, ít nhất mọi người ở đây ngẫm lại đều sẽ cảm thấy không được tự nhiên.
Mạc Vô Vi cũng đã nói đến đây, Phạm La Già chỉ đành thở dài nói: "Dù sao Mạc Trần cũng đã chết ở khu vực Bái Hỏa Giáo chúng ta, lần này đối mặt với Mạc huynh, trong lòng tại hạ cũng vô cùng hổ thẹn, vậy nên trong chuyện này tại hạ cũng sẽ ra tay, coi như là bồi tội với Mạc huynh."
Mọi người ở đây ai cũng biết rõ Phạm La Già là hạng người gì, hắn nói như vậy chẳng qua cũng chỉ muốn Mạc Vô Vi bình tĩnh lại mà thôi.
Trước đó, Mạc Vô Vi là một con người vô cũng lãnh đạm, chỉ là bây giờ lại trở nên có chút điên cuồng, khiến cho người ta có chút không thể nào lý giải được.
Bây giờ, hắn muốn đánh cược tính mạng của mình để đi giết Tô Tín, vậy hắn có thể giận chó đánh mèo mà giết mình hay không? Điểm ấy Phạm La Già cũng không dám chắc, dù sao hiện tại tốt nhất là hắn đừng làm cho cái tên điên trước mặt này tức giận là được.
Bạch Liên Thánh mẫu và Ngạc Nhĩ Đa suy nghĩ một lát, nếu quả thật dựa theo lời mà Mạc Vô Vi nói, thì bọn họ cũng không tổn thất cái gì, hơn nữa còn có thể diệt trừ một kẻ địch lớn, vậy thì cớ gì mà không làm cơ chứ?
Vậy nên Bạch Liên Thánh mẫu và Ngạc Nhĩ Đa cũng đều gật đầu đáp ứng.
Ngạc Nhĩ Đa hỏi: "Nhưng người có biết Tô Tín ở nơi nào không? Phiến địa vực này là một mảnh vỡ thế giới, xem như cường giả Chân Vũ cảnh có ngự không phi hành, thì trong vòng một tháng tuyệt đối không thể hoàn toàn thăm dò hết phiến địa vực này."
Mạc Vô Vi lấy ra một con tiểu trùng kim sắc, tiểu trùng kia cũng chỉ lớn chừng ngón cái, quanh thân được bao phủ bởi một bộ giáp cứng, kim quang sáng chói, tựa như được đúc ra từ lưu ly.
"Thứ này chính là thứ mà sau khi ta tới bộ lạc ở Đông Di tìm được, tên là côn trùng cảm ứng, không có tác dụng gì khác, thậm chí người bình thường cũng có thể bóp chết bọn nó.
Nhưng nhưng linh giác của mấy con côn trùng cảm ứng này lại vô cùng mẫn cảm, cho dù có cách xa mấy ngàn dặm cũng có thể cảm ứng được khí tức của một người.
Trước đó lúc ở bên ngoài, Tô Tín kia lại còn đến khiêu khích ta, kích cho ta nổi giận, nhưng lúc đó khí tức trên người hắn cũng đã bị cổ trùng ghi nhớ, chỉ cần trực tiếp đi theo nó là được."
Nhìn thấy Mạc Vô Vi đã chuẩn bị tất cả một cách thỏa đáng, mọi người ở đây cũng không nhiều lời gì nữa.
Đợi sau khi Mạc Vô Vi thả cảm ứng trùng ra, kim sắc tiểu trùng kia liền quay tròn hai vòng ở giữa không trung, trực tiếp dẫn theo Mạc Vô Vi bay về hướng của Tô Tín.
Chỉ là cho dù năng lực của con côn trùng cảm ứng này có mạnh hơn nữa thì tốc độ phi hành cũng không nhanh, vậy nên mặc dù có thể dẫn theo đám người đi truy tìm tung tích của Tô Tín, nhưng trừ khi Tô Tín dừng lại, bằng không thì bọn họ cũng không thể đuổi kịp Tô Tín.
Nhìn xem côn trùng cảm ứng kim sắc kia, trên mặt Mạc Vô Vi không khỏi lộ ra một tia lãnh mang dọa người.
Vào trong Bạch Đế Thành được một thời gian lâu như vậy, Mạc Vô Vi cũng không lãng phí bất cứ thời khắc nào vào việc đi tìm cơ duyên, trái lại hắn đã liên hệ với gần như tất cả những võ giả đã từng có thù với Tô Tín, đạt thành hiệp nghị với bọn họ, tại thời khắc mấu chốt sẽ ra tay với Tô Tín.
Hiện tại, những người này giống như một cái lưới lớn cùng nhau xúm về hướng của Tô Tín, đợi đến khi vây kín cũng chính là lúc mà Tô Tín phải chết!
Đương nhiên là Tô Tín vẫn không hề hay biết những chuyện này, ở bên trong tiểu thế giới này, Tô Tín cảm nhận được một phần giác quan của mình đã bị áp chế, thường ngày, mỗi khi gặp chuyện nguy hiểm thì sẽ xuất hiện một chút cảm giác nhưng bây giờ đã bị che giấu.
Mặc dù Tô Tín vẫn cảnh giác như cũ, nhưng hắn cũng không thể nào biết âm mưu mà mọi người bên ngoài đang nhằm vào hắn.
Hiện tại, đám người Tô Tín đang trực tiếp tiến về cung điện cung điện được đánh dấu hình rồng ở trên địa đồ.
Nơi này vừa nhìn đã thấy bất phàm, vậy nên đám người cũng không lãng phí thời gian đi về nơi khác, mà trực tiếp chạy về chỗ cung điện hình rồng kia.
Bên trong Bạch Đế Thành có nhiều cơ duyên như vậy, đám người Tô Tín đương nhiên nguyện ý đi chọn cái trân quý nhất, có bỏ thì mới có được, những chuyện bỏ qua dưa hấu để lấy hạt vừng kia, đám Tô Tín sẽ không thèm làm.
Vì trong tay Tô Tín chỉ có một tấm địa đồ phân chia thế lực, chứ không phải địa đồ chi tiết, vậy nên Tô Tín cũng không biết bọn họ còn cách cung điện hình rồng kia bao xa.
Mấy người ngự không phi hành trọn vẹn gần mười ngày, lúc này mới đến chỗ địa vực xung quanh cung điện hình rồng kia.