← Quay lại trang sách

Chương 2298 Một đòn giết chết(2)

Một bóng người phảng phất ma thần giẫm một chân xuống, mặt đất vang lên tiếng nổ cực lớn, trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn, đấm một quyền, tựa như một cây thương vô song có thể phá vỡ bầu trời, trong nháy mắt đã phá hủy chân khí hộ thể của hắn, mang theo một làn sương máu, trường kích màu đen trong tay Ngụy Cửu Lăng tức khắc vỡ vụn trước kiếm ý của Tô Tín, trong nháy mắt kiếm ý nhập thể, cắn phá của kinh mạch Ngụy Cửu Lăng, thậm chí hắn ngay cả tiếng hét thảm cũng không thể phát ra.

Nhưng như vậy vẫn chưa hết, ngay khi kiếm ý của Tô Tín nhập thể, sóng lớn ngút trời cuốn lên từ bên dưới người Ngụy Cửu Lăng, bóng người Công Tôn Vân ẩn hiện bên trong, hắn đập một tay xuống, chưởng lực mãnh liệt ầm ầm rơi xuống.

Nhưng chưởng này còn chưa hoàn toàn đập vào người Ngụy Cửu Lăng, hắn đột nhiên lại đánh ra hàng vạn chưởng!

Đây là võ kỹ Tam Điệp Lãng đơn giản nhất, hoặc nói không thể tính là võ kỹ, chỉ có thể coi là một cách sử dụng chân khí đơn giản nhất, dùng quyền cũng được, dùng chưởng cũng được, dùng binh khí như đao kiếm cũng được.

Nhưng sức mạnh tích lũy trong một chưởng của ngươi làm sao có thể so bằng vạn chưởng? Hơn nữa mỗi một chưởng, Công Tôn Vân đều dùng toàn lực đánh ra, sức mạnh chồng chéo từ hàng vạn chưởng lực tuyệt đối kinh khủng, mặc dù không có uy lực gì khác, nhưng luồng sức mạnh chí cường này chỉ trong nháy mắt đã đánh nát một nửa cơ thể Ngụy Cửu Lăng!

Sức sống của cường giả Chân Vũ cảnh mạnh cỡ nào? Không tính bí pháp trích máu vẫn có thể sống lại của Diêm La Thiên tử, hiện tại dù cơ thể của Ngụy Cửu Lăng bị nổ nát một nửa, hắn vẫn sống sót, còn muốn giãy dụa.

Nhưng lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt hắn, một quyền hạ xuống, đầu Ngụy Cửu Lăng nổ tung!

Ngụy Cửu Lăng không phải Diêm La Thiên tử, chỉ có một giọt máu cũng có thể tồn tại, vậy nên dưới một đấm của Tô Tín, hắn chết không thể chết thêm lần nữa, thân thể không đầu ngã xuống mặt đất, máu tươi thấm sâu vào lòng đất, một làn dao động nhẹ nhàng truyền đến, nhưng lúc này không có ai chú ý đến.

Sức mạnh nguyên thần phía sau Tô Tín nổ tung, hóa thành thần ảnh màu vàng hiện lên, nắm phi kiếm của Trần Huyền Tông trong tay.

Nhưng Tô Tín không dùng sức mạnh nguyên thần để mạnh mẽ lay chuyển thần binh oai, hắn chỉ dùng sức mạnh nguyên thần của mình xóa bỏ sức mạnh nguyên thần của Trần Huyền Tông đang điều khiển phi kiếm.

Ánh sáng vàng rực sáng, thân ảnh kia trực tiếp ném mạnh phi kiếm xuống đất, khiến phi kiếm gào thét một tiếng, bay về bên cạnh Trần Huyền Tông, làm Trần Huyền Tông phun ra một ngụm máu tươi, sợ hãi nhìn nhóm Tô Tín.

Điều hắn hoảng sợ không phải là Tô Tín dễ dàng phá chiêu phi kiếm của hắn, mà là đang hoảng sợ vì Tô Tín còn có đồng bọn, vẫn luôn mai phục ở đây, mãi đến thời khắc mấu chốt ra một đòn giết chết, bỗng chốc đã giết được Ngụy Cửu Lăng!

Bạch Liên Thánh mẫu, Ngạc Nhĩ Đa và Mạc Vô Vi lập tức thu tay lại, với tình huống hiện tại mà bọn họ còn xông lên, hoàn toàn là tìm chết.

“Triệu Vũ Niên! Công Tôn Vân!”

Mạc Vô Vi với vẻ mặt điên cuồng đọc tên hai người này, hiện giờ sát khí trong mắt hắn suýt chút nữa đã dâng trào.

Không ngờ tới, không ai ngờ tới Tô Tín vậy mà lại có đồng bọn.

Trước đó đám Mạc Vô Vi có thể hơi lo lắng, dù sao mặc dù trên giang hồ, Tô Tín có nhiều kẻ thù, nhưng cũng giao thiệp với không ít người, hơn nữa hắn còn là người thuộc Địa Phủ.

Nhưng đánh tới cuối cùng, kể cả trong thời khắc Tô Tín gặp nguy hiểm nhất, đồng bọn của hắn vẫn chưa từng xuất hiện, thế nên mọi người theo bản năng quên mất chuyện này.

Chẳng ai nghĩ đến bọn họ có thể nhẫn nại đến thế, nhẫn nại đến tận bây giờ mới ra tay, cuối cùng một đòn giết chết Ngụy Cửu Lăng!

Võ giả Chân Vũ cảnh mà bị giết trong vài giây, giang hồ hơn một nghìn năm nay chưa từng xảy ra chuyện như vậy, bây giờ nhìn có vẻ như ngẫu nhiên, nhưng thực ra cũng là tất nhiên.

Nếu là lúc bình thường, một mình Ngụy Cửu Lăng chiến đấu với Tô Tín cũng không đến nỗi bị một đòn giết trong vài giây như vậy, nhưng mấu chốt của vấn đề hiện giờ là Ngụy Cửu Lăng cho rằng có đám Mạc Vô Vi ở bên cạnh, căn bản không tồn tại khả năng có người đánh lén, vậy nên hắn vô thức buông lỏng cảnh giác, dốc toàn lực đối phó Tô Tín.

Hắn căn bản không nghĩ tới, Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân ngay từ đầu đã mai phục ở đây, dù trong thời khắc Tô Tín nguy hiểm nhất, Tô Tín cũng không truyền tin cho bọn họ, để bọn họ ra tay.

Hơn nữa bản thân thực lực của Triệu Vũ Niên đã cực mạnh, Đấu Chiến Sát Pháp của hắn có khả năng bộc phát đáng sợ, không khác gì coi bản thân thành binh khí hình người để rèn luyện, vì vậy chỉ trong mất giây đã đánh Ngụy Cửu Lăng bị thương nặng, sau khi Tô Tín lại ra tay, khiến hắn đã vết thương chồng lên vết thương.

Đương nhiên người tạo nên vết thương trí mạng cho Ngụy Cửu Lăng lại là Công Tôn Vân có thực lực yếu nhất trong ba người bọn họ.

Lúc thường, một chiêu đó của Công Tôn Vân căn bản cũng không có cơ hội chồng lên hàng vạn chưởng lực, nhưng hiện tại Ngụy Cửu Lăng bị Triệu Vũ Niên và Tô Tín liên tiếp đánh trọng thương, cho hắn đầy đủ thời gian chồng lên hơn vạn đạo chưởng lực, một đòn cuối cùng hạ xuống, uy lực đó đến cả Tô Tín cũng phải thầm sợ hãi, thế mới chỉ một chưởng đã đánh nát một nửa cơ thể Ngụy Cửu Lăng, đẩy hắn đến gần bờ vực của cái chết, cuối cùng bị Tô Tín giết.