Chương 2306 Cục diện tất sát (2)
Bởi vì dù cho hắn đối địch với tất cả mọi người trong thiên hạ, Lý Bá Dương vẫn có lòng tin bảo vệ được Tạo Hóa Đạo Môn!
Lòng tự tin mãnh liệt ngưng tụ thành một luồng khí thế cực kỳ huyền ảo, thần binh Vô Lượng Thu Thủy Kiếm hiện lên trong tay Lý Bá Dương, nhất kiếm xuất, vạn pháp tránh xa, không phải kiếm đạo, mà là thiên địa chi đạo!
Với Lý Bá Dương, người hắn muốn giết, trước nay chưa từng thất bại!
Một kiếm kinh khủng nhìn có vẻ đơn giản, nhưng ẩn chứa sức mạnh lớn, bỏ qua những rườm rà vướng mắt, trở lại bản chất thuần khiết nhất, đối mặt với một kiếm như vậy, Tô Tín không trốn tránh, cũng không chặn lại, mà âm thầm yên lặng cảm nhận đạo uẩn mạnh mẽ ẩn giấu trong đường kiếm này.
Triệu Vũ Niên và Công Tôn Vân theo bản năng lùi về sau mấy trăm trượng, không phải bọn họ không trượng nghĩa, mà là có Lý Bá Dương ra tay, trận chiến này căn bản không thể đánh nữa, bọn họ xông lên cũng chỉ chịu chết mà thôi.
Nhưng ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Tô Tín đã từ bỏ, một bàn tay trắng noãn như ngọc bỗng nhiên thò ra từ giữa hư không, nắm chặt mũi kiếm Vô Lượng Thu Thủy Kiếm, vung nhẹ một cái, thần binh trực tiếp bị vứt bay ra ngoài, vô số phật quang kim liên nổ tung.
Bóng người Địa Tạng Vương hạ xuống từ trên không, hắn thản nhiên nói: “Đương nhiên là ta cho hắn sự tự tin, người của Địa Phủ ta không dễ giết như vậy đâu.”
Vẻ mặt Tô Tín không có thay đổi, trên thực tế từ lúc Lý Bá Dương vừa xuất hiện, hắn cũng đã liên lạc với Địa Tạng Vương, vậy nên bây giờ mới biểu hiện không sợ hãi.
Huống hồ kể cả Địa Tạng Vương không chạy tới, Tô Tín cũng có lòng tin tạm thời chặn được Lý Bá Dương.
Huyết Sát kiếm trận dưới chân hắn đã ngưng tụ máu tươi của ba Chân Vũ, tuy không nhiều, nhưng một khi nguồn sức mạnh này bạo phát cũng rất kinh người, ít nhất tạm thời chống đỡ trước Lý Bá Dương thì không thành vấn đề.
Lý Bá Dương hơi nhíu mày, nếu Địa Tạng Vương ở đây, hắn muốn giết Tô Tín quả thật vô cùng khó khăn.
Đều là Thần Kiều, mặc dù Lý Bá Dương được người đời xưng tụng là đệ nhất thiên hạ, nhưng chỉ có bản thân hắn biết, thực ra chênh lệch giữa đệ nhất thiên hạ hắn đây và các võ giả Thần Kiều cảnh khác không quá lớn.
Muốn vượt qua Địa Tạng Vương để giết Tô Tín, về căn bản là không thể.
Lý Bá Dương nhìn Địa Tạng Vương, lạnh nhạt nói: “Trong thành Bạch Đế này, ngươi và ta nhanh như vậy đã phải động thủ ư?”
Địa Tạng Vương lắc đầu nói: “Điều này do ngươi quyết định, Tô Tín là Sở Giang vương của Địa Phủ ta, vậy nên ta không thể để ngươi cứ thế giết hắn, cũng giống như ngươi sẽ không để kẻ khác giết đại chưởng giáo Trương Bá Đoan của Tạo Hóa Đạo Môn ngươi.”
Hai Thần Kiều đang giằng co ở đây, đúng vào lúc này, một tiếng cười to bỗng nhiên truyền đến.
“Lý Bá Dương, gặp phải phiền phức hả? Thân là bạn cũ, bản tọa đến giúp ngươi được không?”
Thiên Đế dẫn theo Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế và Bắc Cực Tử Vi Đại Đế cùng đến đây, khí thế mạnh mẽ bỗng chốc xông thẳng lên trời, dáng vẻ khí thế hung hăng.
Người phe Tô Tín thấy cường giả Thiên Đình đều đến đây, trong lòng bọn họ không khỏi trầm xuống.
Bọn họ biết ân oán giữa Địa Phủ và Thiên Đình, song phương có thể nói là không chết không thôi, dù sao những năm gần đây, cường giả hai bên chết trong tay đối phương không ít, mối thù này hoàn toàn không có cách hóa giải.
Hiện tại có cơ hội diệt trừ một Chân Vũ của Địa Phủ, hơn nữa còn là Tô Tín khó dây dưa nhất, Thiên Đế đương nhiên sẵn sàng làm.
Lý Bá Dương nhìn Thiên Đế một cái, nhàn nhạt nói: “Hỗ trợ thì không cần, ngươi cũng không cần nói cứ như ta nợ ngươi một ân tình vậy, muốn bỏ đá xuống giếng, trực tiếp động thủ là được.”
Lý Bá Dương và Thiên Đế cũng coi như quen biết đã lâu, lần trước thành Bạch Đế mở ra, bọn họ đã cùng nhau tiến vào.
Hắn biết Thiên Đế là người tính cách thế nào, so với đứng đây phí lời, không bằng lát nữa trực tiếp động thủ.
Thiên Đế chưa kịp nói gì, một chùm phật quang giáng lâm, bóng Huyền Khổ cũng hạ xuống từ giữa không trung.
Lần này mọi người có mặt đều không dám thở mạnh, tứ đại Thần Kiều tề tụ, mới vào thành Bạch Đế được mấy ngày, đã đến lúc hạ màn nói rõ rồi ư?
Thiên Đế nhìn Huyền Khổ, nhếch miệng nói: “Huyền Khổ, ta nhớ mối thù giữa Thiếu Lâm Tự các ngươi với Tô Tín không nhỏ, hiện giờ lẽ nào ngươi không định ra tay với hắn hả? Ở đây ta có thể ngăn Địa Tạng Vương giúp ngươi, nếu ở bên ngoài, ngươi không có cơ hội tốt như vậy đâu.”
Mặc dù Huyền Khổ vừa tới, nhưng vừa rồi linh giác cảm ứng của hắn đều đã thấy được chuyện xảy ra ở nơi này.
Thực ra cho dù hai người Thiên Đế và Lý Bá Dương đều muốn giết Tô Tín, sợ rằng bọn họ cũng sẽ không thành công.
Địa Tạng Vương có thể ngăn cản một Thần Kiều, mà thực lực của bản thân Tô Tín cũng cực kỳ mạnh mẽ, Huyền Khổ từng giao thiệp với hắn nhiều, biết rất rõ ràng.
Dẫu cho cường Thần Kiều cảnh có thể nghiền ép Tô Tín về mặt thực lực, nhưng chỉ cần Tô Tín một lòng muốn trốn, vậy đến cả võ giả Thần Kiều cảnh một chốc một lát cũng đừng mong giết được hắn, thậm chí mài mòn đến khi thành Bạch Đế kết thúc, Tô Tín vẫn có khả năng tiếp tục sống sót, và kết quả là những người truy sát Tô Tín uổng phí hết thời gian, chơi trốn tìm với Tô Tín trong mảnh vỡ thế giới này, ai cũng không muốn nhìn thấy cảnh đó.