← Quay lại trang sách

Chương 2307 Hại người mà mình cũng không được lợi

Nhưng nếu thêm Huyền Khổ hắn vào thì khác, hai Thần Kiều giết một Chân Vũ, nếu như vậy vẫn để Tô Tín trốn thoát, vậy những võ giả Thần Kiều cảnh bọn họ có thể tự sát được rồi.

Vậy nên tất cả mọi người có mặt đều đang chờ thái độ của Huyền Khổ ra sao, dù gì ai cũng biết, mặc dù đúng là Tô Tín và Thiếu Lâm Tự có đại thù, nhưng ngày xưa Địa Tạng Vương là sư đệ Huyền Đàm của Huyền Khổ, rốt cuộc hắn có nể tình cảm sư huynh đệ khi xưa mà buông tha Tô Tín lần này không?

Vẻ đau khổ trên mặt Huyền Khổ càng lúc càng rõ ràng, cuối cùng hắn thở dài một tiếng với Địa Tạng Vương, chắp hai tay lại nói: “Sư đệ, xin lỗi.”

Một câu xin lỗi đã có thể thể hiện rõ ràng lập trường của Huyền Khổ, mọi người ở đây đều hít vào một hơi lạnh, hôm nay Tô Tín đã phá một kỷ lục.

Trên giang hồ tổng cộng chỉ có tứ đại Thần Kiều, kết quả ba người đều muốn giết hắn, có thể suy ra Tô Tín rốt cuộc khiến người ta hận cỡ nào.

Nhưng hắn tìm đường chết như thế mà vẫn sống dai đến bây giờ, không thể không nói đây cũng là một loại bản lĩnh.

Sau khi nghe được câu trả lời của Huyền Khổ, biểu cảm của Địa Tạng Vương không hề thay đổi, hắn chỉ thản nhiên nói: “Huyền Khổ trụ trì, lần trước khi ở Thiếu Lâm Tự, ta đã nói rồi, nhân quả giữa ta và Thiếu Lâm Tự sớm đã cắt đứt, từ đó về sau trên giang hồ không còn Huyền Đàm của Thiếu Lâm Tự nữa, chỉ có Địa Tạng Vương Địa Phủ. n oán giữa Thiếu Lâm Tự và Tô Tín, ta cũng không muốn nhiều lời, ta chỉ hy vọng ngươi không sẽ không hối hận vì lựa chọn của mình ngày hôm nay.”

Thiên Đế đứng bên nghe vậy cười to nói: “Hắn đương nhiên sẽ không hối hận, Địa Tạng, người sư huynh này của ngươi máu lạnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều, trong lòng hắn, chỉ có lợi ích của Thiếu Lâm Tự mới xếp thứ nhất. Nếu không lúc trước, cớ sao hắn có thể mặc kệ tình nghĩa giữa sư huynh đệ các ngươi mà tiếp nhận vị trí trụ trì Thiếu Lâm Tự? Nếu hắn không nhận vị trí này, đám lão già kia làm sao có khả năng ép ngươi đi? Ta không tin bọn họ dám chọn một võ giả Dương Thần cảnh tiếp nhận vị trí trụ trì. Hiện tại cũng thế, Tô Tín và Thiếu Lâm Tự có nợ máu, thậm chí trên người Tô Tín còn có bí pháp Thiếu Lâm Tự là Kim Cương Bất Hoại Thần Công và đấu chiến kim thân, hắn còn là người sở hữu bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự. Có thể nói Tô Tín sống sót một ngày, đó chính là sự sỉ nhục đối với Thiếu Lâm Tự, trên giang hồ ai nhắc tới Tô Tín, nhìn thấy thông tin của hắn đều sẽ nghĩ tới bộ dạng chật vật mất mặt của Thiếu Lâm Tự ngày xưa. Cho nên với Thiếu Lâm Tự mà nói, Tô Tín vốn là kẻ nhất định phải giết! Tình cảm sư huynh đệ của ngươi với Huyền Khổ rất yếu ớt, vì lợi ích của Thiếu Lâm Tự, có cái gì hắn không dám làm? Đừng nói một Tô Tín, ngay cả ngươi hắn cũng sẽ giết!”

Huyền Khổ chợt quay đầu nhìn sang Thiên Đế, vẻ đau khổ trên khuôn mặt biến mất, toát lên tinh mang doạ người.

“Thiên Đế, ngươi muốn chiến một trận với ta ngay bây giờ phải không?”

Thiên Đế thầm lẩm bẩm một câu: “Bị ta nói đúng sự thật thì thẹn quá thành giận chứ gì?”

Nhưng Huyền Khổ chưa kịp phát hỏa, Thiên Đế đã cười to nói: “Chỉ đùa một chút thôi mà, Huyền Khổ trụ trì bỏ qua cho, dù sao bây giờ chúng ta cũng là đồng minh.”

Thiên Đế nói không sai, đối với Huyền Khổ, lợi ích của Thiếu Lâm Tự lớn hơn tất cả, thậm chí lớn hơn tình nghĩa sư huynh đệ giữa hắn và Huyền Đàm, nếu không lúc trước hắn cũng sẽ không tiếp nhận vị trí trụ trì này.

Chỉ có điều với tình hình Thiếu Lâm Tự lúc đó, cải cách của Huyền Đàm đã dấy lên sự bất mãn nghiêm trọng từ các võ giả Thiếu Lâm Tự khác, nếu Huyền Khổ không nhận lấy vị trí trụ trì, toàn bộ Thiếu Lâm Tự sẽ có nguy cơ chia rẽ.

Hiện tại chỉ là một Tô Tín, với Huyền Khổ, đương nhiên có thể giết!

Khí thế trên người Huyền Khổ và hai người kia cực kỳ nghiêm nghị, có lẽ giữa ba người bọn họ có thâm cừu đại hận, hơn nữa cũng có tính toán lẫn nhau, nhưng vào giờ phút này, mục tiêu của bọn họ nhất trí, đó là giết Tô Tín trước đã!

Nhưng vào lúc này, xung quanh lại có mấy luồng khí tức mạnh mẽ truyền đến, chính là những cường giả Chân Vũ cảnh khác cùng vào đây.

Trong số đó có năm người Thiết Ngạo, Tiết Chấn Nhạc, chưởng giáo Phương Tiên Đạo Môn Chung Xử Huyền, Ứng Thiên Qua thuộc Danh Kiếm Sơn Trang và Thiên Tà Ma Tôn Lữ Trường Khanh từ Thiên Ma cung.

Cường giả tứ đại Thần Kiều cảnh đối đầu ở đây, tất nhiên bọn họ không dám tham dự vào, vậy nên bọn họ cũng tạm thời lui ra ngoài vòng vây trước.

Có điều đúng lúc này, tinh vực đồ ẩn giấu ở đại điện phía sau núi lộ ra một góc, bị Ứng Thiên Qua nhìn thấy, hắn thoáng nghi hoặc đi tới nhìn, nhất thời hít vào một hơi khí lạnh!

Cường giả Chân Vũ cảnh gần như chỉ nhìn một cái là có thể nhận ra giá trị của tinh vực đồ này, đây tuyệt đối thuộc cấp chí bảo.

Tuy Ứng Thiên Qua bên này chỉ gây ra một động tĩnh nhỏ, nhưng vẫn bị những người khác phát hiện ra.

Mọi người mang theo một tia nghi hoặc đi tới đó, đến khi nhìn thấy tinh vực đồ, mọi người lập tức biến sắc mặt.