Chương 2393 Không chịu thiệt. (2)
Thích Đạo Huyền cười khổ nói: “Quỷ kế đúng thật là không có, chẳng qua Tô Tín này vừa rồi đã lợi dụng ta để hắn tu luyện võ công.”
Xem dáng vẻ của hắn có lễ là hẳn đã tim ra được mở ra cảnh ngưỡng của Thần Kiêu, chỉ còn thiếu một bước đã có thể thành công, lão tăng lần này đã làm bàn đạp cho hắn.”
Thích Đạo Huyền chỉ là cười khổ, nhưng tâm tình cũng không có gì là tức giận.
Tô Tín đây là trắng trợn bày mưu, ngươi không nhìn ra chỉ có thể nói là mắt ngươi vụng về.
Chỉ có điều Huyền Minh cùng Huyền Chân sắc mặt lúc này có chút không dễ nhìn.
Một Chân võ cảnh Tô Tín đã kinh khủng như vậy, hiện tại nếu hắn thăng cấp lên Thần Kiều, thì sẽ đến mức nào?
Mà những người khác ở đây trong lòng thầm thán phục, nguyên do vì Tô Tín đã tính kế thật thâm.
Vừa rồi bọ họ còn tưởng rằng Tô Tín càn quấy, không nghĩ tới hắn đã tính toán sâu xa như thế.
Nếu như Tô Tín thật sự đột phá Thần Kiều, phỏng chừng trong giang hồ hắn sẽ là người trẻ tuổi nhất đạt được Thần Kiều.
Lần này bọn họ đến Thiếu Lâm Tự cũng không phải vô bổ, không chỉ nhìn thấy được lá bài tẩy của Thiếu Lâm Tự, bọn họ lại thấy được thực lực khủng bố của Tô Tín cùng tỉ mỉ xem được Liên Hoa Thiền Viện.
Những chuyện này đem gộp lại cũng đủ để chấn động toàn bộ giang hồ, những thế lực này cũng không lập tức rời khỏi Thiếu Lâm tự, trở lại báo cáo tin tức.
Huyền Minh không quản bọn họ, hắn chỉ mang theo vẻ ưu lo hướng về Thích Đạo Huyền hành lễ nói: “Đa tạ tiền bối đã ra tay giúp đỡ.”
Thích Đạo Huyền dường như nhìn ra sự lo lắng của Huyền Minh, ông cười nói: “Các ngươi cứ yên tâm, khoảng thời gian này ta còn tiếp tục ở lại giang hồ, có thể giúp các ngươi bảo vệ Thiếu Lâm Tự, chờ đến lúc ta rời đi, phỏng chừng phương trượng của các ngươi cũng sẽ trở lại.”
Nghe được Thích Đạo Huyền hứa, Huyền Minh thờ phào nhẹ nhõm, hắn không khỏi hỏi: “Tiền bối, không biết lần này Liên Hoa Thiền Viện tái xuất là vì lý do gì?
Thích Đạo Huyền thở dài một hơi nói: “Một trong số đó có một nguyên nhân là bởi vì ông lão này, cũng nên tìm kiếm một đệ tử kế thừa Liên Hoa Thiền Viện, đợi sau khi ta tìm được hắn, ta sẽ tiếp tục trở lại Liên Hoa Thiền Viện ở ẩn.
Về nguyên nhân khác, giang hồ đã đến thời loạn lac rồi, các ngươi hẳn là có thể cảm nhận được.
Mỗi khi gặp thời loạn lạc, nhất định có vô số người có giả tâm và anh hùng hào kiệt tranh nhau xuất hiện, các ngươi có thể một thế hệ võ giả, sinh ra bao nhiêu người tài? Trừ bỏ các võ đạo hưng thịnh ngoài kia, nó chỉ dựa vào vô số võ giả đổ máu thời loạn lạc mới xuất hiện.
Mà xem cảnh tượng hiện tại của giang hồ, nhưng làm như thế nào cũng không tính là thịnh thế.”
Huyền Minh lặng lẽ không nói, tuy rằng hắn không muốn thừa nhận, nhưng đời này xác thực giang hồ sinh ra rất nhiều nhân vật kinh diễm, như Tô Tín, sự tồn tại mạnh kinh tiên như vậy.
Vốn Thiếu Lâm Tự bọn họ cũng có một nhân vật như vậy, là Huyền Đàm, dựa theo phát triển bình thường, Huyền Đàm kỳ thực căn bản có thể bảo vệ Thiếu Lâm Tự bọn họ ở thời điểm giang hồ loạn lạc này, kết quả là bị bọn họ mạnh mẽ bức cho rời đi rồi, hiện tại nhìn dáng vẻ của Thiếu Lâm Tự như vậy, có thể nói là tự đào hố chôn mình.
Huyền Minh bên này cũng không nghĩ quá nhiều, Thiếu Lâm Tự vừa gặp đại nạn, có rất nhiều chuyện cần phải xử lý.
Vì vậy Huyền Minh trực tiếp hướng tới Thích Đạo Huyền cung tay nói: “Tiền bối, nơi này không thích hợp để nói chuyện, mời vào bên trong Thiếu Lâm Tự.”
Thích Đạo Huyền gật đầu nói: “Ta sẽ không ở Thiếu Lâm Tự lâu, qua ít thời gian ta sẽ vào giang hồ, tìm kiếm đệ tử thích hợp.”
Huyền Minh mắt sáng ngời nói: “Tiền bối, bên trong Thiếu Lâm Tự ta có không ít đệ tử trẻ tuổi, ngài coi trọng người nào, cứ việc tùy ý chọn lựa.”
Huyền Minh nói như vậy đương nhiên lòng đã có cân nhắc.
Liên Hoa Thiền Viện đối với Thiếu Lâm Tự không có ác ý, hai bên hợp tác, tự nhiên cũng có thể đem mối quan hệ này giữ chặt một chút.
Nếu để cho đệ tử của Thiếu Lâm Tự trở thành truyền nhân của Liên Hoa Thiền Viện, đợi cho truyền nhân của Liên Hoa Thiền Viện trưởng thành, hắn coi như không phải là người của Thiếu Lâm Tự, nhưng cũng sẽ cho Thiếu Lâm Tự một ít hương hỏa.
Thích Đạo Huyền nhìn ra tâm tư của Huyền Minh, hắn không khỏi cười một tiếng nói: “Đệ tử của Thiếu Lâm Tự quả thật là xuất sắc, nhưng đáng tiếc không thích hợp với Liên Hoa Thiền Viện của ta.
Đệ tử của Thiếu Lâm Tự đã muốn đi tu hướng Phật, mà Liên Hoa Thiền Viện ta cũng hướng thiện, điểm ấy không thể tính là sai.
Các đời Liên Hoa Thiền Viện ta không cầu đệ tử có tư chất tốt, cũng không mong cầu tuổi tác của đệ tử, học không học được võ kỹ, chỉ yêu cầu đệ tử tâm tính phù hợp là được.
Thật giống như bần tăng không gia nhập Liên Hoa Thiền Viện thì kỳ thật ngày xưa vẫn là giữ một vị trí Huyện lệnh ở một địa phương nhỏ, tuổi tác cũng đã gần đến bốn mươi.”
Huyền Minh bị Thích Đạo Huyền âm thầm vạch trần tính toán của hắn, hắn không khỏi có chút xấu hổ, lập tức dẫn Thích Đạo Huyền tiến vào bên trong Thiếu Lâm Tự, bên ngoài trước tiên giao lại cho Huyền Chân lo liệu.