← Quay lại trang sách

Chương 2395 Bí mật của Lữ Phá Thiên (2)

Tại thời khắc mấu chốt thấy lợi tối mắt, hơn nữa võ công bên người còn mất không thời gian rác rưởi, ta dùng ngươi làm gì.”

Giang Thần nghe vậy nhất thời sợ đến toàn thân run rẩy, hắn cho rằng theo Thiếu Lâm Tự rất khó, còn phải tuân thủ nhiều quy tắc, còn theo ma đạo là Tô Tín sẽ đơn giản hơn nhiều.

Nhưng đâu ai biết bây giờ muốn làm người xấu cũng không dễ dàng như vậy, yêu cầu so với Thiếu Lâm Tự còn nhiều hơn.

Giang Thần vội vã xin tha: “Vậy xin Tô đại nhân tha cho ta một con đường sống, tại hạ không ôm chí lớn, chỉ muốn tìm về một địa phương nhỏ thuận tiện sống đến cuối đời.”

Tô Tín híp mắt nhìn Giang Thần nói: “Đã trễ, vừa rồi thừa dịp Thiếu Lâm Tự rối loạn ngươi thừa cơ bỏ trốn, ta cũng lười tìm ngươi, nhưng hiện tại ngươi biết không ít bí mật của ta, ngươi cho là ta sẽ dễ dàng để ngươi rời đi vậy sao.”

Tô Tín trực tiếp vung tay lên, Lý Phôi vung ra một kiếm, chân khí màu đen toả ra, trong nháy mắt liền đem tứ chi của Giang Thần xóa bỏ.

Một bên Lữ Phá Thiên cảm thán: “Vẫn là sư đệ ra tay quả quyết, lúc trước sư huynh ta cho là ngươi chiụ thiệt thòi, chỉ cần có thực lực, chiêu thức ngớ ngẩn gì, kết quả bị đám ngu ngốc này lừa thảm rồi.”

Tô Tín cười cười, để những người khác đi trước, còn hắn thì cùng Lữ Phá Thiên triển khai khinh công mà đi, rồi hướng Lữ Phá Thiên nói: “Lữ sư huynh, nếu hiện tại chúng ta đã là sư huynh đệ rồi, có một số việc ngươi cũng nên nói với ta một chút phải không.”

Lữ Phá Thiên vẻ mặt kinh ngạc nói: “Sư đệ, lòng ta đối với ngươi tốt xấu thế nào không lẽ ngươi còn không biết sao ta và ngươi bây giờ đã đạp chung thuyền, sư huynh ngươi trên giang hồ danh tiếng như thế nào đều đã nghe nói qua rồi, giờ đã triệt để trở thành ma đầu, nói không chừng một ngày nào đó chính đạo sẽ liên thủ mà sát phạt ta.

Mà sư đệ lần này ngươi đánh phá Thiếu Lâm Tự, danh tiếng trên giang hồ của ngươi cũng không tốt lắm, ngược lại thanh danh của hai huynh đệ chúng ta chỉ bị bôi đen hoàn toàn, vào lúc này chúng ta phải cùng nhau liên thủ mới đúng, không nên cùng nhau nghi kị.”

Tô Tín nhàn nhạt nói: “Ta không nghi kỵ cái này, huống hồ xưa nay ta cũng chưa từng nghi kỵ chuyện ấy, chỉ có điều sư huynh, ngươi khi đó bị Thiếu Lâm Tự nhốt thời gian dài như vậy, thậm chí Thiếu Lâm tự thỉnh thoảng làm cho ngươi sống dở chết dở rồi lại kéo dài tính mạng cho nguơi, chỉ lo ngươi bị chết đói, Thiếu Lâm Tự đến cuối cùng là muốn cái gì từ trên người nguơi.

Tuy rằng đám hoà thượng bên Thiếu Lâm Tự có chút không bình thường, nhưng bọn họ không phải ngu ngốc, nhân vật nguy hiểm như ngươi, giữ lại bên người giống như mìn nổ chậm.”

Tô Tín tự nhận mình là sư đệ của Lữ Phá Thiên, hắn đối với những hành vi của Lữ Phá Thiên không hoài nghi.

Bỏ qua những chuyện bị lừa lúc ban đầu, lần này Lữ Phá Thiên thật sự đã tìm được môt bằng hữu đáng tin cậy.

Huống hồ hắn không sợ Tô Tín có tâm tư với mình, bởi vì Lữ Phá Thiên hiện tại thực lực chỉ đạt Chân Vũ.

Cho dù Lữ Phá Thiên mang trên người Huyết Ma kinh có thể nhanh chống khôi phục năng lực, nhưng muốn từ Chân Vũ khôi phục lại Thần Kiều, chỉ sợ là trong quảng thời gian ngắn khó mà làm nổi.

Nhưng Tô Tín không lâu sau có thể đột phá Thần Kiều rồi, so với Lữ Phá Thiên khôi phục còn nhanh hơn, có ác chủ bài là sức mạnh, Tô Tín không có gì phải sợ.

Chỉ có điều Thiếu Lâm Tự lúc trước làm ra nhiều chuyện khiến người khác hoài nghi, Lữ Phá Thiên trong tay tuyệt đối là có thứ gì đó khiến Thiếu Lâm Tự chú ý, người của Thiếu Lâm Tự thà rặng mạo hiểm giữ lại hắn bên người.

Nhìn ánh mắt Tô Tín bình tĩnh, Lữ Phá Thiên cười khổ nói: “Sư đệ, lúc ánh mắt ngươi như thế này điều không có chuyện gì tốt đẹp.”

Tô Tín thản nhiên nói: “Dù sao như vậy cũng tốt hơn là mơ hồ.”

Lữ Phá Thiên lắc đầu nói: “Kỳ thực đám người Thiếu Lâm Tự ngu ngốc kia không lý do giết ta rất đơn giản, bọ họ chỉ là muốn biết trên người ta có tin tức gì mà thôi.”

Tô Tín nhíu mày nói: “Tin tức gì”

Có thể làm cho Thiếu Lâm Tự giữ lại loại ma đầu như Lữ Phá Thiên không mà không giết phải tra cho bằng được tin tức, có thể thấy được đến cuối cùng là có chuyện bí ẩn.

Lữ Phá Thiên buông tay nói: “Bọn họ muốn biết xưa nay Đại Ma Tôn đến cuối cùng có chết hay chưa.”

Tô Tín trong mắt lộ ra một thần sắc khác thường nói: “Đại Thiên Ma Tôn lẽ nào chưa chết.”

Tin tức này nếu bị người ngoài nghe được, bấy nhiêu đó đã đủ làm chấn động toàn bộ gian hồ.

Thông Thiên cảnh cường giả có thể sống bao lâu không một ai có thể biết, nhưng đã qua vạn năm rồi, làm sao có thể không chết được.

Quan trọng nhất chính là Đại Thiên Ma Tôn cũng không biết có phải chết già không, mà là bị Nhân Hoàng chém chết, chuyện ấy tại nơi đó có lưu lại chứng cứ.

Đại Thiên Ma Tôn binh khí bây giờ ngay khi Thiên Ma cung chiến điện chủ Ma điện "Xích nguyệt Ma tôn" Diệp Trường Ca trong tay.

Truyền thừa của hắn cũng là bị Cửu Ngục Tà Ma trực tiếp đứt đoạn.