Chương 2396 Khắp nơi phản ứng
Thậm chí ý chí kia lưu lại đã hoá Linh Yêu, đã biến thành Lãnh Vô Ma, cũng đã như vậy, Đại Thiên Ma Tôn làm sao có khả năng bất tử.
Lữ Phá Thiên cười nhạt nói: “Ta làm sao biết được Đại Thiên Ma Tôn đến tột cùng Đại Thiên Ma Tôn chết hay chưa nếu là bất tử, hiện tại trên giang hồ có thể tồn tại những cái kia cái gì mà môn phái chính đạo.
Chỉ có điều lúc trước cái chết của Đại Thiên Ma Tôn có chút kì quái mà thôi, những chuyện này đúng lúc đúng lúc ta biết được mà thôi, có lẽ vì người của Thiếu Lâm Tự thuận tiện biết được là ta biết được tin tức, muốn để ta đem toàn bộ chuyện nói ra.
Nhưng mà nói thật! Lão tử thật sự không biết Đại Thiên Ma Tôn chết hay chưa, ta còn có lời nào mà nói thật.
Sau đó ta liền nói thắn đã chết rồi, người của Thiếu Lâm Tự không tin, ta nói Đại Thiên Ma Tôn còn sống, bọn họ còn hỏi ta người đang ở đâu, Đại Thiên Ma Tôn làm sao có thể sống đến bây giờ, nhưng làm sao lão tử biết được những chuyện này.”
Nói điểm này Lữ Phá Thiên vẻ mặt muộn phiền, nhóm những con lừa trọ đầu Thiếu Lâm Tự này quả thực đến cùng là cố chấp như vậy, hắn đều không biết mình đã nói những gì rồi, nếu hắn nói không biết, đám người này vẫn là kiên nhẫn hỏi câu đó.
Tô Tín nghi ngờ nói: “Chuyện này ban đầu tột cùng có điểm nào kỳ hoặc.”
Lữ Phá Thiên nói: “Ngày xưa chuyện của Đại Thiên ma Tôn ngươi có thể đã nghe qua, trước lúc hắn đi ám sát Nhân Hoàng có giao lại cho đệ tử mình một đồ vật, đồng thời nói hắn cố găn sđem nó bảo quản, nguời đệ tử kia chính là người dạy ta Huyêt Ma giáo, hắn lúc trước chính là thừa hưởng Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp.
Đồ vật kia tồn tại giống như là Xá Lợi Tử, chỉ có điều là một màu đen kịt, nhưng không một chút nào cũng không cảm giác tồn tại ma khí.
Đại Thiên Ma Tôn chết rồi, ma đạo một mạch dưới trướng Nhân Hoàng cùng với Phật Đạo thế lực xoắn giết, sụp đổ, người dạy ta Huyết Ma cũng bị người truy đuổi vô cùng chật vật.
Lúc này hắn muốn nhìn thử xem vật Đại Thiên Ma Tôn lưu lại vật kia đến cùng có lợi ích gì, nhưng đợi sau khi hắn mở được hộp bảo tồn đồ vật kia, vật kia đã không cánh mà bay rồi, vô cùng quỷ dị.
Ta Huyết Ma giáo thuỷ tổ nhưng cũng là thần kiều cảnh tồn tại, vứt bừa một chuyện như vậy không phải là hắn không thể làm được, kết quả đồ vật vẫn không có, hoặc nói là đã biến mất.
Chuyện này đã ghi chép ở một phần bí điển Huyết Ma giáo, lúc trước kia khi Ma Giáo Thuỷ Tổ chết cũng truyền thừa liểng kiểng, sau đó Huyết Ma giáo vẫn luôn không nóng không lạnh, mãi đến lúc ta chạy khắp cả giang hồ, lúc này mới một lần nữa đem Huyết Ma giáo truyền lại thu nạp, đem Huyết Ma giao phát triển đến loại trình độ đó, tin tức này cũng là bị ta phát hiện.
Lời nói của Lữ Phá Thiên làm cho Tô Tín rơi vào trầm tư, chuyện này quả thật rất quái dị, Thần Kiều cường giả đâu phải thứ có thể vứt lung tung.
Nhưng nếu không phải đã mất, vậy đồ vật khi xưa Đại Thiên Ma Tôn để lại chạy đi đâu rổi.
Cũng không biết có phải lúc trước Đại Thiên Ma Tôn đắc tội tương đối nhiều người, ma đạo trên giang hồ một mạch muốn thoát thân là một điều khó khăn.
Chỉ mới là Di Thần Hoán Huyết Đại Pháp nhỏ vào máu để sống lại cũng đã có thể làm cho nhiều người gọi là thần dị rồi, chớ nói gì là ma đạo thủy tổ cuối cùng do Đại Thiên Ma Tôn bí mật để lại.
Cho nên ở Thông Thiên cảnh nếu đặt chuyện này trên người kẻ khác, mọi người sẽ không hoài nghi gì, nhưng đặt trên người Đại Thiên Ma Tôn khó tránh khỏi làm người khác trong lòng không đặt nghi vấn.
Tô Tín hỏi Lữ Phá Thiên: “Vậy ngươi ngày xưa không nghĩ tới muốn tìm manh mối về chuyện này sau.”
Lữ Phá Thiên lắc đầu nói: “Ta ngược lại đã từng có loại ý nghĩ này, nhưng bất quá không làm, lúc trước ta có chút không thể kiểm soát được Huyết Ma giáo, vào lúc đó ta đều bận rộn sắp xếp chuyện của Huyết Ma Giáo, những thứ khác đương nhiên phải tự nhiên bỏ xuống.
Kỳ thực chuyện này cũng không cần thiết phải theo đuổi tới cùng, ta chưa tới Thông Thiên, cũng không biết đạt Thông Thiên cảnh tột cùng mạnh đến mức nào, có bao nhiêu thủ đoạn, cho nên hiện tại không nghiên cứu được gì, còn không bằng thuận theo tự nhiên.
Thiếu Lâm Tự cái đám lừa trọc đầu đó khi biết chuyện này nóng lòng lo lắng sợ Đại Thiên Ma Tôn chưa chết, Thiếu Lâm Tự bọn họ sẽ gặp tai ương mà thôi.”
Sau khi biết đáp án Tô Tín cũng không hỏi nhiều, bất quá hiện tại ngày càng cảm giác đoạn lịch sử thượng cổ kia có chút không đơn giản.
Từ miệng những người trong tiên vực kia Tô Tín đã biết được, lúc trước là Nhân Hoàng mang theo bọn họ tiến vào tiên vực, nhưng khi đó vì sao chỉ có Nhân Hoàng tiến vào Thông Thiên cảnh, những người khác đều chưa tiến vào.
Tuy rằng ở trong tiên vực cũng không có thần tiên, nhưng thiên địa nguyên lực trong đó cũng đã vượt xa trần gian, tu luyện Thông Thiên cảnh ở tiên vực là một nơi cực tốt.
Nhưng trái lại kết quả lúc trước Nhân Hoàng đứng trước Thông Thiên cảnh đều chết, phía bên này những người đi theo Nhân Hoàng cũng lựa chọn không tiến vào Thông Thiên cảnh.