← Quay lại trang sách

Chương 2407 Kẻ thù gặp nhau (2)

Tô Tín híp mắt lại, ban nãy hắn phách lối như vậy chính là muốn thăm dò xem thực lực của vị vực chủ Huyền Thiên Vực này đến cùng mạnh ra sao.

Hiện tại hắn đã thăm dò được, đối phương quả nhiên không hổ là cường giả Thần Kiều cảnh, hơn nữa xem thời gian đạt đến Thần Kiều cảnh chắc hẳn cũng không ngắn, tu vi tinh thâm dày dặn, không kém võ giả Thần Kiều cảnh cỡ như Lý Bá Dương.

Triệu Cửu Lăng cười chắp tay với Tô Tín nói: “Tô đại nhân, vừa tới liên minh Đạo môn đã nổi giận lớn như thế, e là không tốt đâu?”

Tô Tín cũng cười hai tiếng nói: “Thì kẻ thù gặp nhau mặt đỏ tía tai thôi, nếu ta không gây ra chút động tĩnh lớn, sợ rằng còn có người cho là Tô Tín ta mau quên, quên mất những mối thù trước kia ấy chứ.”

Nói tới đây, Tô Tín đưa mắt nhìn sang Trương Bá Đoan nói: “Ta vẫn chưa quên chuyện sư huynh của ngươi ra tay với ta trong thành Bạch Đế xưa kia đâu. Đệ nhất thiên hạ Lý Bá Dương, phong quang vô cùng, cũng uy phong vô cùng. Nếu hắn ở đây, ta thật muốn lĩnh giáo hắn một trận luôn bây giờ. Mọi người đều nói Lý Bá Dương là đệ nhất thiên hạ, hơn nữa hắn còn không cần vị trí này, nếu hắn không cần, Tô Tín ta không ngại nhận lấy!”

Sắc mặt Trương Bá Đoan bỗng chốc tối sầm lại, Lý Bá Dương không ở đây, trước mặt Tô Tín, Tạo Hóa Đạo Môn bọn họ ngay cả nói chuyện cũng không có hơi sức.

Thân là Thần Kiều cảnh, hiện tại Tô Tín đã đứng trên đỉnh cao cả giang hồ, chỉ đến khi mấy người Lý Bá Dương trở về, bọn họ mới có thể nói chuyện ngang hàng với Tô Tín.

Trương Bá Đoan đè nén cơn tức giận trong lòng nói: “Cái danh đệ nhất thiên hạ, sư huynh của ta xưa nay đều không để vào mắt, nếu ngươi muốn lấy, cũng không ai ngăn cản ngươi, chỉ có điều hiện tại, có vị đại sư Thích Đạo Huyền Liên Hoa Thiền Viện ở đây, Tô Tín ngươi thân là một bại tướng dưới tay, cũng có mặt mũi dám xưng là đệ nhất thiên hạ à?”

Trương Bá Đoan bất động thanh sắc khích bác một câu, Thích Đạo Huyền bên kia chỉ chắp hai tay, miệng niệm phật nói: “A di đà phật, đệ nhất thiên hạ khó khăn biết bao, lão tăng này không đảm đương nổi, chỉ là câu chuyện cười của người giang hồ mà thôi, chư vị đừng coi là thật.”

Thích Đạo Huyền nói lời này không phải khiêm tốn mà là sự thực, thế gian này nhiều cường giả như vậy, hắn có tài cán gì có thể nhận bốn chữ đệ nhất thiên hạ?

Huống hồ mấy thứ danh lợi hư ảo quấy nhiễu lòng người nhất, hắn chỉ muốn tham ngộ thiền của hắn, trước nay không có hứng thú với thứ này.

Hiện giờ, mấy người Huyền Minh Thiếu Lâm Tự đều đang nhìn Tô Tín, trong mắt lộ ra sự thù hận nghiến răng nghiến lợi.

Lần trước Tô Tín tấn công Thiếu Lâm Tự, khiến Thiếu Lâm Tự nguyên khí đại thương, lúc đó Huyền Minh còn chưa cảm giác được gì, nhưng đợi sau đó thống kê, Huyền Minh suýt chút nữa đã phun máu.

Xem bề ngoài thì lực lượng cao cấp của Thiếu Lâm Tự không có tổn thất bao nhiêu, chỉ chết mất mấy Dương Thần.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ tổn thất to lớn nhất chính là những võ giả Tiên Thiên dưới Hóa Thần cảnh. Mặc dù thực lực những đệ tử trẻ tuổi Thiếu Lâm Tự này không yếu, nhưng đám thuộc hạ của Tô Tín ném một đống ám khí cạm bẫy ra, Hóa Thần cảnh có thể miễn cưỡng chống lại, còn võ giả cảnh giới Tiên Thiên rất dễ chết trong trận tấn công hỗn loạn kiểu này.

Đừng nhìn những võ giả Tiên Thiên này thực lực yếu, nhưng bọn họ đều là hạt giống tốt Thiếu Lâm Tự tỉ mỉ chọn lựa được, bất kể là thiên phú hay tâm tính đều cao.

Tinh lực dành ra để bồi dưỡng một đệ tử như vậy không phải lớn bình thường, đương nhiên đợi đến khi bọn họ trưởng thành, cũng có thể gánh vác lá cờ của Thiếu Lâm Tự.

Kết quả giờ hay rồi, những đệ tử trẻ tuổi này bị thuộc hạ của Tô Tín tàn sát mất bảy phần mười, đây không còn là khiến Thiếu Lâm Tự nguyên khí đại thương, quả thực là đang phá hủy nền móng của Thiếu Lâm Tự bọn họ!

Tất nhiên Tô Tín thấy được ánh mắt của đám Huyền Minh, hắn không khỏi cười lạnh nói: “Làm sao? Chư vị Thiếu Lâm Tự còn muốn chiến với ta ta một trận hả? Tại hạ luôn sẵn sàng tiếp đón, đương nhiên nếu Thiếu Lâm Tự các ngươi không đánh lại nhất quyết đòi tìm cứu viện, vậy ta cũng không thể nói gì được. Chỉ có điều Thiếu Lâm Tự các ngươi vốn đứng đầu ba tự Phật môn, có hơi hữu danh vô thực, không bằng giao vị trí này lại cho Liên Hoa Thiền Viện đi, ta chịu thua thực lực của Thích Đạo Huyền đại sư, nhưng Thiếu Lâm Tự các ngươi ấy hả, ha ha, nếu không có Thích Đạo Huyền đại sư ra tay, các ngươi cho rằng hiện tại các ngươi còn có cơ hội đứng ở đây tức tối nhìn ta à?”

Mọi người ở đây đều nghe ra giọng điệu làm nhục không hề che giấu trong lời nói của Tô Tín, thậm chí mắt toàn bộ người của Thiếu Lâm Tự đều đỏ đọc, hận không thể liều mạng với Tô Tín ngay tại đây, nhưng lại bị Huyền Minh mạnh mẽ ngăn cản.

Trước kia lúc Huyền Khổ vẫn là Chân Vũ, đối mặt với sự khiêu khích của Tạo Hóa Đạo Môn có Thần Kiều cảnh tọa trấn, hắn cũng nhường nhịn đủ điều, sự thực chứng minh khi đó Huyền Khổ đã làm đúng.