← Quay lại trang sách

Chương 2408 Làm nhục

Thời điểm đó át chủ bài của Thiếu Lâm Tự chỉ có thể bảo đảm Thiếu Lâm Tự không bị Tạo Hóa Đạo Môn công phá, nhưng muốn tìm Tạo Hóa Đạo Môn báo thù còn thiếu nhiều.

Hiện tại cũng thế, Thiếu Lâm Tự bọn họ đã bị Tô Tín đánh cho nguyên khí đại thương, ra tay lần nữa chính là muốn chết, hiện giờ kể cả Tô Tín nói khó nghe hơn nữa, bọn họ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, huống hồ ngày hôm nay bọn họ đến đây vì Đạo môn, không phải đến liều mạng với Tô Tín.

Thích Đạo Huyền đứng ra, thở dài một tiếng nói: “Tô đại nhân, làm người phải khoan dung độ lượng, ngươi cần gì phải dồn ép không tha chứ?”

Tô Tín thản nhiên nói: “Thích Đạo Huyền đại sư, ngươi và ta không thù không oán, mặc dù lần trước ngươi ngăn cản ta diệt Thiếu Lâm, nhưng ta cũng nhờ ngươi đạt đến Thần Kiều. Nhưng ngươi nói làm người phải khoan dung độ lượng vốn dĩ là một câu chuyện cười, trên giang hồ này, đôi khi ngươi không nhổ cỏ tận gốc kẻ thù, vậy là đang tự gây phiền phức cho mình, tạo ra kẻ địch. Mối thù giữa ta và Thiếu Lâm Tự đã không cách nào hóa giải, ngay từ đầu khi ta nhỏ yếu, Thiếu Lâm Tự có từng nghĩ tới chuyện tha cho ta? Hiện tại tình thế thay đổi, ngươi cho rằng ta sẽ tha cho Thiếu Lâm Tự sao? Tô Tín ta không phải người lương thiện, càng không là kẻ ngu! Thích Đạo Huyền đại sư, ta vẫn giữ câu nói kia, ngươi có thể bảo vệ được Thiếu Lâm Tự nhất thời, nhưng không thể bảo vệ bọn họ cả đời, thiền ngươi tham ngộ không thể nhiễm bụi trần thế tục, nếu vì Thiếu Lâm Tự mà phá hỏng việc tu hành của ngươi, việc này rất không có lời.”

Sau khi nói xong, Tô Tín trực tiếp dẫn người vào sân, ngồi xuống ghế cao nhất, những người khác cũng không có ý kiến gì, là cường giả hàng đầu trên giang hồ hiện giờ, đương nhiên Tô Tín có thực lực ngồi ở vị trí này.

Lữ Phá Thiên ngồi xuống bên cạnh Tô Tín, cười hì hì nói: “Vẫn là sư đệ ngươi uy phong, nhớ thời của ta xưa kia, Thiếu Lâm Tự cực kỳ hung hăng bá đạo, nào có như bây giờ, bị ngươi đánh ngay mặt mà không dám ừ hứ một câu nào.”

Tô Tín vấn đạo: “Trong giang hồ thời đó, thực lực của Thiếu Lâm Tự rất mạnh?”

Lữ Phá Thiên suy nghĩ một lát nói: “Gần như là thế lực đứng đầu võ lâm, thời đại đó trụ trì Thiếu Lâm Tự là lão hòa thượng Giám Chuyên, cũng có tu vi Thần Kiều cảnh. Có điều lão hòa thượng đó âm hiểm nhất, ngày xưa lúc Huyết Ma Giáo ta ở thời kỳ đỉnh cao hắn không lộ diện, cố tình chờ tới lúc Huyết Ma Giáo chọc giận toàn bộ giang hồ hắn mới ăn theo ra tay. Đương nhiên thực lực của lão hòa thượng này không phải khoác lác, tu vi tinh thâm vô cùng, lúc đó ta chỉ mới đạt đến Thần Kiều, đối mặt với lão hòa thượng này vẫn kém một chút. Chính vì thế ta mới nói hắn nham hiểm, rõ ràng với sức mạnh của Thiếu Lâm Tự lúc đó có thể áp chế Huyết Ma Giáo còn chưa trưởng thành, kết quả hắn lại cố tình đợi tới lúc đám thuộc hạ ngu xuẩn của ta gây chuyện không thể cứu vãn hắn mới ra tay, rõ ràng không muốn tiêu tốn sức lực của mình, còn muốn danh vọng trên giang hồ.”

Bị Thiếu Lâm Tự giam cầm tám trăm năm, Lữ Phá Thiên hận Thiếu Lâm Tự đến tận xương tủy, nếu có cơ hội, đợi Tô Tín ra tay với Thiếu Lâm Tự lần nữa, hắn nhất định sẽ đi theo bỏ đá xuống giếng.

Tô Tín chậm rãi nói: “Đừng nhìn hiện tại Thiếu Lâm Tự nhẫn nhịn trước mặt ta, đó là vì trụ trì của bọn họ không ở đây. Lão hòa thượng Huyền Khổ kia còn giỏi nhẫn nhịn hơn Giám Chuyên hòa thượng mà ngươi nói, hơn nữa thực lực của hắn cũng vô cùng mạnh.”

Lữ Phá Thiên ngạc nhiên nói: “Ngay cả ngươi bây giờ đối mặt hắn cũng không có tự tin?”

Tô Tín lắc đầu nói: “Hiện tại đối mặt với Huyền Khổ lúc trước, đương nhiên ta có tự tin, nhưng vấn đề là đối phương đã đi vào không gian đồng nguyên với tiên vực. Chỗ đó là mảnh vỡ tiên vực, kể cả bọn họ không tìm được bất kỳ cơ duyên nào, nhưng chỗ đó và tiên vực tách ra gần vạn năm, nguyên khí thiên địa trong đó chắc chắn cực kỳ đáng sợ, không nói đến những điều khác, chỉ tu luyện trong đó thôi cũng được lợi rất lớn. Chờ đến khi Huyền Khổ ra khỏi nơi đó, mặc kệ ta có diệt được Thiếu Lâm Tự hay không, trận chiến giữa chúng ta là điều chắc chắn, đến lúc đó, ai thắng ai thua còn là một ẩn số.”

Tô Tín bên này đang nói chuyện phiếm với Lữ Phá Thiên, vô số ánh mắt theo dõi nhìn về hắn chăm chú, trong đó có người nhìn về phía hắn, nhưng thực ra phần nhiều là nhìn về phía Lữ Phá Thiên.

Sau chuyện của Thiếu Lâm Tự, sự tích của Lữ Phá Thiên cũng truyền khắp toàn bộ giang hồ, ai cũng không ngờ vị Huyết Ma lão tổ đã từng chỉ tồn tại trong truyền thuyết vẫn sống sót.

Dù sao vị này trước nay đều không phải hạng tầm thường, trước kia hắn dấy lên sát nghiệt ngập trời trên giang hồ, hiện tại hắn sẽ biến thành như thế nào, điều này chưa biết được.

Có điều điểm giống nhau duy nhất chính là gần như tất cả võ giả chính đạo mang tâm lý cẩn thận và vô cùng căm thù trước hắn, cũng không ít người ở phía dưới xì xào bàn tán.

“Đây chính là Huyết Ma lão tổ? Chậc chậc, quả thật không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, trước kia ta còn tưởng rằng Huyết Ma lão tổ chắc chắn là một ông lão cực kỳ âm u, mặt mũi xấu xí, không ngờ ngoại hình của hắn không tồi, điều đáng tiếc duy nhất chính là lãng phí cái túi da này.”

“Ai, Thiếu Lâm Tự cũng thật là, khi xưa bắt được Huyết Ma lão tổ này nên giết chết hắn luôn đi, kết quả bây giờ thành như vậy, nuôi hổ thành hoạn, lại để cho ma đầu kia chạy thoát.”

“Kỳ thực Huyết Ma lão tổ chạy thoát cũng không quan trọng lắm, hiện giờ hắn nguyên khí đại thương, Huyết Ma Giáo cũng sớm đã trở thành quá khứ, tập hợp sức mạnh người trong chính đạo muốn giết hắn cũng thoải mái. Nhưng vấn đề ở chỗ hiện tại Huyết Ma lão tổ lại dính dáng đến tuyệt đại hung nhân Tô Tín, nhận hắn làm sư đệ, có Tô Tín che chở, ai dám giết hắn vào lúc này? Đừng quên, Tô Tín vừa mới công phá Thiếu Lâm Tự đấy!”

Mặc dù những tiếng xì xào bàn tán này nhỏ, thậm chí có số người còn bí mật truyền âm, nhưng với tu vi của Lữ Phá Thiên, những tiếng nói này lọt vào tai hắn không thiếu một chữ, điều này khiến sắc mặt Lữ Phá Thiên dần trở nên âm trầm.

Lữ Phá Thiên bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, đứng lên giận dữ quát: “Lão tử cho các ngươi nhắc lại lần nữa, lão tử là Huyết Ma Thiên Tôn, không phải Huyết Ma lão tổ gì cả! Muốn bàn luận giết lão tử bằng cách nào thì quang minh chính đại nói, có thể giết được lão tử là bản lĩnh của các ngươi, nhưng có một điểm duy nhất, để lão tử nghe thấy bốn chữ Huyết Ma lão tổ trong miệng các ngươi lần nữa, lão tử lập tức bóp chết các ngươi, ai cản cũng vô dụng!”

Mọi người có mặt bỗng lặng yên không một tiếng động, mọi người đều chưa kịp phản ứng, ma đầu kia không để ý có người thảo luận muốn giết hắn, trái lại quan tâm cách xưng hô, khiến mọi người có chút không phản ứng kịp.

Có điều tu vi Chân Vũ cảnh của Lữ Phá Thiên hiện tại rành rành ra đó, hơn nữa hắn còn là đại ma đầu ngày xưa hung uy hiển hách, mọi người ở đây sợ hãi hung uy của hắn, không dám tiếp tục bàn luận nữa.

Không tới nửa canh giờ sau, những tông môn nên đến gần như đều đã đến, đặc biệt những thế lực nhỏ thuộc Đạo môn nhất mạch, còn có những võ giả tán tu muốn gia nhập liên minh Đạo môn, những người này gần như đứng kín toàn bộ Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn.

Triệu Cửu Lăng đi lên đài, cất cao giọng nói: “Hoan nghênh chư vị tới tham gia đại hội của liên minh Đạo môn ta, chắc chư vị cũng đã nghe nói tin tức trên giang hồ trước đí, ta không đứng đây nhắc lại thêm lần nữa. Tất cả tông môn hoặc cá nhân muốn gia nhập Đạo môn nhất mạch ta, đều có thể đến bốn nơi Huyền Thiên Vực, Tạo Hóa Đạo Môn, Long Hổ Đạo môn, Phương Tiên Đạo đăng ký danh sách, sau khi hoàn thành xét duyệt, chư vị chính là người của Đạo môn nhất mạch ta!”

Nói là xét duyệt, nhưng thực tế đám Triệu Cửu Lăng căn bản không có yêu cầu nghiêm ngặt đến thế, ngươi nói ngươi là người Đạo môn nhất mạch, nhưng thật ra chỉ cần trong võ công của ngươi không có thuộc tính công pháp Phật môn hoặc ma đạo rõ ràng thì có thể thông qua.

Hiện tại bọn họ có phải người thuộc Đạo môn nhất mạch hay không có quan trọng ư không? Đợi sau khi cả bọn họ đều gia nhập liên minh Đạo môn, những đệ tử ưu tú được chọn lựa ra, học công pháp Đạo môn nhất mạch, lại để những cao thủ Đạo môn đích thân giáo dục, đến lúc đó, bọn họ có xuất thân từ Đạo môn nhất mạch hay không, căn bản sẽ không có ai chú ý.

Triệu Cửu Lăng tiếp tục nói: “Trước kia vì đủ loại nguyên nhân, chư vị tông môn Đạo môn nhất mạch bởi đều từ bỏ danh hiệu Đạo môn, nhưng hiện tại liên minh Đạo môn đã thành lập, tất nhiên nên tái dựng uy danh của Đạo môn nhất mạch. Thời kỳ thượng cổ Đạo môn ta có ba nghìn nhánh, mặc dù hiện tại không tập hợp được ba nghìn, nhưng sau này chưa chắc đã không thể. Vậy nên hiện tại ta quyết định, toàn bộ tông môn gia nhập liên minh Đạo môn nhất định phải đổi nơi đặt tông môn thành đạo quán, đồng thời treo biển tên liên minh Đạo môn, thể hiện thân phận.”

Vừa nói dứt lời, sắc mặt mọi người ở đây đều thoáng thay đổi, dã tâm của Đạo môn quá lớn, bọn họ thật sự muốn biến hiện tại thành Đạo môn thời kỳ thượng cổ sao?

Trước mắt e là có mấy trăm tông môn muốn gia nhập liên minh Đạo môn, những tông môn này trải khắp bốn mươi chín đạo Đại Chu, thậm chí còn có cả bên Đông Tấn.

Sau khi toàn bộ những tông môn này đổi tên thành liên minh Đạo môn, danh tiếng của liên minh Đạo môn triệt để chấn động giang hồ, khiến Đạo môn trở thành giáo phái đệ nhất thiên hạ.

Hơn nữa sau khi tất cả những tông môn này đổi thành đạo quán, một số võ giả trẻ tuổi có thiên phú ở địa phương tự nhiên sẽ nghe danh xin gia nhập.

Một thế lực nhỏ hạng ba ban đầu không cách nào so sánh với một thành viên của liên minh Đạo môn hiện tại, mặc dù bề ngoài thực lực của bọn họ không thay đổi, nhưng trên thực tế những người này muốn dựa vào uy thế của liên minh Đạo môn tranh đoạt đệ tử trẻ tuổi với những tông môn khác.

Tính toán của Triệu Cửu Lăng lồ lộ hết ra ngoài, hắn không chút che lấp dã tâm của mình, vậy nên mọi người ở đây cũng rất bất đắc dĩ.

Liên minh Đạo môn người ta muốn xây một vài đạo quán, khôi phục thân phận nhánh nhỏ của Đạo môn bọn họ thời kỳ thượng cổ, chẳng lẽ không được sao? Phạm pháp sao? Thậm chí ngươi muốn ngăn cản cũng không tìm được cớ.