← Quay lại trang sách

Chương 2409 Uy hiếp

Chỉ có điều bảo bọn họ trơ mắt nhìn Đạo môn y phát triển như vậy, bọn họ không cam lòng.

Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về Thiếu Lâm Tự, bởi vì hiện giờ Thiếu Lâm Tự là đối thủ cũ của Tạo Hóa Đạo Môn, bọn họ nhất định sẽ đứng ra phản đối đầu tiên.

Nhưng hiện tại Thiếu Lâm Tự đã bị Tô Tín đánh cho tàn phế, với chút thực lực của bọn họ, căn bản không đáng chú ý trước liên minh Đạo môn.

Tuy thực lực của Thích Đạo Huyền mạnh, nhưng đáng tiếc hắn tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào loại chuyện vô bổ này.

Mọi người không khỏi đưa mắt nhìn sang Tô Tín.

Đạo môn và Tô Tín không có thù, nhưng người chân chính có thù với Tô Tín là Tạo Hóa Đạo Môn.

Hiện giờ Tạo Hóa Đạo Môn là tông môn dẫn đầu thành lập liên minh Đạo môn, nếu Tô Tín muốn diệt Tạo Hóa Đạo Môn, miễn bàn những thế lực khác, Huyền Thiên Vực không đồng ý đầu tiên.

Hơn nữa trước mắt người duy nhất có tư cách phản đối liên minh Đạo môn cũng chỉ có một mình Tô Tín.

Dù sao hắn cũng là cường giả Thần Kiều cảnh, còn những người khác, dù là Đại Chu nhiều Chân Vũ nhưng cũng không dám khinh xuất trở mặt với liên minh Đạo môn có cường giả Thần Kiều cảnh Triệu Cửu Lăng.

Chỉ có điều biểu hiện lúc này của Tô Tín khiến bọn họ hơi thất vọng.

Đối mặt Triệu Cửu Lăng, Tô Tín không biểu thị gì, hắn chỉ khép hờ mắt ngồi nơi đó, tựa như không cảm nhận được thâm ý bên trong lời nói của Triệu Cửu Lăng.

Nhìn xung quanh một vòng, khóe miệng Triệu Cửu Lăng nhếch lên nở nụ cười.

Đây mới là kết quả hắn muốn, so với tính kế trong âm thầm, chẳng bày hết tất cả ra bên ngoài, âm mưu rõ ràng đường đường chính chính, quang minh chính đại.

Mọi người ở đây chỉ có thể cắn răng chấp nhận hoặc là công khai phản đối liên minh Đạo môn, chiến đấu với hắn một trận.

Có điều bây giờ xem ra, không có ai muốn chọn vế sau.

Triệu Cửu Lăng cất cao giọng nói: “Nếu như vậy, tất cả các tông môn quyết định muốn gia nhập liên minh Đạo môn đều có thể ra phía sau đăng ký báo danh, còn võ giả trẻ tuổi, bất kể là thế hệ trước hay thế hệ này đều có thể chọn lên võ đài thi đấu, dù có phải võ giả Đạo môn nhất mạch hay không đều có thể tham gia, người thắng sẽ nhận được phần thường do liên minh Đạo môn chuẩn bị.”

Nói rồi Triệu Cửu Lăng trực tiếp vung tay lên, lập tức có người chuyển những phần thưởng đó ra.

Xốc tấm vải đỏ lên, bên trong có mười đồ vật, bất ngờ đó là những vật phẩm hàng đầu như binh khí thiên cấp, bí pháp thần công và đan dược cực phẩm.

Tính tuổi tác võ giả trẻ tuổi thế hệ trước và thế hệ này đều không đến năm mươi tuổi, trong đó người mạnh nhất cũng chỉ mới là Hóa Thần thôi.

Với võ giả Dương Thần cảnh, những thứ đồ trước mắt chỉ như thêu hoa trên gấm, nhưng đối với võ giả Hóa Thần cảnh mà nói, đây không phải bảo bối tầm thường, mười món đồ này vừa xuất hiện, những võ giả trẻ tuổi có mặt tức khắc sôi sục.

Ngay khi thi đấu võ đài sắp bắt đầu, người của những tông môn khác cũng chuẩn bị đăng ký danh sách, chính thức gia nhập liên minh Đạo môn, Tô Tín bỗng nhiên mở mắt ra, nhàn nhạt nói: “Người của Thần Đao Môn Tương Tây trở thành võ giả Đạo môn nhất mạch từ lúc nào thế hả? Đám luyện đao các ngươi dính dáng đến đạo sĩ bao giờ, làm sao ta không biết?”

Hắn vừa nói xong, mọi người ở đây đều chuyển mắt sang nhìn Tô Tín, rồi lại nhìn về phía một ông lão đeo song đao trên hông trong đám người.

Ông lão này chính là chưởng môn đương nhiệm của Thần Đao Môn Tương Tây, có thực lực Dung Thần cảnh, có điều khí huyết đã suy yếu, thực lực không còn trên đỉnh cao.

Nghe thấy Tô Tín nhắc đến tên Thần Đao Môn, trên mặt chưởng môn Thần Đao Môn bỗng chốc hiện lên vẻ hoảng sợ, hắn vội vàng quay ra hành lễ với Tô Tín rồi nói: “Tô đại nhân có điều không biết, ngày xưa tổ tiên Thần Đao Môn ta cũng xuất thân từ Đạo môn nhất mạch, nhưng hắn mở ra lối đi riêng, yêu thích đao pháp, cho nên mới có truyền thừa Thần Đao Môn ta. Chỉ có điều trải qua hơn một nghìn năm phát triển, Thần Đao Môn đã triệt để dung hợp ý cảnh Đạo môn vào công pháp, tuy rằng chỉ có thể nhìn ra một chút bóng dáng của Đạo môn, nhưng quả thực cũng là một nhánh truyền thừa của Đạo môn.”

Thực ra chưởng môn Thần Đao Môn chỉ đang trợn mắt nói mò, sư tổ của Thần Đao Môn bọn họ đâu phải đạo sĩ gì, vốn xuất thân từ phường trộm cướp, chỉ có điều năm xưa tình cờ giết một đạo sĩ, đoạt công pháp của hắn, thế nên trong nội công mới có một chút bóng dáng của Đạo môn.

Lần này Thần Đao Môn bọn họ vượt đường xá xa xôi từ Tương Tây đi tới Thanh Châu Đạo, kỳ thực mục đích là muốn ôm đùi Đạo môn, không ngờ lại bị Tô Tín bắt được.

Tuy rằng hiện tại trên danh nghĩa, đất Tam Tương thuộc Tô Tín quản lý, nhưng chưởng môn Thần Đao Môn theo bản năng cho rằng Tô Tín chắc chắn sẽ không nhớ tới tiểu nhân vật cỡ như mình, ai mà ngờ được Tô Tín thoáng một cái đã nhắm vào hắn, điều này làm chưởng môn Thần Đao Môn thầm kêu khổ trong lòng.

“Ha ha.”

Tô Tín cười nhạt hai tiếng, nhưng hai tiếng cười này lại khiến chưởng môn Thần Đao Môn ớn lạnh trong lòng, nảy sinh cảm giác không ổn.