Chương 2416 Báo thù (2)
Tô Tử Thần có thể nhìn ra những điều này, nhưng trong mắt mấy người Tô Tín, điểm đáng sợ chân chính của Trần Bắc Đường là chân khí của hắn, hẳn là người này có thể chất đặc thù, trong những người cùng cấp, chân khí trong cơ thể hắn hùng hậu không phải cỡ bình thường, vậy nên cự kiếm ở trong tay của hắn mới có thể di chuyển như thường, hoàn toàn không cần lo lắng kiếm chiêu phản phệ.
Ai cũng thấy rõ, lần này Tô Tử Thần thua chắc, võ công của Trần Bắc Đường không chỉ cao hắn một bậc, hơn nữa còn hoàn toàn khắc chế hắn, lần này Tô Tử Thần tuyệt đối không có hy vọng thắng.
Thực ra hiện tại Tô Tử Thần có thể nhận thua, nhưng hắn không cam lòng thất bại như thế.
Trước khi đi, trưởng bối Tô gia cũng đã dặn dò hắn, lần này nhất định phải xây dựng được uy danh của Tô gia.
Tô gia là một sự tồn tại rất đặc thù trong các thuộc hạ của Tô Tín, một dòng họ có cùng nguồn gốc huyết mạch với Tô Tín, theo lý mà nói, quan hệ giữa bọn họ và Tô Tín thân nhất.
Nhưng vấn đề là bọn họ cũng hiểu rất rõ tính cách Tô Tín, nếu người Tô gia quá vô dụng, vậy Tô Tín cũng sẽ mặc kệ có phải người cùng họ hay không, thuộc hạ của hắn cũng sẽ không nuôi kẻ vô dụng.
Vậy nên nếu Tô gia bọn họ muốn chân chính quật khởi dưới trướng Tô Tín, vậy bọn họ phải thể hiện thực lực của mình.
Lần này Tô Tử Thần biểu hiện coi như không tệ, nhưng đáng tiếc hiện tại đụng độ đối thủ thế này, hắn chắc chắn thua, nhưng không muốn thua thảm như vậy.
Bên kia, Trần Bắc Đường cũng mặc kệ Tô Tử Thần có đầu hàng hay không, hắn trực tiếp vung cự kiếm xông lên, dù Tô Tử Thần bùng nổ ra tốc độ nhanh nhất nhưng vẫn bị kiếm thế nhìn có vẻ nặng nề nhưng không chút sơ hở của hắn ép lui vào góc, căn bản vô pháp đánh trả.
Trên đài, Triệu Cửu Lăng gật đầu một cái nói: “Trần Bắc Đường này được đấy, nếu có thể cố gắng thu hắn vào Đạo môn ta, tu vi kiếm đạo của hắn gần như đã đến cực hạn, chỉ có điều người này mang thể chất đặc thù, nội lực có thể chứa đựng vượt xa võ giả cùng cấp, sau khi tu luyện nội công cao thâm của Đạo môn như hổ thêm cánh, sẽ mạnh hơn bây giờ ba phần.”
Lúc này trên võ đài, Tô Tử Thần bị cự kiếm kia ép đến mức tận cùng, trong lòng không khỏi trào lên sự tuyệt vọng, đánh không lại, dù gắng gượng chống đỡ cũng không đánh lại.
Nhưng vào lúc này, Trần Bắc Đường đột nhiên hỏi: “Ngươi cũng mang họ Tô, lẽ nào ngươi là họ hàng với Tô Tín?”
Vừa rồi Tô Tử Thần đang suy nghĩ chuyện này, hắn theo bản năng bỏ qua giọng điệu chẳng lấy gì làm thân thiện của Trần Bắc Đường, trả lời: “Đương nhiên, Tô đại nhân chính là gia chủ Tô gia ta, ta tất nhiên được xem là họ hàng của Tô đại nhân.”
Trong mắt Trần Bắc Đường đột nhiên hiện lên sát khí hung tợn, cự kiếm của hắn bùng nổ một luồng kiếm khí kinh thiên, rõ ràng là cự kiếm vừa nhanh vừa mạnh nhưng lại khiến người khác cảm thấy cực kỳ sắc bén.
Một kiếm vừa rồi của hắn là Hổ Bào, còn kiếm này là Trảm Long!
Sắc mặt mọi người có mặt bỗng chốc thay đổi, ai cũng không nghĩ tới Trần Bắc Đường sẽ giết người vào thời điểm này, bao gồm cả Tô Tín cũng vậy.
Thực ra quy tắc trong cuộc thi đấu này rất đơn sơ, người Đạo môn cũng không nói quy tắc không cho phép giết người gì cả, nhưng trên thực tế mọi người đều dừng lại đúng lúc, căn bản sẽ không có ai giết người.
Nói trắng ra đây chỉ là một võ đài cọ sát, mọi người muốn danh tiếng hoặc muốn lợi ích, ai sẽ nhàn rỗi tẻ nhạt liều mạng với người khác ở đây?
Thứ nhất là không đáng, thứ hai là bọn họ không muốn để lại ấn tượng bạo ngược thích giết chóc trước đông đảo tiền bối Đạo môn trong trường hợp này.
Kết quả Trần Bắc Đường đã chiếm ưu thế, ra tay muốn giết người trong tình huống hoàn toàn có thể dễ dàng đánh bại Tô Tử Thần, đây rõ ràng đang cố ý, cũng làm cho mọi người theo bản năng cho rằng có phải hắn có thù oán gì với Tô Tử Thần không?
Sắc mặt Tô Tín trầm xuống, ngay trước mặt hắn mà dám giết thuộc hạ của hắn, người này đang tìm chết phải không?
Tô Tín đang chuẩn bị ra tay cứu người, nhưng chưa kịp hắn động thủ, Tô Tử Thần bên kia đã sử dụng chiêu liều mạng vào thời khắc nguy hiểm.
Thân là đệ tử Tô gia, đồng thời cũng là võ giả Ám Vệ, trong tay Tô Tử Thần có không ít bí pháp, dù sao Tô gia không có những thứ khác, nhưng truyền thừa từ thời kỳ thượng cổ đến giờ có không ít bí pháp kỳ quái.
Trong khoảnh khắc Trần Bắc Đường ra kiếm tất sát, Tô Tử Thần đột nhiên quăng kiếm kết ấn, một luồng ma khí mạnh mẽ bùng nổ phía trước hắn, cùng lúc đó vô tận huyết khí từ cánh tay hắn bạo phát, da dẻ rạn nứt, ma khí chui thẳng vào hai tay Tô Tử Thần, khiến hai tay hắn thoáng chốc biến thành màu đen sì, tựa như không phải người.
Lúc bấy giờ, Tô Tử Thần gào lên một tiếng, dùng hai cánh tay của mình mạnh mẽ bắt lấy cự kiếm, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Không riêng kiếm khí nổ tung, hai tay Tô Tử Thần cũng nổ tung, nội tạng bị thương, lượng lớn máu tươi trào ra, nhưng sau đòn liều mạng này, rốt cục cũng trung hoà sức mạnh của cự kiếm. Có điều cả người hắn bị nổ bay ra ngoài võ đài, hai tay nát bét, suýt nữa hôn mê bất tỉnh.