← Quay lại trang sách

Chương 2431 Tiên Vực vỡ nát (3)

Nơi này chính là Hoàng Thiên Vực, một trong mười hai Tiên Vực. Đây chính là một địa vực được hậu duệ của Nhân Hoàng ngày trước trông coi. Đây cũng là một phe có thực lực mạnh nhất trong mười hai Tiên Vực.

Thân là hậu duệ của Nhân Hoàng, nhất tộc Hoàng Thiên Vực Khương thị có địa vị rất cao quý ở Tiên Vực. Lúc mới vừa đến Tiên Vực, nhất tộc Khương thị vẫn còn là Hoàng tộc, có thể nắm tất cả trong tay.

Chỉ có điều sau này, Nhân Hoàng bế sinh tử quan mấy trăm năm. Lúc đầu những người khác ngược lại vẫn rất biết điều. Song, đến khi Nhân Hoàng bế sinh tử quan ước chừng được hơn ngàn năm, cũng đã có người nảy sinh ra suy nghĩ khác.

Bế sinh tử quan thời gian lâu như vậy, e là đã không còn là bế quan nữa mà là chết thật rồi.

Vì lẽ đó, những vị cao thủ Đạo môn Huyền Thiên Vực ngày trước chính là bên đầu tiên đứng ra đòi độc lập, thành lập nên Huyền Thiên Vực.

Có một người đi đầu như vậy, những người khác cũng nhanh chóng chia ra. Cuối cùng lại chia chia hợp hợp, bấy giờ mới tạo thành cục diện mười hai vực.

Thật ra thì Hoàng Thiên Vực, là nơi được coi là có thực lực mạnh nhất trong mười hai vực, bọn họ sớm đã nghiên cứu ra trận pháp hạ giới. Song bọn họ vẫn không hạ giới. Nguyên nhân trong đó chính là vì cung điện chỗ Nhân Hoàng bế quan không có cách nào mang đến Hạ giới được.

Hiện tại, người nhất tộc Khương thị Hoàng Thiên Vực vẫn có thể bảo đảm cho địa vị tôn quý của họ, một phần trong đó dĩ nhiên là vì thực lực của bọn họ. Nhưng còn nguyên nhân khác chính là tuy nói Nhân Hoang đã bế quan vạn năm, hầu hết mọi người đều nói rằng Nhân Hoàng đã chết. Thời gian đã quan vạn năm, nếu còn sống thì không còn là Nhân Hoàng nữa, mà đã là Thần Hoàng rồi.

Chỉ có điều, uy thế ngày xưa của Nhân Hoàng quá thịnh. Cho nên nếu không thấy thi thể của Nhân Hoàng thì tuyệt không có ai dám thực sự khẳng định Nhân Hoàng đã chết. Vì thế, ngày xưa lúc ở Tiên Vực, Huyền Thiên Vực cũng phải nể mặt Hoàng tộc Khương thị.

Nếu người ở Hoàng Thiên Vực không để ý đến nơi Nhân Hoàng bế quan, bọn họ cứ thế hạ giới thì đây chẳng phải là đồng nghĩa với việc đang nói với những người thuộc các Tiên Vực khác là, ngay cả chính bọn họ cũng đều cho là Nhân Hoàng đã chết chắc rồi, thế nên mới bỏ cung điện Nhân Hoàng bế quan mà đi hay sao?

Cho nên, khoảng thời gian này, người Hoàng Thiên Vực vẫn luôn âm thầm nghiên cứu, rốt cuộc như thế nào mới có thể di dời cung điện Nhân Hoàng bế quan đến Hạ giới được.

Lúc này, trên mái một ngôi đại điện nơi trung tâm của Hoàng Thiên Vực. Một người trung niên mặc thất trảo kim long bào, khí thế bất phàm đang đứng ở đó. Hắn nhìn vết rách hư không kinh khủng ở Tiên Vực kia, cau mày im lặng không nói gì.

Hắn chính là người mạnh nhất Hoàng tộc Khương thị lúc bấy giờ, Vực chủ Hoàng Thiên Vực, Thần Kiều cảnh Khương Viên Trinh.

Lúc này, một tên võ giả Chân Vũ cảnh mặc áo quan đáp xuống từ giữa không trung, đi đến sau lưng Khương Viên Trinh, trầm giọng nói: “Vực chủ, đã thống kê được tình hình Tiên Vực rồi.”

Tên Chân Vũ này cũng không phải là võ giả nhất mạch Khương thị mà là võ giả khác họ.

Trong toàn bộ Hoàng Thiên Vực chỉ có nhất mạch Khương thị là Hoàng tộc chính thống, có thể mặc kim long bào. Còn lại, các võ giả mang họ khác có thân phận cao một chút cùng lắm cũng chỉ có thể mặc kỳ lân bào, hoặc là áo quan.

Khương Viên Trinh dùng giọng nói không mang theo chút tình cảm nào, hỏi: “Tình hình thế nào?”

Sắc mặt tên võ giả kia có chút khó coi, nói: “Rất nghiêm trọng. Hàn Thiên Vực, Ma Thiên Vực, Viêm Thiên Vực, U Thiên Vực, bốn vực ở gần ranh giới đều bị ảnh hưởng. Nơi chịu ảnh hưởng ít nhất cũng bị vỡ vụn đến một nửa. Nghiêm trọng nhất chính là Hàn Thiên Vực. Toàn bộ Hàn ThiênVực bây giờ còn chưa được một phần mười ngày trước. May trước đó, Thượng Quan Linh thông minh dẫn tất cả võ giả của Hàn Thiên Vực hạ giới. Hơn nữa, còn dẫn theo một số người thường của Hàn Thiên Vực đi theo, một số khác thì sơ tán đến các vực khác. Bằng không bây giờ, e là Hàn Thiên Vực đã biến thành một tòa quỷ vực rồi.”

Khương Viên Trinh nhìn về chân trời, trong giọng nói mang vẻ khó hiểu rõ ràng: “Sao lại nhanh đến như vậy? Chẳng lẽ Tiên Vực thực sự đã đến đường cùng rồi à?”

Hồi lâu sau, Khương Viên Trinh mới nói: “Điền Chẩn, đi căn dặn, Hoàng Thiên Vực chúng ta cũng chuẩn bị hạ giới thôi.”

Điền Chẩn kia nhất thời cả kinh, nói: “Nhưng Vực chủ, cung điện Nhân Hoàng bệ hạ bế quan phải làm sao đây?”

Khương Viên Trinh thở dài một hơi, nói: “Bây giờ đã không còn lo được cái khác nữa. Tiên Vực sắp mất rồi. Chúng ta mà còn không đi thì chẳng lẽ chuẩn bị chôn theo Tiên Vực à?”

Cảnh tượng long trời lở đất ở Tiên Vực cũng khiến cho tất cả võ giả ở Tiên Vực đều luống cuống. Bấy giờ bọn họ cũng chẳng để ý đến thứ gì có thể mang đi, thứ gì không nữa. Tạm thời chạy trốn là quan trọng nhất. Bằng không Tiên Vực này sắp thành quỷ vực rồi.

Mà lúc này, nơi bị chấn động cũng không chỉ có Tiên Vực mà còn có một nơi bí ẩn khác nữa.

Đây là một tiểu thế giới đơn độc, nhưng diện tích trong đó lại vô cùng lớn. Thậm chí, còn lớn hơn so với mấy cái Địa Phủ.