← Quay lại trang sách

Chương 2434 Rút thưởng

Thân làm Bắc Địa Long Vương, một trong thập đại yêu vương thượng cổ, bộ dáng của hắn tuyệt đối ngoài sức tưởng tượng của mọi người.

Đến khi đám người Ngân Dực Lang Vương đi tới trên dãy núi, chiếu vào tầm mắt của mọi người chỉ là một khối ruộng rau nho nhỏ, ngoài ra còn có một túp lều đơn giản làm bằng bùn đất và cỏ tranh.

Lúc này ở phía trước túp liều nhỏ, một lão đầu người mặc áo tang vải thô, vóc người nhỏ gầy khô héo đang nằm trên ghế, trong miệng phả ra thuốc lá, phơi nắng, bản thân đừng nói là yêu khí, ngay cả một điểm khí thế thân làm cường giả đều không có, quả thực y hệt như người thường.

Đổi thành những người khác, đánh chết bọn họ cũng không tin vị trước mắt này chính là một trong thập đại yêu vương tung hoành thiên địa lúc ở thượng cổ xa xưa.

"Ra mắt Lão Long Vương!"

Đám người Ngân Dực Lang Vương cung kính thi lễ hướng lão giả, với địa vị hiện tại của Bắc Địa Long Vương trong Yêu tộc, mọi người ở đây không ai dám có nửa phần khinh thường.

Bắc Địa Long Vương từ trên ghế chầm chậm ngồi dậy, thổi ra một ngụm thuốc lá, lúc này mới nói: "A, là các ngươi à, sao hôm nay đông đủ thế kia, đến xem lão già này sao?"

Ngân Dực Lang Vương đi tới, sắc mặt cung kính nói: "Lão Long Vương, chắc ngài cũng đã cảm giác được động tĩnh phát sinh từ ngoại giới rồi, suy tính ngày xưa của Lạc Thủy Ngao Vương đã trở thành sự thật, kiếp nạn lớn của nhân tộc đã buông xuống!"

Bắc Địa Long Vương gật đầu, chậm rãi nói: "A, thế à, vậy ngươi muốn nói cái gì?"

Ngân Dực Lang Vương vội vàng nói: "Đương nhiên là thừa dịp nhân tộc gặp kiếp nạn lớn, Yêu tộc ta một lần nữa hiện thế, một vạn năm trước chúng ta thất bại, hiện tại vất vả lắm mới có một cơ hội như thế, lần này Yêu tộc chúng ta có thể sẽ không thua nữa!"

Bắc Địa Long Vương lắc đầu nói: "Lạc Thủy Ngao Vương đã từng đoán qua gần nhất nhân tộc có kiếp nạn lớn buông xuống, thậm chí thời điểm hắn đoán có ta ở bên cạnh hắn."

"Nhưng ngươi đừng quên rằng, Lạc Thủy Ngao Vương chỉ suy tính ra nhân tộc có kiếp nạn lớn, chứ không phải Yêu tộc ta hưng thịnh, điểm ấy ngươi cần phải thận trọng."

Ngân Dực Lang Vương cau mày nói: "Kiếp nạn lớn của nhân tộc chẳng phải là cơ hội của Yêu tộc ta sao? Lão Long Vương, Yêu tộc ta bỏ lỡ cơ hội này, nói không chừng sẽ phải chờ cả đời!"

"Hiện tại ngài cũng đã thấy tình huống của Yêu tộc rồi, Yêu tộc thế hệ trẻ bị nhốt ở bên trong Vân Mộng trạch, căn bản không có chút sức chiến đấu đáng nói, nếu như chờ yêu vương đời chúng ta hoàn toàn già đi, chỉ sợ Yêu tộc sẽ thật sự phải diệt tộc!"

Bắc Địa Long Vương thở dài nói: "Trước đây trong thập đại yêu vương, bàn về thực lực, Khổng Tước Thánh Vương mới là mạnh nhất, thậm chí hắn chỉ kém nửa bước là đến Đại Thánh cảnh rồi, lão già ta thì uất ức nhất, muốn thực lực không có thực lực, muốn năng lực không có năng lực, không sống nhiều năm như vậy, chỉ có bối phận mà thôi."

"Ngươi để cho một lão già như ta quyết định đại sự của Yêu tộc, ta không kham nổi, nếu như Thanh Khâu Hồ Vương vẫn còn, các ngươi có thể đi hỏi hắn, đáng tiếc tiểu hồ ly kia tuy thông minh, đã sớm muốn đi Thanh Khâu bí cảnh ẩn cư, nhưng cuối cùng vẫn phải chết."

"Cho nên chuyện này chính các ngươi làm chủ là được rồi, muốn đi ra ngoài thì cứ đi ra ngoài, không muốn đi ra ngoài thì ở lại trong Vân Mộng trạch dưỡng già cũng không tệ."

"Bộ xương già như ta không thể ra tay, chỉ có thể ở lại bên trong Vân Mộng trạch trông nhà, nếu các ngươi ở bên ngoài xảy ra tình huống gì,

ít nhất còn có Vân Mộng Trạch làm địa giới cuối cùng của Yêu tộc chúng ta, đúng không nào?"

Ngân Dực Lang Vương ngẩn người, hắn không nghĩ tới sẽ là kết quả như vậy.

Hắn đã từng nghĩ rằng, hoặc là Bắc Địa Long Vương sẽ đồng ý, hoặc là Bắc Địa Long Vương sẽ phản đối.

Đồng ý đương nhiên tốt rồi, bên hắn sẽ trực tiếp chuẩn bị hành động, còn nếu Lão Long Vương phản đối, hắn còn có một đống lời khuyên giải đang chờ đưa ra, tuyệt đối có thể thuyết phục Lão Long Vương.

Nhưng hắn không nghĩ tới Lão Long Vương không phản đối nhưng cũng không tán thành, ngược lại khiến cho chính hắn quyết định, Lão Long Vương chỉ đứng ở bên trong Vân Mộng trạch làm hậu thuẫn cho Yêu tộc.

Nhưng kết quả như vậy không coi là quá xấu, Ngân Dực Lang Vương trực tiếp quay đầu hướng đám người Liệt Phong Hổ Vương, nói: "Chư vị, Lão Long Vương đã nói, chuyện này sẽ do chính chúng ta làm chủ."

"Một vạn năm đã trôi qua, Yêu tộc ta đã điêu linh thành bộ dạng như bây giờ, thêm một vạn năm nữa, dù nhân tộc hoàn toàn suy bại, chúng ta cũng đã chết già."

"Ở thời đại thượng cổ, chúng ta dám tranh phong với nhân tộc, lẽ nào hiện tại lại rụt vòi?"

Vài vị yêu vương ở đây liếc nhau một cái, đều gật đầu, ngay cả Liệt Phong Hổ Vương luôn nhìn Ngân Dực Lang Vương không thuận mắt cũng như thế.

kló lẽ những yêu vương ở đây, ví dụ như Liệt Phong Hổ Vương, thật ra trong lòng của bọn họ đã mất đi hứng thú tranh phong với nhân tộc một lần nữa, nhưng không thể phủ nhận, một vạn năm bị vây ở nơi này, cho dù Yêu tộc có thọ nguyên cường đại, nhưng bọn họ cũng không chịu đựng nổi, thậm chí dễ dàng bị nghẹn đến điên.