← Quay lại trang sách

Chương 2433 Yêu Tộc (2)

Không phải ta nói mấy lời nhụt chí. Ngươi nhìn đi mà xem, bây giờ Yêu tộc trong Vân Mộng Trạch còn chẳng được đến một trăm ngàn. Hơn nữa, tất cả đều là tiểu yêu. Mười ngàn năm qua chẳng có lấy một tân tấn Yêu vương. Dựa vào sức của mấy lão già chúng ta, sức đâu mà đi đánh với Nhân tộc?”

Ngân Dực Lang Vương phất tay, nói: “Đúng là bây giờ Yêu tộc chúng ta đang kéo dài hơi tàn. Nhưng ngươi cho rằng Nhân tộc thì tốt hơn ở chỗ nào?

Chuyện Tiên Vực lúc trước, người mà Yêu tộc chúng ta lén lút gài vào ở bên ngoài cũng thấy rõ ràng. Nhân Hoàng đã dẫn theo phần lớn cường giả tinh anh ở Nhân tộc bước vào Tiên Vực. Người ở lại Hạ giới phần lớn đều là hạng người tầm thường.

Bây giờ Tiên Vực sụp đổ, Nhân tộc ắt sẽ tổn thất nghiêm trọng. Đây là đại kiếp của Nhân tộc, đồng thời cũng là hy vọng của Yêu tộc chúng ta!”

Liệt Phong Hổ Vương ngẩng đầu hỏi: “Cứ cho là không có Nhân Hoàng đi, ngươi cho rằng đám cường giả Thông Thiên cảnh của Nhân tộc đều là bù nhìn à? Dù bước đại ra một người, Yêu tộc chúng ta cũng cản kiểu gì?

Ngày xưa, bảy vị Đại Thánh của Yêu tộc chúng ta đều chết trong tay Nhân Hoàng. Thập đại Yêu vương hàng đầu trong bảy mươi hai Yêu vương ngược lại cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận với Thông Thiên. Thế nhưng mười vị này đã có đến bảy người chết trận. Khổng Tước Thánh Vương không biết tung tích. Thôn Thiên Sư Vương trọng thương an nghỉ. Chỉ còn lại ông già Bắc Địa Long Vương.

Nhưng tuổi tác của ông già Long Vương cũng không còn trẻ, còn đánh được nữa à? Ở trong Vân Mộng Trạch này, hắn cũng đã không thèm động đậy gì cả mười ngàn năm rồi. Còn có thể cùng ngươi ra ngoài quậy loạn lên được à?

Dù sao ta thấy chuyện này không đáng tin. Trừ khi ngươi có thể thuyết phục lão Long Vương đồng ý. Bằng không thì té đi chỗ khác để Hổ gia ta tắm nắng!”

Trận chiến thương cổ năm đó, lực lượng của Yêu tộc có thể nói là thực sự tan tác.

Cảnh giới của Yêu tộc không giống với võ giả. Bình thường chỉ phân ra tiểu yêu, đại yêu, Yêu vương, Đại Thánh, bốn cấp bậc này mà thôi. Yêu Hoàng mạnh nhất cũng sớm chỉ là truyền thuyết.

Tiểu yêu bình thường còn chưa thể hóa thành hình, chẳng khác gì dã thú. Thực lực còn kém.

Mà đại yêu có thể hóa thành hình, thực lực cũng chẳng vào đâu, có khi còn chẳng bằng võ giả Tiên Thiên. Có khi lại có thể so được với Dương Thần. Tất cả cũng phải xem chủng tộc của ngươi là thế nào.

Cấp bậc Yêu vương cũng là thế. Thực lực nằm giữa Chân Vũ Pháp tướng và Thông Thiên.

Yêu vương bình thường không khác mấy với Chân Vũ cảnh. Trung lưu thì có thể xếp vào hàng giữa Chân Vũ và Thần Kiều. Xếp hạng thượng lưu thì giống như Liệt Phong Hổ Vương và Ngân Dực Lang Vương, có thể so với Thần Kiều.

Còn về phần mười người đứng đầu trong bảy mươi hai Yêu vương, chính là được xếp vào giữa Thần Kiều và Thông Thiên cảnh. Ngược lại cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận với Thông Thiên cảnh.

Chỉ có Đại Thánh là thực sự có thể sánh vai đánh với Thông Thiên cảnh của Nhân tộc một trận. Chỉ có điều, bọn họ đã hoàn toàn bỏ mạng trong tay Nhân Hoàng.

Ngân Dực Lang Vương cười ha ha, nói: “Chuyện lớn như vậy dĩ nhiên ta phải xin phép lão Long Vương mới dám quyết định. Khi nãy ta đã thuyết phục Đại Kim Bằng Vương, Thông Tí Viên Vương, họ cùng ta đi gặp lão Long Vương. Vừa hay ngươi cũng đi cùng ta đi. Nếu lão Long Vương đồng ý thì Yêu tộc chúng ta sẽ đánh một trận cuối. Nếu lão Long Vương không đồng ý thì ta sẽ không nhắc lại chuyện này nữa.”

Liệt Phong Hổ Vương suy nghĩ một lúc, gật đầu một cái, nói: “Được thôi. Hổ gia ta sẽ đi với ngươi một chuyến.”

Dứt lời, Ngân Dực Lang Vương liền dẫn Liệt Phong Hổ Vương đạp không mà thẳng đến hướng phía Bắc.

Vân Mộng Trạch phần lớn đều là nơi tùng lâm đại trạch, cảnh sắc tươi đẹp, chỉ có phía Bắc vẫn còn một khoảnh núi non trùng điệp hơi có vẻ hoang vu. Đất đai khô nứt, khắp nơi đều là một màu đất vàng. Chỉ có một số ít nơi có chút màu xanh biếc. Đây cũng là chỗ ở của một trong thập đại Yêu vương, Bắc Địa Long Vương.

Lúc này, dưới một dãy núi đã có sẵn mấy bóng người yêu khí ngút trời chờ sẵn. Thấy Ngân Dực Lang Vương cùng Liệt Phong Hổ Vương đến, bọn họ đều chào hỏi một tiếng, mang theo vẻ mặt nghiêm nghị mà lên núi. Không chọn cách ngự không phi hành. Đây là một loại tôn trọng dành cho Bắc Địa Long Vương.

Những Yêu vương bướng bỉnh bất tuần này tôn trọng Bắc Địa Long Vương như vậy không chỉ riêng vì thực lực của Bắc Địa Long Vương mạnh mẽ. Mà là vì bọn họ ít nhiều gì cũng từng nhận ân tình của Bắc Địa Long Vương.

Trong Yêu tộc, Bắc Địa Long Vương chính là một vị trưởng giả đúng nghĩa. Không có thành kiến quần tộc. Ngày xưa, vào thời thượng cổ đã từng giúp không ít Yêu tộc nhỏ yếu.

Cũng ví như Liệt Phong Hổ Vương. Dù tính cách hắn điên cuồng, bướng bỉnh khó thuần, nhưng hắn thật lòng tôn kính Bắc Địa Long Vương.

Bởi vì thời niên thiếu, lúc hắn còn chưa phải là Yêu vương, hắn đã từng vì cái tính cách hiếu chiến điên cuồng của hắn mà đắc tội với một vị Yêu vương thực lực cường đại trong Yêu tộc. Vị Yêu vương kia thậm chí còn tuyên bố phải lột da róc xương Liệt Phong Hổ Vương, lấy hổ cốt của hắn để đi ngâm rượu.

Có thể nói, nếu không phải sau cùng có sự che chở của Bắc Địa Long Vương, Liệt Phong Hổ Vương không tránh khỏi một kiếp đó. Vì thế, cho dù đến giờ này, Liệt Phong Hổ Vương cũng hãy còn mang lòng cảm kích với Bắc Địa Long Vương. Chuyện này, chỉ cần Bắc Địa Long Vương đồng ý, hắn chắc chắn sẽ thuận theo.