← Quay lại trang sách

Chương 2442 Hoàng Thiên Vực(2)

Cho nên Khương Viên Trinh suy nghĩ một chút rồi nói: "Nếu Thường vực chủ muốn gia nhập dưới trướng Hoàng Thiên Vực ta, bản vương đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng Thường vực chủ muốn mưu đoạt địa bàn của Dịch Kiếm Môn thì phải chú ý chừng mực một chút."

"Muội muội của Tô Tín chính là đệ tử của Dịch Kiếm Môn, nếu như ngươi chọc tới Tô Tín, kết thành tử thù với hắn, Hoàng Thiên Vực ta có thể sẽ mặc kệ."

"Có thêm minh hữu như Phong Thiên Vực các ngươi, cũng kèm theo một kẻ địch Thần Kiều cảnh, cuộc mua bán này tính thế nào đều không có lời, đúng chứ?"

Khi Hoàng Thiên Vực không có ở toàn bộ hạ giới, thật ra cũng đã khiến cho một phần nhỏ người xuống hạ giới đi tìm hiểu động tĩnh trên giang hồ, cũng biết đại khái thế lực ở hạ giới, đối phương có những ai có thể chọc, ai không thể chọc, Khương Viên Trinh đều biết rất rõ ràng.

Trong số đó, người thứ nhất không nên chọc vào là lão hòa thượng Thích Đạo Huyền kia, Khương Viên Trinh rất rõ ràng sự khủng bố của Liên Hoa Thiền Viện.

Người thứ hai là vị chưởng giáo của Thái Thượng Đạo Môn, 'Nguyên Khư Tán Nhân' Huyền Trần Tử.

Đám người điên cố chấp Thái Thượng Đạo Môn kia cho tới bây giờ nếu không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã khiến người kinh hãi, đối với nội tình của Thái Thượng Đạo Môn, Khương Viên Trinh thân làm hoàng tộc ngày trước vô cùng rõ ràng, đừng thấy lúc Huyền Chân bế quan vẫn là Chân Vũ, hiện tại hắn đã tu luyện tới loại cảnh giới nào, ai có thể đoán được?

Và người cuối cùng chính là Tô Tín.

Tuy người này không có truyền thừa kinh khủng như Phật tông và Đạo Môn, là hậu bối giang hồ quật khởi từ trong lùm cỏ, nhưng sức chiến đấu bản thân cực kỳ kinh người, từng đánh một trận với Triệu Cửu Lăng, vực chủ của Huyền Thiên Vực trong đại hội liên minh Đạo Môn, uy thế đó khiến lòng người sợ hãi không dứt.

Quan trọng nhất chính là, thái độ điên cuồng không cố kỵ cái gì của Tô Tín khiến Khương Viên Trinh rất kiêng kỵ, hắn không muốn dưới tình huống không đủ quyền lợi trở thành kẻ địch của tên điên này.

Thường Khôn vội vàng nói: "Tại hạ đương nhiên biết điều này, khi động thủ ta đã phân phó, tiên lễ hậu binh, dù cho cuối cùng thật sự ra tay cũng phải bảo đảm sự an toàn của muội muội Tô Tín."

Khương Viên Trinh gật đầu một cái, nói: "Nếu như vậy thì không có vấn đề gì, chỉ cần các ngươi đừng gây ra chuyện lớn, Hoàng Thiên Vực ta vẫn sẽ có thể bảo vệ các ngươi."

"Đương nhiên, nếu các ngươi muốn đi ra ngoài gây sự thì đừng trách ta không lưu tình, dù sao thứ Hoàng Thiên Vực ta cần chính là một minh hữu đáng tin, chứ không phải thứ phiền phức đi khắp nơi gây rắc rối."

Danh tiếng của Phong Thiên Vực ở tiên vực không được tốt, cho nên hiện tại Khương Viên Trinh có chuyện xấu thì nói trước.

Thậm chí nếu Phong Thiên Vực không có kẻ hơi có đầu óc tính toán như Thường Khôn, cho dù bọn họ chủ động đầu nhập vào, Khương Viên Trinh sẽ không đáp ứng.

Thường Khôn lập tức nói: "Tại hạ đương nhiên biết điểm này, xin Vương gia yên tâm, sau khi tại hạ trở về sẽ ngay lập tức tuyên bố Phong Thiên Vực liên minh với Hoàng Thiên Vực, về sau nghe theo Hoàng Thiên Vực như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."

Khương Viên Trinh hài lòng gật đầu, Thường Khôn này đúng là rất thức thời.

Mà lúc này bên ngoài Dịch Kiếm Môn, một võ giả Dương Thần cảnh của Phong Thiên Vực lưng đeo liễu diệp đao, thấy cảnh sắc xinh đẹp xung quanh và thiên địa nguyên khí dày đặc, trong mắt hắn lộ ra chút khinh thường.

"Bảo địa như thế mà bị đám dùng kiếm này chiếm giữ đúng là phung phí của trời! Một đám gà bệnh phế vật làm sao xứng sở hữu sơn môn cỡ này?"

Từ xưa đến nay, võ giả tu luyện kiếm đạo và võ giả tu luyện đao đạo luôn không vừa mắt nhau, nhưng người trước vẫn luôn áp chế người sau, bằng không hiện tại trên giang hồ sẽ không có Ngũ Phái Trì Kiếm, mà là Ngũ Phái Trì Đao.

Thân làm hậu nhân của Đao bộ, một trong Binh qua Cửu bộ, võ giả Phong Thiên Vực không có ấn tượng tốt đối với tông môn dùng kiếm gì đó, càng đừng nói tới nền móng của Dịch Kiếm Môn thật ra cũng bắt nguồn từ Kiếm bộ, một trong Binh qua Cửu bộ, mặc dù có khả năng đệ tử Dịch Kiếm Môn cũng không biết điều này.

Theo suy nghĩ của tên võ giả này, thực lực của Phong Thiên Vực bọn họ đã áp đảo Dịch Kiếm Môn toàn diện, cần gì mất nhiều công sức tiên lễ hậu binh như thế? Trực tiếp đánh đến tận cửa là được rồi, nhưng có lời dặn dò của vực chủ, hắn cũng không dám xằng bậy.

Võ giả Dương Thần cảnh Phong Thiên Vực phụng mệnh truyền tin cho Dịch Kiếm Môn nháy mắt đã đi lên sơn môn, lập tức có vài tên đệ tử tuần sơn của Dịch Kiếm Môn rất nhanh đi tới chắp tay một cái, trầm giọng hỏi: "Xin hỏi tính danh của tiền bối, tới Dịch Kiếm Môn ta vì chuyện gì?"

Tên võ giả Phong Thiên Vực kia cười lạnh một tiếng, nói: "Đám tiểu nhân vật như các ngươi còn chưa xứng biết tên của bổn tọa, hôm nay ta tới chỉ muốn truyền tin cho các ngươi."

Vừa nói xong, tên võ giả Phong Thiên Vực kia trực tiếp ném ra một tờ giấy trắng, sau đó đao mang hiện lên, giấy trắng trực tiếp bị một thanh liễu diệp đao đóng vào trên tấm bảng của sơn môn Dịch Kiếm Môn, phát ra một tiếng vang thật lớn.