← Quay lại trang sách

Chương 2450 Lời ta nói, chính là quy củ!

Nếu phải để lại chút hương khói cuối cùng cho Dịch Kiếm Môn, người này phải là ngươi mới được!"

Không đợi Lâm Lạc Viêm phản bác, nghe hai người bọn họ nói chuyện, Hinh Nhi nắm chặt trường kiếm trong tay mình, nói: "Tại sao muốn ta đi? Đừng quên, ta cũng là đệ tử của Dịch Kiếm Môn, tông môn bị diệt, lẽ nào ta lại trốn một mình?"

Sở Bất Phàm cau mày nói: "Đừng bướng, Dịch Kiếm Môn ai cũng có thể ở lại, nhưng duy chỉ có ngươi là không được!"

Ngay lúc bọn họ đang tranh luận, vài tên võ giả Dương Thần cảnh Phong Thiên Vực ở hàng đầu đã vọt tới.

Thường Khôn và Tư Đồ Minh không có ra tay, với thực lực của bọn họ mà tham dự vào trận chiến này thì căn bản là tàn sát, không có ý nghĩa gì. Đương nhiên, dù bọn họ không ra tay, kết quả cũng là tàn sát, Dương Thần của Phong Thiên Vực có khoảng mười người.

Ngay lúc Sở Bất Phàm chuẩn bị đánh ngất Hinh Nhi, cứng rắn mang nàng rời đi, một Hỏa Diễm Liên Hoa màu xanh sẫm đột ngột bay xuống.

Hỏa Diễm Liên Hoa màu xanh sẫm tựa như sen vàng của Phật gia, trông rất sống động, nhìn qua vô cùng mỹ lệ, không lộ ra chút sức mạnh nào, thậm chí đám người Phong Thiên Vực cho dù thấy hoa sen này, cảm giác đầu tiên hiện ra trong lòng chính là kỳ quái, chứ không phải là cảnh giác và nguy cơ.

Nhưng ngay lúc này, Hỏa Diễm Liên Hoa màu xanh sẫm bắt đầu phân giải, khi hoa sen chuyển động, từng tia lửa màu xanh sẫm như sợi tơ nhảy múa, trôi nổi giữa thiên địa, xuyên qua thân thể của những võ giả kia, dù là Dương Thần cảnh hay Dung Thần, trước mặt ngọn lửa xanh sẫm ở nơi này, gần như trong nháy mắt không kịp phát ra tiếng hét thảm đã trực tiếp bị đốt thành một đống tro bụi!

Thấy cảnh tượng này, mọi người thoáng chốc ngẩn ra, võ giả Phong Thiên Vực ở phía sau vốn chuẩn bị xông lên lập tức dừng tại chỗ, trong mắt lóe ra vô tận sợ hãi.

Tồn tại Dương Thần cảnh dù là ở hạ giới hay ở tiên vực đều được xem như là cao thủ hàng đầu, là cường giả cấp Tông Sư tuyệt đối dưới Lục Địa Thần Tiên, thậm chí một Chân Vũ nếu muốn giết Dương Thần thì rất đơn giản, nhưng muốn nháy mắt giây giết một Dương Thần, có hơn phân nửa Chân Vũ đều làm không được.

Kết quả lúc này có mấy võ giả Dương Thần cảnh, còn có nhiều tồn tại Dung Thần cảnh nháy mắt biến thành tro bụi, loại thủ đoạn này quả thực khiến cho bọn họ không cách nào tưởng tượng nổi, e là uy thần ma mới có uy năng như vậy!

Một bóng người mặc hắc bào từ giữa không trung từng bước đi xuống, Tạ Chỉ Yến đi theo bên cạnh hắn, được hắn dùng chân khí vững vàng đưa về trong đoàn người Dịch Kiếm Môn.

Uy áp dày đặc phát ra, vốn khí trời quang đãng đột nhiên biến thành mây đen u ám, mọi người đều có thể nghe có tiếng quỷ khóc thần gào mơ hồ vọng xuống từ mây đen, trong đó dường như có quỷ mị ma quái gì đó, chỉ cần người trước mắt này ra lệnh một tiếng thì sẽ hoàn toàn bùng nổ, trực tiếp xé nát bọn họ!

Sắc mặt của Thường Khôn và Tư Đồ Minh thoáng chốc biến đổi, người xuất hiện trước mắt, trừ Tô Tín ra thì còn ai vào đây? Bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ tới, chính mình còn chưa ra tay thì Tô Tín đã xuất hiện.

Thường Khôn thận trọng đi tới phía trước, chắp tay hướng Tô Tín, nói: "Tô đại nhân tới đây vì chuyện gì? Phải biết rằng Phong Thiên Vực ta cho tới bây giờ chưa từng có ý định muốn làm kẻ địch của Tô đại nhân, lần này Phong Thiên Vực ta tiến công Dịch Kiếm Môn cũng chỉ là chém giết giang hồ bình thường mà thôi, thậm chí Phong Thiên Vực ta đã biết muội muội của Tô đại nhân đang ở bên trong Dịch Kiếm Môn, ta còn cố ý dặn dò thủ hạ tuyệt đối không thể thương tổn muội muội của ngài."

Mới vừa rồi Tô Tín nháy mắt một kích giết chết hơn mười võ giả dưới trướng Phong Thiên Vực, nhưng vì ngại uy thế của Tô Tín, Thường Khôn vẫn phải ăn nói khép nép với hắn, tuy trông như ném đi mặt mũi của cường giả Chân Vũ cảnh, nhưng luồng uy thế kinh khủng vừa rồi từ người Tô Tín thật sự khiến cho hắn sinh lòng hoảng sợ, không dám làm càn.

Tô Tín thản nhiên nói: "Nói như vậy, lẽ nào ta còn phải cảm tạ ân Phong Thiên Vực ngươi không giết chết?"

Nghe được ẩn ý trong giọng nói của Tô Tín, Thường Khôn vội vàng giải thích: "Đương nhiên không phải rồi, ý của ta là Phong Thiên Vực ta thật sự không có ý định mạo phạm Tô đại nhân!"

Tô Tín hừ lạnh một tiếng, nói: "Dịch Kiếm Môn chính là minh hữu của Tây Bắc Đạo ta, ngày xưa Mạnh tông chủ đã giúp ta mấy lần, hiện tại Phong Thiên Vực ngươi đánh Dịch Kiếm Môn, cũng như đánh vào mặt của Tô Tín ta, ngươi nói xem chuyện này lẽ nào không liên quan đến ta?"

Thường Khôn và Tư Đồ Minh nghe xong thì sắc mặt thoáng chốc biến đổi.

Tính sai rồi! Thật sự là tính sai rồi!

Danh tiếng của Tô Tín trong võ lâm bày ra đó, có thể gọi là đồng minh của Tô Tín thì chỉ có Địa Phủ, bởi vì bản thân Tô Tín cũng là người trong Địa Phủ.

Bọn họ biết Dịch Kiếm Môn có quan hệ với Tô Tín, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ tới quan hệ giữa Tô Tín và Dịch Kiếm Môn vậy mà sẽ sâu tới mức này.

Bây giờ Tô Tín đứng ở nơi này thì sao có thể để cho bọn họ tiêu diệt Dịch Kiếm Môn?

Trong nháy mắt, sắc mặt của Thường Khôn và Tư Đồ Minh trở nên cực kỳ khó xem.