← Quay lại trang sách

Chương 2456 Nghi điểm

Thanh Ly lắc đầu nói: “Ta cũng không biết, yêu khí này chỉ xuất hiện trong chốc lát, sau đó liền biến mất không thấy nữa.”

Tô Tín suy nghĩ một chút rồi nói: “Tạm thời không cần lo những thứ này, dù sao cũng không phải nguyên thần của ngươi xuất thế lần nữa.”

Thanh Ly gật đầu, nàng chỉ là kinh ngạc một chút, nhưng đã lâu không cảm nhận được luồng yêu khí mạnh mẽ như thế, cho nên có chút không thích ứng được.

Dù sao bây giờ cũng không phải là thiên hạ ngày xưa của yêu tộc nữa, cho dù thỉnh thoảng chui ra một tên yêu tộc mạnh mẽ cũng chẳng làm được gì, huống hồ đối với bản thân Thanh Ly mà nói, bây giờ nàng là người hay là yêu, chính nàng cũng không biết rõ.

Cuối cùng Thanh Ly cũng quyết định lấy yêu hồn để tu nhân thân, tuy cơ thể vẫn còn chút yêu khí, nhưng cũng không khác gì người bình thường.

Sau khi trở lại Tây Bắc Đạo, đám người Hoàng Bính Thành và những người khác đang đợi Tô Tín, họ không nghi ngờ gì về thực lực của Tô Tín, chỉ cần Tô Tín ra tay, chuyện này nhất định có thể giải quyết trong thời gian ngắn nhất.

Tô Tín nói với mọi người những gì đã xảy ra, sau đó căn dặn Hoàng Bính Thành: “Sau khi việc tuyển chọn Dịch Kiếm Môn kết thúc, họ sẽ gửi cho chúng ta mấy vạn võ giả từ Phong Thiên Vực, những người này đều đã bị Dịch Kiếm Môn phong ấn tu vi, ngươi tự xem mà làm, có khu mỏ nào thì cứ ném đến đó, dùng thủ đoạn phân hóa đám người này một chút, nguyện ý bán mạng thì nhảy ra làm chó săn cho chúng ta, không bằng lòng thì cho tiếp tục làm ở khu mỏ.”

Hoàng Bính Thành cười nói: “Đại nhân yên tâm, ta đã quen thuộc với việc này.”

Dù thế nào đi nữa, Hoàng Bính Thành đã đi theo Tô Tín nhiều năm như vậy, để chuyện vặt vãnh này cho hắn cũng không thành vấn đề, chỉ cần một chút thủ đoạn nhỏ cũng có thể giải quyết được.

Chẳng qua là đợi cho đến khi các võ giả Phong Thiên Vực kêu khổ trong hầm mỏ, Hoàng Bính Thành chọn thêm một vài người có biểu hiện tốt làm giám sát, thậm chí cuối cùng khôi phục lại tu vi của họ, khiến các võ giả khác ghét họ, cuối cùng hoàn toàn chia cắt họ.

Thủ đoạn lòng người này không có gì lạ mà lại rất hữu dụng.

Lúc này, Lữ Phá Thiên đột nhiên lên tiếng: “Sư đệ, vừa nãy ngươi nói Thường Khôn của Phong Thiên Vực đó dùng võ công trong đại pháp Di Thần Hoán Huyết?”

Tô Tín ngạc nhiên nói: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”

Lữ Phá Thiên vẻ mặt kỳ quái nói: “Đại pháp Di Thần Hoán Huyết là ma công mà ta được thừa hưởng từ dòng dõi của mình. Ngươi phải biết rằng sau khi Nhân Hoàng giết chết Đại Thiên Ma Tôn, ma đạo đã hoàn toàn rơi vào tà đạo, bị các võ giả khác đòi giết, khi Nhân hoàng phi thăng, hắn đã lựa chọn mang theo những cường giả và tâm phúc của hoàng triều, sao lại có võ giả tinh thông công pháp của ma đạo lẫn ở trong này?

Nhân Hoàng không mù, ngay cả Đại Thiên Ma Tôn cũng không dám giở thủ đoạn như vậy dưới tay Nhân hoàng, đám dư nghiệt của ma đạo làm sao dám làm chuyện này?

Hơn nữa, tuy không hoàn toàn kế thừa từ ma đạo, nhưng nhất mạch Huyết Ma Giáo của ta vẫn tương đối hoàn chỉnh, ta có thể đảm bảo, ngày trước tổ tiên của Huyết Ma Giáo ta chưa từng mai danh ẩn tính trà trộn vào Nhất Thế hoàng triều, sau đó tiến vào tiên vực.

Kết quả là bây giờ võ giả tiên vực sử dụng bí pháp dựa vào đại pháp Di Thần Hoán Huyết, chuyện này đúng là rất thú vị, sư đệ, ngươi có nghĩ đến chuyện gì khác không?”

Tô Tín nhướng mày nói: “Thứ mà ma tôn để lại hình như giống với Sá Lợi Tử?”

Lữ Phá Thiên nhàn nhạt nói: Hồi đó tổ tiên của Huyết Ma Giáo tìm lâu như vậy cũng không tìm được, chỉ có một nơi mà chúng ta chưa tìm, đó là Tiên vực, hoặc là nói bọn ta không có tư cách đến Tiên vực để tìm.

Tìm hiểu xem làm sao Thường Khôn lại có được đại pháp Di Thần Hoán Huyết này, nói không chừng sẽ rất bất ngờ.”

Tô Tín gõ bàn nói: “Có chút phiền phức, Thường Khôn đó bị ta dùng Xích Hỏa thần công trực tiếp đốt thành tro, cũng không còn sót lại chút gì.

Muốn tìm manh mối thì chỉ có thể xem có đệ tử chân truyền nào của Thường Khôn trong số những người ở Phong Thiên Vực không, mong rằng đệ tử của hắn không bị ta giết.”

Ngoài Thường Khôn và Tư Đồ Minh, Tô Tín cũng đã giết rất nhiều võ giả Dương Thần Cảnh ở Phong Thiên Vực, lỡ có đệ tử chân truyền của Thường Khôn ở đây thì manh mối này sẽ hoàn toàn bị cắt đứt.

“Khoan hãy để ý những chuyện này, Lữ sư huynh, trở về Dịch Kiếm Môn với ta xem thử đi.”

Nói xong, Tô Tín đi thẳng đến Dịch Kiếm Môn cùng với Lữ Phá Thiên.

Trong Hoàng Thiên Vực lúc này đã hơn một ngày, tin tức đã đủ truyền đến Giang Nam Đạo rồi, sau khi nhận được tin tức, Khương Viên Trinh sửng sốt một chút, sau đó trực tiếp mắng: “Đồ ngốc!”

Đúng vậy, theo hắn thấy, hai tên ở Phong Thiên Vực chính là đồ ngốc, các ngươi đã không điều tra kỹ mối quan hệ giữa Tô Tín và Dịch Kiếm Môn mà muốn ra tay, còn nói cái gì sẽ không kết thù oán với Tô Tín, kết quả bây giờ thì sao, tất cả đều bị Tô Tín giết chết, Tô Tín căn bản không cho bọn họ có cơ hội kết thù oán.

Mấu chốt là Phong Thiên Vực chết cũng đã chết rồi, nhưng cũng ném họ vào Hoàng Thiên Vực rồi.