← Quay lại trang sách

Chương 2463 Ra tay

So với thân thể thì tổn thương về mặt nguyên thần muốn hoàn toàn khỏe lại đã khó càng khó thêm. Triệu Cửu Lăng dùng bí pháp của Đạo Môn Huyền Thiên Vực bọn họ và đan dược bí truyền, nên mới chữa khỏi chín phần vết thương trên nguyên thần, còn lại một phần thì cần cố gắng từ từ nuôi lại.

Ttrước mắt Triệu Cửu Lăng bỗng nhiên xuất quan không phải vì nhằm vào Tô Tín hay Khương Viên Trinh, chẳng qua hắn không xác định hai người này sẽ gây ồn ào tới mức nào, cố ý đi qua xem, xem thử có cơ hội cho Huyền Thiên Vực bọn họ nhúng tay hay không.

Chẳng qua Triệu Cửu Lăng không ngờ nửa đường giết ra một Thích Đạo Huyền, có hòa thượng già này ở, dù hắn không thể ngăn cản cuộc chiến giữa Tô Tín và Khương Viên Trinh, nhưng chắc có thể ngăn chiến trường của hai người mở rộng ra hơn.

Khương Viên Trinh nhìn Thích Đạo Huyền, thản nhiên nói:

“Huyền Thiên Vực cũng định nhúng tay vào việc này sao?”

Quan hệ giữa Hoàng Thiên Vực và Huyền Thiên Vực không tốt chút nào, thậm chí có thể gọi là thù không chết không ngừng.

Phải biết rằng ngày xưa chính là tổ tiên Huyền Thiên Vực lựa chọn tách khỏi Hoàng Thiên Vực, mới dẫn đến các phương thế lực trên toàn bộ Tiên Vực độc lập, cuối cùng hình thành cục diện mời hai Tiên Vực.

Cho nên dù ở trong Tiên Vực này thì hai thế lực vẫn gay gắt với nhau, nhưng vì thực lực của hai bên xấp xỉ, dù Hoàng Thiên Vực mạnh hơn một chút nhưng không làm gì được đối phương, vì thế giai đoạn sau hai bên ít tranh đấu hơn.

Triệu Cửu Lăng thản nhiên nói:

"Khương vực chủ quá mức mẫn cảm, không phải ai đều từng giây từng phút nhớ kỹ giang sơn cũ, huống hồ mảnh giang sơn hiện tại này không họ Khương."

Triệu Cửu Lăng nói rồi lùi lại mấy bước, tuy rằng ngoài miệng châm biếm Khương Viên Trinh vài câu, nhưng hắn dùng hành động biểu hiện ra chính mình không muốn nhúng tay vào.

Nhìn bộ dạng đó của Triệu Cửu Lăng, Khương Viên Trinh thầm thở phào nhẹ nhõm, hắn lạnh lùng nói thẳng với Tô Tín:

“Ta hỏi lần cuối, có giao ra người của Phong Thiên Vực hay không?”

Tô Tín trực tiếp bước ra một bước, khí thế mạnh mẽ vọt lên trời, quanh thân lấp lánh ánh sáng vàng, vô số khí tức huyền ảo ngưng tụ thành một thểđ đánh về phía Khương Viên Trinh.

Tô Tín không đáp lại, động tác của hắn là câu trả lời rõ ràng nhất, thắng được ta thì trả người cho ngươi, không thắng nổi thì xéo.

Lữ Phá Thiên ở một bên cười lạnh với hai tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực:

“Vực chủ của các ngươi và sư đệ của ta một đấu một, lão tử ngược lại không kén chọn, hai ngươi cùng lên đi!"

Hai tên Chân Vũ của Hoàng Thiên Vực trong mắt lộ ra tai tức giận, định tấn công ngay.

Bọn họ cũng đều là tồn tại cảnh giới Chân Vũ, đương nhiên chịu dựng không nổi khiêu khích của Lữ Phá Thiên.

Chẳng qua chưa đợi bọn họ ra tay, Thích Đạo Huyền đứng giữa bọn họ, chắp hai tay vào nhau nói: "A di đà phật, trận chiến này có Tô đại nhân và Khương vực chủ đã đủ rồi, mấy vị an tâm chờ đợi bọn họ phân ra thắng thua là được.”

Lữ Phá Thiên lạnh lùng hừ một tiếng lùi về, chửi thầm hòa thượng già lắm chuyện.

Tuy Lữ Phá Thiên chửi nhưng không dám lên mặt với Thích Đạo Huyền, chỉ có hắn mới biết thực lực của Thích Đạo Huyền lực rốt cuộc mạnh cỡ nào, cho dù lúc hắn hùng mạnh nhất đối diện hòa thượng già này đều chẳng có một chút phần thắng, càng miễn bàn là hiện tại.

Triệu Cửu Lăng ở một bên hơi tiếc nuối, hắn ước gì Tô Tín và Hoàng Thiên Vực đánh đến mức ngươi chết ta sống, vậy thì được lợi là Huyền Thiên Vực của hắn, tiếc rằng có hòa thượng già lo chuyện bao đồng Thích Đạo Huyền ở, mấy người khác chắc chắn không đánh lại.

Lúc này trong sân, uy lực một đấm của Tô Tín ngưng tụ tất cả võ đạo của mình vào trong đó, cú đấm nhìn như đơn giản nhưng bao dung vạn pháp, có uy năng thiên biến vạn hóa.

Khương Viên Trinh nhướng mày, lần đầu tiên hắn giao tiếp với Tô Tín, nhưng không phải lần đầu tiên giao thủ với Triệu Cửu Lăng.

Lúc ở Tiên Vực, Khương Viên Trinh và Triệu Cửu Lăng không chỉ đấu một lần, cho nên hắn hiểu rõ về Triệu Cửu Lăng. Khi biết trong đại hội Đạo Môn ở Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn, Tô Tín đấu một chọi một lưỡng bại câu thương với Triệu Cửu Lăng, bắt đầu từ lúc đó Khương Viên Trinh biết ngay Tô Tín khó chơi, đã chuẩn bị tâm lý.

Bây giờ nhìn thấy uy thế cú đấm của Tô Tín, Khương Viên Trinh cảm giác chính mình dường như hơi coi khinh Tô Tín này, thực lực của đối phương tuyệt đối mạnh hơn trong tưởng tượng của hắn một bậc.

Lúc này Triệu Cửu Lăng lộ vẻ mặt kinh dị, hắn cũng phát hiện sự tiến bộ của Tô Tín, thực lực mạnh hơn lúc trên Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn.

Lúc trước Tô Tín vận dụng bí pháp liều mạng mới kéo hắn cùng nhau trọng thương, Tô Tín bây giờ mà giao thủ với hắn, e rằng không cần dùng thủ đoạn cực đoan như vậy nữa.

Tình huống này khiến Triệu Cửu Lăng cực kỳ kinh dị, cùng là Thần Kiều, hắn biết cảnh giới như bọn họ muốn càng tiến một bước khó khăn lớn bao nhiêu.

Kết quả Tô Tín chỉ bế quan một lần, hơn nữa đa số thời gian đều đang dưỡng thương, vậy mà tiến bộ nhiều như thế, loại chuyện này quá mức nghe khiến người sợ một ít, nhưng sự thực bày ra trước mắt.

Trên bầu trời, tuy Khương Viên Trinh bị Tô Tín bày ra thực lực làm khiếp sợ, nhưng tâm tình chẳng có một chút dao động.