← Quay lại trang sách

Chương 2466 Trảm Long Thất Thức(2)

Lúc này vẻ mặt của Khương Viên Trinh chẳng còn thoải mái như lúc trước, trong võ giả của mạch Khương thị, Khương Viên Trinh thời trẻ không nổi bật nhất, bộ tộc Khương thị có nhiều võ giả xuất sắc hơn hắn, nhưng Khương Viên Trinh không chút bắt mắt này từng bước một, dùng phương thức vững chắc nhất đi tới cảnh giới siêu mạnh này, võ đạo của Khương Viên Trinh là loại võ đạo không thể phá giải, không có nhược điểm, muốn thắng hắn, chỉ có thể vận dụng lực lượng tuyệt đối để đánh bại hắn.

Khương Viên Trinh vốn cho rằng Tô Tín là hậu bối, thực lực có lẽ choáng ngợp, trên người cũng có các loại bí pháp, nhưng bàn về căn cơ lực lượng đơn thuần thì đối phương nhất định là không bằng chính mình.

Kết quả hiện tại xem ra, không biết Tô Tín này tu luyện kiểu gì mà căn cơ lực lượng không yếu hơn mình chút nào, không ngờ đấu ngang tay với mình.

Khương Viên Trinh hít một hơi sâu, Nhân Hoàng Kiếm giả trong tay hắn phản chiếu ra màu đỏ máu dày đặc, tùy theo hắn chém ra một kiếm, một ảo ảnh huyết long xuất hiện sau lưng hắn, sinh động như thật, long ngâm gầm lên mang teo uy thế vô biên, sát khí vọt tận trời.

Đây chính là thức thứ sáu trong Trảm Long Thất Thức, cũng là một thức mạnh nhất mà Khương Viên Trinh hiện tại có thể nắm giữ.

Tuy Khương Viên Trinh thi triển ra thức thứ bảy, nhưng không thể khống chế, căn bản là hại người hại mình, không đến phút cuối, Khương Viên Trinh sẽ không vận dụng nó.

Trong mắt của Tô Tín đã không thấy con ngươi, chỉ có vô biên kiếm ý và thiên địa xoay vần.

Một kiếm ra, vạn pháp tịch diệt, ba loại kiếm ý nháy mắt ngăn cách mảnh thiên địa này.

Thiên địa phàm, tiên quỷ nhân. Ba loại kiếm đạo hợp lại làm một, kiếm hóa tam giới, trảm thiên tuyệt địa!

Đây là kiếm đạo chí cường mà hiện tại Tô Tín có thể nắm giữ, tam giới chi kiếm, trảm thân, trảm thần, càng trảm tâm.

Lúc ở đại hội Đạo Môn trên Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn, Tô Tín một kiếm này địch lại Triệu Cửu Lăng, khiến Triệu Cửu Lăng tâm kinh.

Hiện tại Tô Tín thực lực tiến bộ nhiều, uy năng của tam giới chi kiếm mạnh hơn trước kia nữa, đám người Triệu Cửu Lăng cảm giác đã không thấy bóng dáng Khương Viên Trinh đâu, tất cả bị ngăn cách thành lực lượng của tam giới.

Khương Viên Trinh lấy thức thứ sáu Trảm Long đối chiến với Tam Giới Chi Kiếm của Tô Tín, một bên là công pháp mạnh mẽ do Nhân Hoàng thượng cổ khi xưa truyền thừa lại, Thất Kiếm chém xuống có thể chém đại thánh yêu tộc, còn bên kia là kiếm kỹ cường đại do Tô Tín dung hợp cực hạn kiếm đạo của mình, hai chiêu va chạm, uy lực bùng nổ trong phút chốc khiến đám Lữ Phá Thiên thay đổi sắc mặt.

Chỉ thấy xung quanh chỗ hai người giao đấu, hư không đều bị xé rách, các loại kiếm khí cường đại nổ tung, khiến phạm vi hơn mười dặm xung quanh hai người đều trải rộng cơn lốc kiếm khí mạnh mẽ, có thể dễ dàng xé nát võ giả Hóa Thần cảnh.

Sau một lúc, gió lốc tản đi mới để lộ ra bóng dáng hai người Tô Tín và Khương Viên Trinh.

Sắc mặt Tô Tín hơi tái nhợt, lần này sử dụng Tam Giới Chi Kiếm, mặc dù không giống lần trước không cách nào hoàn toàn khống chế, nhưng vẫn tiêu hao rất nhiều sức mạnh.

Nhìn sang bên Khương Viên Trinh, mặc dù bề ngoài hắn vẫn bình thường, nhưng trên thanh kiếm phỏng chế theo Nhân Hoàng trong tay hắn lại phai nhạt ánh sáng, hiển nhiên đã bị tổn hại ở mức nhất định.

Khi va chạm, lực lượng của song phương bằng nhau, Khương Viên Trinh và Tô Tín đều cảnh giác nhìn đối phương, ánh mắt mông lung khó rõ, đến cùng còn đánh nữa không?

Khương Viên Trinh còn có thức thứ bảy Trảm Long của hắn vẫn chưa sử dụng, Tô Tín tất nhiên cũng còn át chủ bài để liều mạng.

Chỉ có điều cuộc chiến về khí thế đã phát triển đến mức này, gần như đã là cực hạn, ai cũng không muốn tiếp tục đánh, nhưng ai cũng sẽ không lùi bước.

Đúng lúc này, năm khí tức cường đại ầm ầm giáng lâm, cùng với đó là một luồng yêu khí cực mạnh tựa như che khuất bầu trời!

“Chậc chậc, nhân tộc các ngươi quả nhiên vẫn giữ đức hạnh thế này, nội chiến hung ác không thua kém ai, đánh đi, sao các ngươi không đánh? Bây giờ còn chưa phân rõ thắng bại đâu.”

Một người đàn ông vạm vỡ trên trán có ký hiệu chữ Vương thấy là Tô Tín và Khương Viên Trinh, trong mắt hiện lên vẻ giễu cợt.

Lúc này còn có bốn người đứng bên cạnh hắn, trên người bọn họ đều có yêu khí ngút trời, nhìn khí tức, bất ngờ là toàn bộ đều có thể so với cường giả Thần Kiều cảnh!

“Yêu tộc!”

Tô Tín và Khương Viên Trinh đều không còn ý định tiếp tục đánh nhau nữa, đồng loạt dùng ánh mắt kinh hãi nhìn năm người trước mắt này, không, hẳn là năm yêu vương!

Trước đó Thanh Ly nói phương đông có yêu khí truyền đến, Tô Tín còn tưởng rằng nơi có phong ấn yêu tộc bị bại lộ, hắn không ngờ cuối cùng lại hấp dẫn yêu tộc chân chính tới.

Giang hồ quả nhiên sắp loạn rồi, một vạn năm trôi qua, những yêu tộc bị phong cấm cũng đều chạy ra ngoài, bọn họ muốn làm gì? Tiếp tục đối đầu với nhân tộc ư?

Trong số những người ở đây, Khương Viên Trinh hiểu rõ yêu tộc nhất, bởi vì hắn là hậu duệ của Nhân Hoàng, trong truyền thừa của Khương thị nhất tộc bọn họ đều có các điển tịch liên quan tới thượng cổ.