Chương 2465 Trảm Long Thất Thức
Thanh Nhân Hoàng Kiếm nay tuy là hàng giả nhưng trong đó ẩn chứa một giọt máu của Đại Thánh Yêu tộc thượng cổ, hiện tại uy năng bùng nổ, cũng là khiến người cực kỳ giật mình.
Tùy theo Khương Viên Trinh chém ra một kiếm, vô tận huyết sát chi khí tăng vọt, kiếm ý toát ra sát khí hùng dũng, một kiếm nhìn như đơn giản ẩn chứa vô tận biến hóa ở trong đó, mỗi một tầng biến hóa đều là là một ánh kiếm, mỗi lớp ánh kiếm ẩn chứa một tầng sát khí.
Hàng vạn ánh kiếm ngưng tụ vào một thân, khi kiếm này chém xuống thì trong không trung thậm chí có tia chớp đỏ giáng xuống, trông siêu khủng bố.
Triệu Cửu Lăng ở bên dưới sắc mặt không thay đổi nói:
“Khương Viên Trinh đang dồn hết sức, đây là Trảm Long Thất Thức mà Nhân Hoàng thượng cổ truyền lưu xuống, là kiếm pháp Nhân Hoàng sử dụng khi quyết chiến với một trong bảy Đại Thánh Yêu tộc Xích Long Đại Thánh.”
“Nhân Hoàng bảy kiếm chém Xích Long, chậc chậc, đường đường Đại Thánh Yêu tộc mà không qua nổi bảy kiếm dưới tay Nhân Hoàng, có thể tưởng tượng sự bá đạo của kiếm pháp kia.”
“Năm xưa bần đạo giao tủ với Khương Viên Trinh, dùng Càn Khôn Đạo Đồ buộc Khương Viên Trinh chém ra kiếm thứ sáu, uy thế đã có thể nói là kinh thiên động địa."
Lữ Phá Thiên liếc Triệu Cửu Lăng:
“Khôgn thấy kiếm thứ bảy, cuối cùng ngươi thua?”
Triệu Cửu Lăng phớt lờ giọng mỉa mai của Lữ Phá Thiên, thản nhiên nói: "Đương nhiên không có thua, chẳng qua sử dụng kiếm thứ bảy thì Khương Viên Trinh cũng không thể hoàn toàn khống chế, bần đạo sẽ phải vận dụng con bài chưa lật thật sự của chính mình.”
“Đến lúc ấy chỉ có thể là kết cục lưỡng bại câu thương. Ta và Khương Viên Trinh không phải ngớ ngẩn, nếu ai đều không nắm chắc thắng đối phương, lại cần gì cứ muốn đồng quy vu tận, liều mạng một phen?"
Lữ Phá Thiên nhún vai, xem nhẹ nói: "Đừng nói chuyện giật gân, cái gọi là Trảm Long Thất Thức ở trong tay Nhân Hoàng mới có tư cách đi chém Đại Thánh Yêu tộc, ở trong tay hắn thì chưa biết có chém nổi một Yêu vương hay không.”
Lữ Phá Thiên rất tin vào thực lực của Tô Tín.
Sư đệ từ trên trời rớt xuống này của hắn không đơn giản, bản thân hắn tận mắt nhìn thấy uy thế cường đại lúc Tô Tín thăng cấp Thần Kiều cảnh rồi, tuyệt đối không phải võ giả tầm thường có thể so sánh. Chủ Hoàng Thiên Vực Khương Viên Trinh này tuy rằng cũng không yếu, nhưng muốn đánh bại sư đệ của hắn thì còn hơi kém.
Trong sân, đối diện kiếm thứ nhất trong Trảm Long Thất Thức của Khương Viên Trinh, Tô Tín phất một tay, Duy Ngã Đạo Kiếm bay về tay hắn, nhưng hắn không rút kiếm nữa, mà là thân hóa lửa cháy, trong khoảnh khắc trên trời dâng lên lửa màu xanh sẫm vô tận, không thấy bóng dáng Tô Tín đâu.
Triệu Cửu Lăng ở bên dưới thay đổi sắc mặt, hắn khép mắt lại, dốc hết sức cảm giác, nhưng bóng dáng Tô Tín thật sự biến mất, triệt để biến mất, chỉ có những ngọn lửa cháy hừng hực chứng minh Tô Tín hẳn là còn ở nơi này.
Một kiếm hút hồn của Khương Viên Trinh cứ như thế chém hụt một cách buồn cười, bản thân hắn đều hơi bất ngờ.
Một tức này là Liệt Diễm Vô Tướng mà Tô Tín cướp được, Xích Hỏa Thần Công kết hợp Vô Cầu Dịch Quyết sáng tạo ra võ kỹ kỳ dị, thân hóa ngọn lửa, thật sự hóa thành lửa, bản thân trốn vào 'Không’, thần dị vô cùng.
Mà ngay lúc này, sau lưng Khương Viên Trinh dâng lên một ngọn lửa nóng cháy, một bàn tay lửa xanh vươn ra chỉ hướng Khương Viên Trinh, nháy mắt vạn vật tịch diệt, một chỉ làm tinh thần hoảng hốt.
Vẻ mặt Khương Viên Trinh không thay đổi, dưới chân hắn hắn dưới chân long ngâm gầm rống, thân hình dường như dịch chuyển tức thời, lùi lại phía sau mấy chục trượng, xoay người một kiếm chém xuống, hà quang lấp lánh, trảm long khai thiên, đệ nhị kiếm!
Keng!
Đầu ngón tay trông thuôn mảnh va chạm với Nhân Hoàng Kiếm giả phát ra tiếng nổ chát chúa rõ to, chớp mắt hai người cùng lùi lại một bước.
Khương Viên Trinh lập tức chém ra kiếm thứ ba, Tô Tín cũng quanh thân lấp lánh thần mang màu vàng, trực tiếp lấy hai tay đón đỡ một kiếm này, Xích Hỏa Thần Công bùng nổ, dọc theo tay đốt trường kiếm kia. Khương Viên Trinh cảm giác cơ thể, nguyên thần của mình bắt đầu sôi trào.
Uy năng của Xích Hỏa Thần Công phát huy đến mức tận cùng, xem như là Khương Viên Trinh cũng không thể coi thường, quanh thân hiện Cửu Long hộ thể, gầm rống thiên địa, thế này mới xua tan tác dụng phụ của Xích Hỏa Thần Công.
Hai bên ngươi qua ta lại, Trảm Long Thất Thức của Khương Viên Trinh đã thi triển đến thức thứ năm, kết quả vẫn không làm gì không được Tô Tín, trái ngược còn bị Tô Tín phản công, buộc hắn hơi có chút luống cuống tay chân.
Lữ Phá Thiên ở bên dưới mặt không cảm xúc, hắn cho rằng Tô Tín thi triển thực lực đến mức độ này mới xem như bình thường.
Triệu Cửu Lăng thì sắc mặt hơi có chút nghiêm túc, trong trận chiến trên Thiên Nguyên Vô Lượng Sơn, tuy hắn cũng bị thương, nhưng hắn biết thực lực của Tô Tín không bằng chính mình, nếu không thì Tô Tín cũng sẽ không vận dụng bí pháp liều mạng đó để đối phó chính mình.
Kết quả hiện tại, Tô Tín đánh gnang tay với Khương Viên Trinh, thậm chí buộc Khương Viên Trinh sử dụng kiếm thứ sáu trong Trảm Long Thất Thức.
Phải biết rằng ngày xưa hắn đấu với Khương Viên Trinh cũng chỉ dừng lại ở kiếm thứ sáu.