Chương 2469 Yêu tộc xuất thế(3)
Nếu không phải những năm ở Vân Mộng Trạch, Liệt Phong Hổ Vương tu luyện cái đuôi vốn là nhược điểm của mình đến cực hạn, vừa rồi chiêu Đoạt Thần Chỉ của Tô Tín có thể đã khiến Liệt Phong Hổ Vương bị thương.
Tô Tín thản nhiên nói: “Ta tu võ, kiếm chỉ là một phần của võ đạo, chỉ cần có thể đánh thắng, mặc kệ dùng kiếm hay dùng đao.”
Liệt Phong Hổ Vương cười to nói: “Nói không sai! Chỉ cần có thể đánh thắng, mặc kệ là dùng cái gì!”
Nói dứt lời, quanh người Liệt Phong Hổ Vương có thêm một cơn cuồng phong nồng đậm bao phủ, một tiếng gầm giận dữ, trong nháy mắt Tô Tín cảm giác đầu mình vang lên một tiếng “ầm” thật lớn, cơ thể không kìm được lảo đảo, ngay cả nguyên thần cũng bị tiếng hổ gầm này làm chấn động!
Rồng ngâm hổ gầm, công kích sóng âm đều thích dùng hai âm thành này để ví von, trên thực tế hai loài này đúng là sinh vật mạnh nhất.
Hiện tại tiếng gầm dài do yêu vương loài hổ chân chính phát ra, uy lực của nó còn mạnh hơn Sư Tử Hống Thiếu Lâm Tự vô số lần!
Nhân cơ hội này, Liệt Phong Hổ Vương trực tiếp hét một tiếng xông lên, quanh người bao phủ bởi cuồng phong sắc bén, mỗi một đường gió đều giống như lưỡi dao sắc bén, cắt rách hết thảy.
Kim mang đằng sau nguyên thần Tô Tín bộc phát, triệt tiêu tác dụng phụ từ tiếng gầm kia mang tới, đồng thời cũng triển khai đấu chiến kim thân và các cận chiến sát pháp của bản thân đến cực hạn, cận chiến với yêu tộc nổi danh về cơ thể mạnh mẽ, vậy mà không hề yếu thế.
Bốn Thần Kiều nhân tộc và năm yêu vương cường đại có thể so với Thần Kiều đánh loạn lên, uy thế cường đại khiến mấy người Lữ Phá Thiên phía dưới không cách nào nhúng tay vào.
Song phương giao chiến khoảng một khắc đồng hồ, nhưng cuối cùng lại phát hiện trong thời gian ngắn thật sự không làm gì được đối phương.
Bên phía Thích Đạo Huyền khỏi cần nói, lấy một địch hai mà không rơi vào thế hạ phong.
Sở trường của Đại Kim Bằng Vương là tốc độ, khẽ vỗ cánh là có thể xé rách hư không, cánh chim hóa kiếm, vô cùng cường đại, nhưng lại không phá được phòng ngự của Thích Đạo Huyền.
Còn Tam Mục Giao Vương thì nổi tiếng về bí thuật thần thông, ngày xưa Tam Mục Giao Vương tu luyện bằng thân rắn, ban đầu hắn có thể lựa chọn biến thành giao long trước, luyện hóa huyết mạch long chủng trong cơ thể, giống như Bắc Địa Long Vương của yêu tộc bây giờ, mặc dù không được tính là chân long, nhưng trong cơ thể của bọn họ ít nhiều gì đều có một chút huyết mạch chân long, nếu không ngừng chiết xuất luyện hóa, nói không chừng tương lai thật sự có thể hóa rồng, đây cũng là phương thức tu luyện thường thấy nhất trong đại bộ phận yêu tộc loài họ rồng.
Nhưng Tam Mục Giao Vương thì không, hắn không lựa chọn con đường hóa rồng, mà luyện hóa độc giác của mình thành một độc nhãn, bên trong chứa đựng vô số thần thông uy năng quỷ dị, sử dụng vào thời điểm đặc biệt cũng vô cùng cường đại, nhưng đều bị Thích Đạo Huyền nhẹ nhàng hóa giải từng cái.
Còn Triệu Cửu Lăng bên kia, mặc dù thương tích trên nguyên thần vẫn chưa khỏi, nhưng không ảnh hưởng đến sức chiến đấu của hắn, thậm chí Thông Tí Viên Vương giao thủ với Triệu Cửu Lăng còn bị hắn áp chế.
Ngân Dực Lang Vương ra tay đầu tiên còn thảm hại hơn, hắn tưởng Khương Viên Trinh tiêu hao quá lớn là một quả hồng mềm, lại không biết dù Khương Viên Trinh có tiêu hao nhiều hơn nữa, sức chiến đấu của bản thân cũng sẽ không giảm đi bao nhiêu, khi hắn dốc toàn lực ra tay, Ngân Dực Lang Vương cũng rơi vào cục diện bị áp chế.
Tô Tín thì không áp chế Liệt Phong Hổ Vương, điều này không phải vì hắn quá yếu, mà là trong toàn bộ yêu tộc, thực lực của Liệt Phong Hổ Vương có thể xếp vào hàng đầu, vậy nên tạo thành cục diện Tô Tín và Liệt Phong Hổ Vương tạm thời đánh ngang tay nhau.
Lần này yêu tộc ra tay vốn muốn thăm dò thử thực lực của nhân tộc, kết quả hiện tại bọn họ đã thăm dò được, nhân tộc hiện tại vẫn không phải đối tượng bọn họ có thể chọc vào.
Bọn họ tưởng rằng bốn người trước mắt này chính là chiến lực mạnh nhất của nhân tộc, không biết Thần Kiều trên giang hồ không chỉ có mấy người bọn họ, hơn nữa còn có mấy Thần Kiều ở mảnh vỡ tiên vực, lần này nếu yêu tộc thật sự cho toàn bộ thành viên ra khỏi Vân Mộng Trạch, tử chiến với nhân tộc lần nữa, mặc dù tổn thất của nhân tộc sẽ không nhỏ, nhưng kẻ thất bại vẫn là yêu tộc bọn họ.
Vậy nên thấy tình hình cuộc chiến rơi vào thế giằng co, Ngân Dực Lang Vương lập tức lựa chọn rút lui về sau, cười lạnh một tiếng nói: “Lần này xem như quà ra mắt cho chư vị, nhân tiện cũng nói cho thiên hạ biết, yêu tộc ta, đã quay lại rồi!”
Nói dứt lời, mấy yêu tộc khác cũng bứt ra rút lui, Liệt Phong Hổ Vương cười to nói với Tô Tín: “Tiểu tử nhân tộc, thực lực của ngươi không tệ, hoàn toàn không kém mấy nhân vật nổi tiếng dưới trướng lão già Nhân Hoàng lúc trước, đợi có cơ hội, hổ gia ta lại đánh với ngươi, có điều ta đoán ngày đó sẽ không quá xa đâu.”
Nói xong, tất cả năm yêu vương đều rời đi, chỉ để lại mấy người ở đây sắc mặt âm trầm.
Đương nhiên người mang sắc mặt khó coi chỉ có Triệu Cửu Lăng, Khương Viên Trinh và Thích Đạo Huyền.