Chương 2470 Yêu tộc xuất thế(4)
Với bọn họ mà nói, bất kể xuất phát từ lập trường bản thân hay đại nghĩa, đối mặt với chuyện yêu tộc quay lại, bọn họ đều cảm thấy lo lắng.
Nhưng Tô Tín thì không có cảm giác gì, với hắn, yêu tộc chẳng qua cũng chỉ là một thế lực mà thôi, có gì khác tiên vực?
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là đám yêu tộc này đừng chọc đến hắn, nếu không Tô Tín mặc kệ ngươi là người hay là yêu, trong mắt hắn, chỉ có hai loại người, là có thể giết và không thể giết.
Một lúc lâu sau, Thích Đạo Huyền lắc đầu thở dài nói: “Yêu tộc xuất thế, chỉ sợ thiên hạ này thật sự không thể thái bình nữa, khi xưa thiên hạ này có thể bị yêu tộc chiếm lĩnh cũng không phải ngoài ý muốn, võ giả nhân tộc ta muốn tu luyện tới trình độ này, nhất định phải trải qua vô số trận chém giết và khổ tu, còn phải có đủ thiên phú, đồng thời có vô số tài nguyên tu luyện bồi đắp tích lũy, mới có được thành tựu bậc này. Nhưng nhìn lại những yêu tộc này xem, một số chủng tộc trong bọn họ từ khi sinh ra đã được ấn định là yêu vương, cho dù chỉ ăn với ngủ, chỉ cần đối phương trưởng thành vẫn sẽ là yêu vương, sao mà thiên địa này bất công với nhân tộc ta như vậy cơ chứ!”
Sau một trận giao đấu, ngay cả Thích Đạo Huyền là một đại tông sư phật gia đều cảm khái như thế, có thể nhận ra yêu tộc khiến hắn bị chấn động đến mức nào.
Khương Viên Trinh nhìn Tô Tín nói: “Chuyện Phong Thiên Vực tạm thời chấm dứt, trước mắt yêu tộc xuất thế, nhân tộc ta sắp phải đối mặt với nguy cơ, Hoàng Thiên Vực ta cân nhắc đến đại cục, tạm thời không so đo với ngươi.”
Khương Viên Trinh nói rồi trực tiếp ngồi trên chiếc chiến xa màu mè rời đi. Trong mắt Tô Tín lộ vẻ khinh thường.
Câu này của Khương Viên Trinh một phần thật chín phần giả, hắn lo lắng vì yêu tộc xuất thế thật, có điều nếu nói hắn cân nhắc đến đại cục, đây chỉ là nói khoác.
Hoàng Thiên Vực thân là hậu duệ của Nhân Hoàng, thù hận với yêu tộc lớn nhất, Khương Viên Trinh chỉ lo lắng yêu tộc trả thù thôi.
Huống hồ vừa rồi hắn nói vậy chỉ là đang tìm cho chính mình một bậc thang đi xuống, dù sao trước đó hắn đã giao thủ với Tô Tín, hắn căn bản không làm gì được Tô Tín, chắc chắn hắn không thể đòi những võ giả Phong Thiên Vực kia về.
Đã như vậy thì dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, trực tiếp rút lui, thuận tiện để lại cho mình danh tiếng biết lo cho đại cục.
Như thế người trên giang hồ vừa nghe thấy chuyện hôm nay, bọn họ sẽ không bảo Khương Viên Trinh thất bại thảm hại trước Tô Tín phải quay về, mà chỉ nói hắn lấy đại cục làm trọng, không hổ với cái danh là hậu duệ Nhân Hoàng.
Sau khi Khương Viên Trinh đi, Triệu Cửu Lăng cũng rời khỏi với vẻ mặt nghiêm túc, chuyện yêu tộc xuất thế đối với Huyền Thiên Vực bọn họ hay liên minh Đạo môn đều là chuyện lớn, mặc dù bây giờ liên minh Đạo môn chỉ còn trên danh nghĩa, chỉ dư lại Huyền Thiên Vực bọn họ và Tạo Hóa Đạo Môn, nhưng bọn họ vẫn là thế lực đứng đầu đạo môn.
Thích Đạo Huyền cuối cùng cũng lắc đầu rời đi, Liên Hoa Thiền Viện không muốn tham dự cuộc chiến tranh giành của các thế lực trên giang hồ, bọn họ một lòng tu thiền, tu chính bản thân mình, cũng là phật trong lòng.
Thích Đạo Huyền cũng có lòng riêng, vì bảo vệ truyền thừa của phật môn nhất mạch, khi Tô Tín muốn hủy diệt Thiếu Lâm Tự hắn đã ra tay.
Nhưng trong lòng hắn cũng có từ bi, không phải kiểu từ bi cố chấp giống Thiếu Lâm Tự, phân biệt thiện ác chính tà theo tiêu chuẩn của mình rõ ràng đến vậy, hắn chỉ không muốn nhiều người chết đi mà thôi.
Lần này yêu tộc xuất thế, giang hồ vốn đã hỗn loạn nay càng loạn hơn, trong tình hình đó, dù Thích Đạo Huyền tìm được đệ tử, hắn có thể quyết tâm mặc kệ hết thảy, quay về Liên Hoa Thiền Viện bế quan hay không, điều này ngay cả chính hắn cũng không biết.
Năm đại yêu vương đều rời đi, Liệt Phong Hổ Vương trừng Ngân Dực Lang Vương một cái và nói: “Là ngươi nói hiện giờ đại kiếp của nhân tộc sắp tới, khăng khăng đòi ra khỏi Vân Mộng Trạch tham gia trò vui, hiện tại ngươi cũng thấy đấy, thực lực của những võ giả nhân tộc kia lù lù ra đó, hơn nữa có người mạnh hơn hay không còn là một ẩn số, ngươi bảo yêu tộc ta lấy cái gì để đối phó? Trừ khi mời lão Long Vương ra, bằng không chúng ta đánh kiểu gì?”
Cũng giống như các võ giả nhân tộc như Thích Đạo Huyền nhìn yêu tộc đều có cảm giác hâm mộ phức tạp, võ giả nhân tộc bọn họ muốn tu luyện tới Thần Kiều, vậy nhất định phải trải qua trăm ngàn cửa ải, trải qua vô số cuộc chiến liều mạng mới có thể đạt tới trình độ hiện giờ.
Nếu không võ giả trong cả thiên hạ nhiều như vậy, vì sao cường giả Thần Kiều cảnh không đếm đủ mười ngón tay?
Giống như yêu tộc, chỉ cần đầu thai tốt thì chỉ cần nằm không cũng có thể trở thành yêu vương, tình huống đó quả thật khiến người ta cảm thấy rất hâm mộ.
Nhưng không biết rằng những yêu tộc Liệt Phong Hổ Vương cũng rất hâm mộ và kiêng kỵ nhân tộc.
Thích Đạo Huyền chỉ thấy thiên phú và sức mạnh cường đại yêu tộc trời sinh đã có, không biết chính thiên phú và sức mạnh cường đại này lại như lồng giam hạn chế bọn họ.