← Quay lại trang sách

Chương 2472 Tính toán của yêu tộc(2)

Xem ra trước đó Phong Thiên Vực rất tự tin sẽ công chiếm được Dịch Kiếm Môn, đối phương rõ ràng đợi hoàn toàn chiếm được Dịch Kiếm Môn rồi dọn nhà, cho nên toàn bộ thành nhỏ chỗ Phong Thiên Vực ở không có ai bảo vệ, đồng thời đối phương cũng tự tin rằng không kẻ nào dám động đến đồ của Phong Thiên Vực bọn họ.

Mà trên thực tế quả đúng là vậy, cho dù Phong Thiên Vực dẫn người đi, cũng không ai dám đến Phong Thiên Vực trộm đồ.

Chờ đến khi Tô Tín giết chết Chân Vũ của Phong Thiên Vực, bắt toàn bộ những người còn lại làm tù binh, cũng không ai dám động vào đồ trong này, trong mắt bọn họ, tòa thành của Phong Thiên Vực đã được ngầm thừa nhận là chiến lợi phẩm của Tô Tín, ai dám sờ tay vào? Cho nên đồ ở đây vẫn được giữ lại cho tới bây giờ.

Dựa theo lời đệ tử của Thường Khôn nói trước đó, truyền thừa của Thường Khôn nhất mạch đều được hắn đặt ở nơi ở của mình, dùng trận pháp bảo vệ.

Tô Tín và Lữ Phá Thiên đi thẳng sân viện ở trung tâm tòa thành, nơi lớn nhất tất nhiên chính là chỗ ở của hai vực chủ Thường Khôn và Tư Đồ Minh.

Trong sân có hai căn phòng, hai người Tô Tín lục tìm chỗ của Tư Đồ Minh đầu tiên, có một số đồ tốt nhưng không nhiều, trực tiếp bị Tô Tín bỏ vào túi.

Một nơi khác chính là của Thường Khôn, trong thư phòng của hắn, Tô Tín và Lữ Phá Thiên dễ dàng tìm được một số thứ hắn dùng trận pháp bảo vệ.

Lữ Phá Thiên nhìn trận pháp kia, hơi chần chừ nói: “Sư đệ, ngươi có tinh thông trận pháp không? Sớm biết vậy thì đã mang một trận pháp sư đến cho rồi.”

Tô Tín lắc lắc đầu nói: “Mặc dù ta không tinh thông trận pháp, nhưng ta có thể phá trận.”

Lữ Phá Thiên nghi ngờ nói: “Ngươi không hiểu trận pháp, phá trận bằng cách nào?”

“Đương nhiên là cường công.” Tô Tín nói như đương nhiên.

Lữ Phá Thiên không còn gì để nói: “Lỡ như Thường Khôn bố trí mấy thứ tự hủy trên trận pháp này, cường công chẳng phải là mất hết ư?”

Tô Tín thản nhiên nói: “Không đâu, những vật này liên quan đến truyền thừa trong sư môn bản thân Thường Khôn, bố trí trận pháp tự hủy, sơ ý một cái là hủy hết những thứ này ngay, hắn không nỡ đâu.”

Nói rồi Tô Tín trực tiếp dùng chiêu Đoạt Thần Chỉ, Lữ Phá Thiên muốn ngăn cản cũng không kịp.

Có điều trận pháp kia đúng như lời Tô Tín nói, không bố trí trận pháp tự hủy, dưới một chỉ của Tô Tín, trận pháp bị hủy, để lộ ra đồ vật trong đó.

Truyền thừa sư môn của Thường Khôn rất đơn giản, chỉ có ba món đồ, một là một quyển sách, Tô Tín và Lữ Phá Thiên xem lướt qua, trong đó ghi chép đủ loại công pháp ma đạo, có điều hình như mỗi một công pháp đều không trọn vẹn, trong đó cũng có được một phần của đại pháp Di Thần Hoán Huyết.

Hai thứ còn lại đều là hộp, một lớn một nhỏ, hộp to thì dài ngang, Tô Tín mở ra, bên trong có một thanh trường đao, có điều nhìn thấy kiểu dáng đó, Tô Tín và Lữ Phá Thiên đồng thời ngạc nhiên nói: “Ma Long Đoạt Tâm Đao!”

Tô Tín từng tại nhìn thấy Ma Long Đoạt Tâm Đao trên chiến trường thượng cổ, hiện tại cây đao đó do điện chủ Chiến Ma điện thuộc Thiên Ma cung - Diệp Trường Ca nắm giữ.

Còn Lữ Phá Thiên thân là đệ tử đích truyền của ma đạo nhất mạch, đương nhiên cũng từng thấy kiểu dáng thần binh Ma Long Đoạt Tâm Đao của Đại Thiên Ma Tôn ngày xưa trong điển tịch Huyết Ma Giáo.

Chỉ có điều sau khi kinh ngạc qua đi, hai người đều phát hiện ra thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao này thật ra là giả, chính là hàng nhái.

Nhưng trình độ của người làm giả Ma Long Đoạt Tâm Đao rất cao, khiến thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao phỏng chế này cũng đạt đến mức thần binh.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là hình như thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao phỏng chế đã từng bị trọng thương, từ thần binh hạ xuống cấp thiên binh, thậm chí ngay cả khí linh cũng đã hoàn toàn tiêu tan, thân đao còn vết rạn nứt nhẹ, hiện tại nhất định phải có luyện khí đại tông sư tu sửa mới có khả năng nhất định sửa lại nó.

Bỏ thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao này xuống, cảm giác của Tô Tín và Lữ Phá Thiên đều hơi kỳ quái, có vẻ truyền thừa ma đạo trong tiên vực này không đơn giản, phương thức luyện chế chuôi Ma Long Đoạt Tâm Đao này giống bản gốc như đúc, như không phải đệ tử đích truyền chân chính của Đại Thiên Ma Tôn thì không thể nào biết rõ phương pháp luyện chế thần binh của Đại Thiên Ma Tôn.

Khi nhìn thấy Ma Long Đoạt Tâm Đao phỏng chế, Tô Tín và Lữ Phá Thiên đã biết truyền thừa ma đạo trong tiên vực này quả thật không đơn giản.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, lập tức động thủ mở ra cái hộp thứ hai chỉ lớn bằng bàn tay.

Mở cái hộp đó ra, thứ bên trong bất ngờ là một khối cầu bất quy tắc giống như xá lợi phật cốt, bề ngoài màu đen kịt, nhưng bên trên lại có tầng tầng sợi tơ huyết sắc tựa như mạch máu, trông rất tà dị.

Tô Tín trầm giọng hỏi: “Đây là viên xá lợi ngày xưa Đại Thiên Ma Tôn để lại hả?”

Lữ Phá Thiên nghi ngờ nói: “Hơi hơi giống, nhưng cũng có điểm không giống, căn cứ ghi chép của tổ tiên Huyết Ma Giáo ta, mặc dù xá lợi Đại Thiên Ma Tôn lưu lại có hình dàng thế này, nhưng nhỏ hơn cái này rất nhiều, chỉ cỡ ngón cái, mà thứ này đã lớn bằng nắm tay, hơn nữa phía trên còn có đường vân huyết sắc, rốt cuộc đây là thứ gì?”