← Quay lại trang sách

Chương 2546 Ta tất phải giết!

Bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh toàn thân nước bùn thực lực cường đại đến kinh người, những võ giả trẻ tuổi này ở trước mặt hắn căn bản giống như là một con kiến, nếu như đối phương muốn bóp chết mình, dễ như trở bàn tay!

Cả người Khương Ly mang thái độ kiêu kì khi đứng trước khí thế cường đại của đối phương lại không thấy thái độ kiêu kì đâu nữa, có chỉ là hoảng sợ vô cùng.

Hắn thân là đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ tuổi của bộ tộc Khương thị, đã từng thấy qua không ít lần lão tổ Khương Viên Trinh của Khương gia bọn hắn, đồng thời còn được Khương Viên Trinh chỉ điểm mấy lần.

Lúc này ở trong cảm giác của hắn, người trước mắt này kinh khủng thậm chí đã không có gì khác biệt với lão tổ Khương Viên Trinh của Khương gia bọn hắn!

Lúc này người kia tựa như hơi không kiên nhẫn, trong giọng nói mang theo vẻ điên cuồng hỏi: "Nói! Thiếu Lâm Tự đến cùng là thế nào?"

Khương Ly dù sao cũng là hậu duệ của Nhân Hoàng, còn là đệ tử kiệt xuất nhất của bộ tộc Khương thị, cũng coi như là từng trải sự đời, nghe được ngữ khí của quái nhân kia có chút không đúng, hắn lập tức cưỡng bách mình trấn định lại, nói lại đầu đuôi câu chuyện một lần.

Sau khi nói xong, quái nhân kia bỗng nhiên ngẩn người, tất cả cỗ khí thế kinh khủng trên người đều tiêu tán, chỉ có điều thân thể của hắn lại là bắt đầu phát run, cuối cùng đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả một tiếng, trong thanh âm kia lộ ra điên cuồng cùng phẫn nộ vô cùng, trong nháy mắt, bầu trời đêm vốn dĩ sáng trong đã bị mây đen sấm chớp mưa bão nơi bao bọc khắp nơi, tựa như là diệt thế.

Một bên cười lớn, quái nhân kia trực tiếp đạp không mà đi, trong giây lát cũng đã biến mất không thấy gì nữa, cảnh tượng diệt thế kia cũng biến mất.

Mọi người ở đây đều ngu ngơ tại nơi đó, thẳng đến nửa ngày sau mới có người run rẩy nói: "Lục... Lục Địa Thần Tiên?"

Khương Ly lúc này bỗng nhiên thở dài một hơi, vịn mạn thuyền, suýt chút nữa ngã nhào trên đất.

Hắn đời này cũng không muốn trải nghiệm loại cảm giác khủng bố này, ở trước mặt người kia, thậm chí ngay cả một con kiến mình cũng không bằng, phảng phất sau một khắc tính mạng của mình liền không thuộc về mình nữa.

"Người này đến cùng là ai?" Khương Ly run rẩy hỏi tùy tùng xấu xí kia của mình.

Hắn chính là người tiên vực, mặc dù hạ giới nhiều năm như vậy, nhưng đối với cường giả ở hạ giới cũng là có chút không hiểu rõ.

Mà mặc dù thực lực của tên tùy tùng kia thấp, nhưng lại giống như một nhân vật dò ta tin tức, đối với các loại chuyện trên giang hồ cũng hiểu rõ vô cùng.

Tên tùy tùng xấu xí kia lộ ra một nụ cười khó coi hơn so với khóc nói: "Tiểu nhân thật sự không biết a! Trên giang hồ có cường giả nào có bộ dáng như vậy?"

Lúc này võ giả trẻ tuổi đeo song đao trên thuyền hoa đối diện kia lau đi mồ hôi lạnh trên đầu, bỗng nhiên nói: "Lúc nãy hắn nói cái gì? Hắn nói là 'Thiếu Lâm Tự của ta', hắn cũng để ý chuyện của Thiếu Lâm Tự."

Lúc này công tử trẻ tuổi bên cạnh hắn cũng nói: "Toàn thân hắn mặc dù bị nước bùn che lấp, nhưng y phục hắn mặc tựa như là một kiện cà sa."

Một người khác nói bổ sung: "Có lẽ còn là đầu trọc."

Mấy đầu manh mối này tập hợp lại một chỗ, nói tới ai thì điều đó cũng đã rất rõ ràng, đặc biệt là Khương Ly, hắn còn cảm nhận được uy thế cường đại trên thân quái nhân kia không kém hơn lão tổ nhà mình, cho dù hắn không hiểu rõ đối với võ lâm hạ giới, cũng có thể đoán được thân phận của đối phương.

"Thiếu... Thiếu Lâm Tự, phương trượng, Huyền Khổ?" Khương Ly mang theo thanh âm rung động phun ra những lời này.

Nhiều điều kiện ăn khớp như vậy, ngoại trừ phương trượng Huyền Khổ của Thiếu Lâm Tự thì còn ai vào đây?

Huyền Khổ kia đã biến mất mấy năm, thậm chí đều có rất nhiều người hoài nghi hắn đã chết, vậy mà lại xuất hiện?

Mọi người ở đây đều là một mặt chấn kinh, Huyền Khổ chưa chết, lại còn sống? Đây chính là đại sự đủ để chấn động giang hồ!

Khương Ly trực tiếp bò lên, thúc giục người chèo thuyền cập bờ, hắn muốn lập tức bẩm báo chuyện này cho lão tổ.

Mà lúc này những người khác cũng phản ứng lại, lập tức truyền lại chuyện này cho các thế lực lớn.

Tô Tín tiêu diệt Thiếu Lâm Tự, kết quả hiện tại Huyền Khổ trở về, hắn có thể tìm Tô Tín báo thù hay không? Cái này dường như đã không cần nghi ngờ.

Còn có chính là Huyền Khổ trở về, Lý Bá Dương kia đâu? Địa Tạng vương và Thiên Đế đâu?

Mạnh Kinh Tiên và Diêm La Thiên Tử, hai vị này lúc trước chính là tồn tại ở đỉnh phong của Chân Vũ cảnh, khoảng cách đến Thần Kiều chỉ có có một bước, đám người tin tưởng, chờ sau khi bọn hắn trở về từ nơi đó, tất nhiên cũng có thể trở thành Thần Kiều.

Bởi như vậy, trên giang hồ có tận sáu vị Thần Kiều, đây chính là một con số rất kinh khủng a.

Lúc này ở trên sơn đạo của Thiếu Thất Sơn, Huyền Khổ đã rửa đi một thân nước bùn, chỉ bất quá cà sa hơi có vẻ cũ nát mà thôi.

Hắn cũng không nghĩ tới, sức mạnh từ mảnh vỡ tiên vực vượt qua đến hạ giới lại lớn như vậy, để hắn một mực hôn mê ngủ say dưới đáy hồ thời gian hai năm, thẳng đến khi loáng thoáng nghe tên Khương Ly nói Thiếu Lâm Tự bị diệt Huyền Khổ mới hoàn toàn bị bừng tỉnh.

Cái này khiến Huyền Khổ đang điên cuồng phẫn nộ đồng thời cũng cảm thấy không thể tin được.